“Em , giờ em cũng bắt đầu quan tâm đến việc công ty  ?” Hứa Trì dịu dàng chạm  mũi .
“Trước đây, em luôn coi Lục Hoài là  bộ thế giới của , nhưng trong lòng   vẫn còn một bạch nguyệt quang. Từ giờ trở , em sẽ  còn yêu   nữa, em sẽ yêu bản   nhiều hơn một chút.”
“Nếu em  thể nghĩ như  thì  .” Hứa Trì nhẹ nhàng xoa đầu .
Phổ Yên đẩy cửa bước , tự nhiên  xuống ghế bên cạnh giường, lấy  chút trái cây cắt sẵn.
“Hứa Hân, ăn chút trái cây , bác sĩ  sức khỏe của cô quá yếu.”
“Anh ơi, em  uống canh bố nấu, nhưng  đừng  với bố rằng em nhập viện.”
Anh  xoa đầu : “Được ,  sẽ về nhà  với bố, một lúc nữa sẽ mang đến cho em.”
Đợi Hứa Trì rời ,  mới lên tiếng: “Báo cáo kiểm tra   ?”
Phổ Yên   mắt , gật nhẹ đầu.
“Vậy Hứa Hân, tiếp theo cô  dự định gì ?”
Thực sự   nghĩ đến vấn đề , vì những chuyện xảy  trong vài ngày qua quá nhanh.
  một điều  nhất định  .
“ sẽ ly hôn với Lục Hoài.”
“Anh  đồng ý!” Giọng Lục Hoài đột nhiên cao lên vài phần,  chỉ lặng lẽ   .
“Lục Hoài, khi  và Trần Tinh ở bên ,  bao giờ nghĩ đến  ?  mới là vợ của .”
“Hứa Hân, chuyện  thai giả   thể xem như em chỉ đang dỗi, chúng  nên tiếp tục sống hạnh phúc với .”
 lấy từ trong túi  một tờ giấy ném  mặt : “Nhận thức  khác  đúng  đành, nhưng chữ  thì chắc cũng  chứ.”
Lục Hoài cầm tờ giấy,   đến lượt   im lặng.
“Nội dung trong nhật ký của  và tấm ảnh đó, bao nhiêu năm qua, Lục Hoài,   từng chân thành với  ?”
Lục Hoài bắt đầu run rẩy,   nắm tay : “Không  , Hân Hân, em hãy   .”
 tránh khỏi tay : “Lục Hoài,    tất cả ,   cần  bồi thường gì cả, chúng  ly hôn trong hòa bình.”
Mắt Lục Hoài đỏ hoe, gần như  dám  .
“Hệ thống,     ?”
“Có .”
“Vậy,  thành nhiệm vụ ?”
“Chưa tính.”
Nước mắt cá sấu,   từng vì mềm lòng mà nhiều  rơi  cái bẫy của  ,    sẽ  còn mắc lừa nữa.
Lục Hoài giam giữ  trong nhà, thu điện thoại của ,  cho  liên lạc với bên ngoài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/giam-cam-ke-thay-the/chuong-6-giam-cam-ke-thay-the.html.]
Anh  giao những việc nhỏ của công ty cho cấp , việc lớn thì tự  xử lý trong phòng  việc.
Hằng ngày   ở nhà theo dõi ,  lúc   ở một  trong vườn hoa,  cũng  theo  hỏi đông hỏi tây.
Phần lớn thời gian    mở miệng  chuyện với , chỉ   tự   chuyện.
Những bông hoa trong nhà mỗi ngày đều   bằng những bông hoa hồng mới.
Trong thời gian đó, Trần Tinh  gọi  nhiều cuộc cho , nhưng  đều cúp máy.
Hóa      thể từ chối  điện thoại của Trần Tinh, trong khi  đó  nhiều  bỏ rơi  vì cô .
Chắc chắn là vì    sợ  sẽ rời bỏ .
Buổi tối khi  ngủ,    phòng  việc, để  phòng cho .
Khi ngủ say,  cảm giác như  một con trăn lớn siết chặt,  thể động đậy.
“Hứa Hân, đừng , đừng rời bỏ , đừng ly hôn.”
Kể từ khi  nôn m.á.u lên áo Lục Hoài, cuối cùng   cũng  giải thoát  khỏi tình trạng giam giữ.
Tại bệnh viện,      trai  cho một cú đ.ấ.m mạnh.
Thời gian  tỉnh táo ngày càng ít, phần lớn thời gian đều trong tình trạng hôn mê.
Đây là thời gian đếm ngược mà hệ thống dành cho .
Anh  lóc gục bên giường bệnh của , hỏi   thế nào mới  thể hồi phục.
“Chúng  ly hôn .”
Lần đầu tiên  thấy vẻ đau khổ  khuôn mặt ,  từng nghĩ  chỉ lợi dụng ,  hề  tình cảm thật sự.
Anh đột nhiên điên cuồng chỉ tay về phía Phổ Yên,  với giọng đầy thù hận: “Rồi em sẽ ở bên   đúng ?”
Phổ Yên  hành động điên cuồng của    cho hoảng sợ: “Lục tổng, xin  hãy tự trọng.”
“Lục Hoài, điều  hối hận nhất chính là cưới .”
  nghĩ rằng   thể   nhẹ nhàng trong thế giới , nhưng  ngờ  chuyện   như ý,   bắt cóc.
Khi mở mắt   nữa,  phát hiện  đang ở trong một nhà máy hoang tàn, bên cạnh là Trần Tinh vẫn còn hôn mê.
  quanh, tình hình tệ hơn  tưởng tượng một chút,  lẽ Phổ Yên và Lục Hoài sẽ mất một thời gian nữa mới đến .
Định vị mà Lục Hoài lắp cho  cuối cùng cũng  thể phát huy tác dụng.
Cánh cửa lớn của nhà máy lúc   mở .
“Để  thành nhiệm vụ của đại ca, tao   chịu  ít khổ sở.”
Người đàn ông đó chửi rủa, thấy Trần Tinh vẫn  tỉnh ,    sang  hiệu cho mấy tên tay sai bên cạnh.