Khương Sa Sa hài lòng  lệnh cho Lý Viên rời khỏi bể bơi.
Bể bơi  độ sâu 2 mét.
  liên tục đạp nước mới  thể giữ đầu   mặt nước.
Trong làn nước lạnh buốt,   thấy tiếng Khương Sa Sa  lệnh: "Vì Lý Viên  , cô sẽ  cô  vớt chiếc đồng hồ."
   theo, chỉ lạnh lùng  cô .
"Ồ," một  chế nhạo: "Cũng  vẻ kiêu ngạo đấy."
Họ mang ghế đến,  cạnh bể bơi như đang chờ đợi, trò chuyện vui vẻ: "Không vớt  đồng hồ thì đừng mong lên bờ."
Họ trò chuyện thoải mái trong khi cơ thể  đang dần mất nhiệt.
Cứ kéo dài thế ,  kiệt sức đầu tiên chắc chắn là .
  thể  yên chờ chết.
Vậy là,  sự quan sát của  ,  nhắm mắt , từ từ chìm xuống nước.
Hành động    bất ngờ.
Vì  đến giờ đóng cửa, chỉ  một chiếc đèn mờ ảo sáng  bể bơi.
 ,  ánh sáng yếu ớt như , những  ở  bờ sẽ  thể xác định chính xác vật thể  nước.
Trong làn nước lạnh giá,   thấy tiếng    bờ đột ngột dừng ,  đó là tiếng  lạnh lùng của Khương Sa Sa: "… Tao  xem cô   thể nhịn đến khi nào!"
Nửa phút.
Thu Vũ Miên Miên
Khương Sa Sa  thấy  vấn đề gì: "Có chuyện gì ? Cô  thi bơi  A mà,   c.h.ế.t đuối ?"
Một phút.
Khương Sa Sa  dậy, hùng hổ  bên bờ bể, la to: "Giang Tuệ, tao lệnh cho mày lên đây ngay! Nghe rõ ?"
Một phút rưỡi.
Mọi   bờ   hoảng loạn.
Trong lúc xôn xao,   thấy   thấp giọng: "Chưa  đến chuyện khác, nhưng… buổi live stream  vẫn  dừng mà…"
"Vậy mà hai   vẫn  chơi đủ, nếu chúng   cứu cô , thì chẳng …"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/gia-vo-chung-tinh/chuong-14.html.]
Khương Sa Sa hoảng loạn hét lên: "Đây    của !  chỉ  dạy cô  một bài học thôi!"
"Anh! Anh xuống đó cứu cô !"
Trong khi đó,  lặng lẽ ở  nước, lợi dụng ánh sáng yếu của bể bơi để di chuyển về phía bờ.
 dùng những sóng nước méo mó để nhận diện những   bờ, chuẩn  chọn ai đó để lôi xuống cùng .
Chưa kịp chọn, đột nhiên một tiếng "bùm——" vang lên, nước văng tung tóe.
Một bóng dáng lao vút xuống nước, những sóng nước dâng lên tạo thành hàng nghìn bọt khí.
Chưa kịp định thần,  đó nhanh chóng bơi tới, ôm lấy eo , kéo  về phía mặt nước.
"Vù——"
Tiếng nước vỡ mạnh vang lên.
Một đôi cánh tay mạnh mẽ vững vàng nâng đỡ , nửa ôm nửa đẩy  lên bờ.
Ngay  đó, Thiệu Viêm vươn tay, nhảy  khỏi nước.
Vừa  khỏi nước,   giang tay ,  nữa ôm   lòng.
Cậu  đưa tay kiểm tra  thở của , những ngón tay run lên nhẹ.
 đẩy tay   , ho khan vài tiếng: "  …"
Những giọt nước từ mái tóc lăn dài  mặt , lạnh lẽo như những giọt nước mắt.
"… Làm  sợ c.h.ế.t khiếp." Thiệu Viêm nắm lấy tay , ghé  môi hôn nhẹ: "Ngón tay  lạnh cóng ."
 rùng , giật mạnh tay về phía .
Chưa kịp rút tay ,    thấy tiếng bước chân vội vã từ xa.
 ngẩng lên,  thấy  đến  là Kỳ Tự.
Anh  đến muộn.
Cùng lúc đó, Thiệu Viêm ngước mắt  về phía Kỳ Tự và những  còn   bờ.
Thiệu Viêm dù ướt sũng, nhưng quanh   vẫn  một khí thế mạnh mẽ, khiến   bên bờ  cúi đầu khi  .
Ánh mắt của Thiệu Viêm cuối cùng dừng    Kỳ Tự.
Cậu  lạnh lùng lên tiếng: "Kỳ Tự, quản chặt chó của  ."