"Ôi, hung dữ thế." Người hàng xóm  lớn bỏ , "Coi chừng chủ của mày  cần mày nữa đấy."
 
Kỳ nghỉ kết thúc,   trở   việc.
 
Trước khi ,  thấy Shasha đáng thương  đợi ở lối .
 
 cúi xuống, chọc chọc trán  : "Tối nay  sẽ về, ở nhà  ngoan nhé."
 
  mua  nhiều đồ chơi cho  , chắc là  thể giảm bớt sự lo lắng khi chia xa.
 
 cả ngày  đều bồn chồn  yên, cứ nhớ đến đôi mắt hồng ở nhà.
 
Lúc   dậy  lấy nước,  cẩn thận  vỡ cốc.
 
 dọn dẹp những mảnh vỡ,  thể phớt lờ cảm giác bất an trong lòng.
 
Cuối cùng về đến nhà,   thấy Shasha ở dạng  đang ôm đầu gối  trong bóng tối.
 
Một bóng hình cô độc.
 
Lạ thật.
 
Sao   bật đèn? Mùi m.á.u tanh từ   ?
 
 bật đèn, cảnh tượng  mắt khiến  kinh hoàng: tai thỏ của Shasha m.á.u thịt be bét, xuất hiện những lỗ thủng lớn nhỏ, như một tác phẩm thử nghiệm vô trách nhiệm của một thợ xỏ khuyên thiếu kinh nghiệm, thô ráp và đẫm máu.
 
Bác sĩ  đây  dặn , tai thỏ   nhiều dây thần kinh và mạch máu, dễ gây  tổn thương  thể phục hồi.
 
Máu của   vẫn  ngừng nhỏ xuống, nhưng  kéo khóe miệng,  rạng rỡ: "Chào mừng chị về nhà, A Khiêm."
 
"Chuyện gì ?"  sợ đến mức vứt túi xách, chạy vội đến: "Trước hết  cầm máu,  đợi một chút,   tìm hộp cứu thương ngay."
 
Shasha mất m.á.u quá nhiều, môi tái nhợt, nhưng   nắm lấy cổ tay , chỉ  một trong những lỗ tai,  hiệu cho  .
 
Ở đó đeo một chiếc khuyên tai nhựa, một món đồ nhỏ lấp lánh và  đáng giá. Đó là đồ tặng kèm khi  mua quần áo cho    đây,  tiện tay bỏ  tủ, nhưng bây giờ     tìm  và đeo lên tai.
 
Hình như  đột nhiên hiểu  điều gì đó.
 
Ánh mắt  chuyển xuống,  thấy chiếc đinh ghim lớn lăn  sàn nhà, vẫn còn dính vết m.á.u tươi, vô cùng giống công cụ gây án.
 
Vết thương của Shasha  lẽ   là tai nạn.
 
Thấy  cứng đờ tại chỗ, Shasha tưởng    rõ,  động đậy tai, để chiếc khuyên tai dính m.á.u đó thu hút sự chú ý của  với sự hiện diện  từng .
 
Hành động  càng xác nhận phỏng đoán của .
 
"Shasha."  khó thở, cổ họng khô khốc, nhặt một chiếc đinh ghim lên: "Lỗ tai là  tự xỏ bằng cái  ?"
 
"Ừm, xỏ xuyên qua một   khó, nên   ấn nhiều ." Giọng điệu của   bình thường đến mức như chỉ đang  về thời tiết,  đó  vui vẻ, lắc đầu khoe chiếc khuyên tai dính máu, "Cuối cùng cũng đeo  ,   ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/giai-cuu-tho-con-o-cho-thu-cung-toi-nhat-duoc-ban-trai-thu-nhan-dinh-nguoi/chuong-5.html.]
 
Tất cả những điều  đều quá khó tin,     thể hiểu  động cơ của  , chỉ cảm thấy thái dương giật giật, dùng tay xoa nhưng  đỡ hơn bao nhiêu.
 
"Cậu tại   tự    thương?"
 
Shasha ngây , như thể   đưa  một câu hỏi  quan trọng,     trong suy nghĩ của  .
 
"A Khiêm, chị giận ?" Cậu  bắt chước hành động  an ủi    đây, cẩn thận chọc chọc lòng bàn tay , "Có  vì em   m.á.u vương  sàn ? Xin , em sẽ dọn sạch..."
 
Thỏ ngốc.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
 
 hít một  thật sâu: "Thôi  , đổi câu hỏi khác nhé. Nói cho   lý do tại    nhất định  đeo chiếc khuyên tai , đến mức  tiếc tự dùng đinh ghim đ.â.m thủng tai ?"
 
"Vì nó lấp lánh,   ạ." Shasha lẩm bẩm, mặt đỏ bừng một cách  đúng lúc: "Cho nên, em nghĩ nếu đeo nó ..."
 
Giọng   nhỏ dần, đầu cũng cúi xuống, tay mân mê các ngón: "A Khiêm sẽ thích em nhiều hơn một chút."
 
   nên lời, lòng nặng trĩu như nuốt  một tảng đá.
 
Đêm trong lành.
 
Ngoài cửa sổ thỉnh thoảng vọng đến tiếng hót của chim  oanh, như một khúc bi ca ai oán.
 
Trong phòng ngủ,  khử trùng và băng bó vết thương cho  . Thắt chiếc băng thành hình nơ bướm, một chú thỏ phiên bản hư hỏng   đời.
 
Định cầm hộp cấp cứu ,   dậy,      ôm lấy eo.
 
Đôi mắt của Shasha  sáng, khiến    phân biệt  đó là nước mắt,  chứa đầy ánh trăng. Trong mái tóc bạc trắng của  , rải rác khắp nơi là những mảnh vỡ của vì . Hàng mi dài run rẩy đổ bóng lên mí mắt, hình dáng như cánh bướm mỏng manh, sắp tan biến.
 
"Em sai , A Khiêm đừng giận nữa  ?" Cậu  khẽ cầu xin.
 
"Cậu vẫn nghĩ  giận vì   bẩn sàn nhà, đúng ?"
 
Shasha im lặng.
 
  bao giờ cảm thấy bất lực đến thế.
 
Ngay cả khi Shasha xin  cũng chỉ là  sắc mặt  mà thôi, chứ  hề nghĩ rằng cách  của    vấn đề gì.
 
Cậu  coi cơ thể  như một vật tiêu hao  thể tùy ý đối xử, thậm chí còn ưu tiên việc dọn dẹp sàn nhà hơn.
 
"Đừng  thương nữa, chắc chắn  đau."  thở dài: "Phải  yêu quý bản   hơn."
 
Shasha áp má  bụng , ánh mắt ngây thơ, ngây dại như trẻ con: "A Khiêm yêu quý em, nên mới   em  thương ?"
 
Lúc  thì đầu óc    xoay chuyển khá nhanh.
 
 xoa đầu  : " . Đừng vì  hài lòng bất cứ ai mà  đổi bản , những chuyện nguy hiểm thì càng  nên ."