Dù đôi chân nàng khép chặt cũng  thể ngăn  sự vuốt ve của ngón tay . Bàn tay  ấm nóng, khi chạm lên nơi mềm mại ẩm ướt  lớp vải, cả  nàng chợt chấn động, như thể một luồng điện chạy qua  , ý thức  đốt cháy đến mờ nhòe.
Chiếc quần lụa  lòng bàn tay  mỏng manh như giấy,  chỉ cần dùng chút lực, lớp vải  rách  từ đường may, rũ xuống mắt cá chân nàng. Ngón tay Ngụy Từ Xuyên từ từ luồn , dịu dàng nhưng  thể từ chối mà tiến sâu  bên trong nàng, nhịp điệu từ chậm rãi đến mạnh mẽ, từng chút một dẫn nàng đến cảnh giới khó tả.
"Ưm… a…" Nàng  kìm  rên rỉ, tiếng rên vụn vỡ, như  c.h.ế.t đuối cuối cùng cũng nổi lên mặt nước, nhưng   một con sóng lớn hơn nhấn chìm. Hơi thở đứt quãng giữa kẽ môi,  thể mềm nhũn, như thể đang ngâm  trong dòng nước ấm, tứ chi vô lực mặc  điều khiển.
Môi nàng   khẽ mơn trớn, đầu lưỡi quấn quýt mang theo vị mặn nhẹ, hòa quyện với vị hải sản  ăn. Hắn hôn  tinh tế,  tập trung, như thể cuộc tiếp xúc   chỉ vì tình dục, mà còn là một cuộc chinh phục linh hồn.
Ngón tay  lướt  lướt  trong cơ thể nàng, mỗi  tiến  đều mang theo một nhịp điệu quen thuộc, như thể   thuộc lòng cơ thể nàng,  bỏ sót bất cứ phản ứng nào, bất cứ sự run rẩy nào.
"Đường Đường, ngoan lắm… chỗ , sớm  ướt đẫm vì phu quân ." Hắn  hôn lên trán nàng,  khẽ khen ngợi, giọng  dịu dàng ẩn chứa một sự si tình và kiểm soát  thể cưỡng .
Nàng   còn sức để phản kháng, chỉ  thể mặc cho  đốt lên cơn sóng nhiệt trong . Ngón tay  luồn lách, sóng tình như những gợn sóng lan truyền từng đợt, nàng  nhịn  run rẩy, giọng  run rẩy van xin: "Phu quân… …   …"
Đôi chân nàng khép chặt     dịu dàng tách , bàn tay  dán  bụng  nàng, nhẹ nhàng ấn  nơi sâu nhất, nhịp điệu đột ngột tăng tốc, sự dẫn dắt dịu dàng ban đầu chuyển thành sự chiếm hữu rõ ràng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/giang-bay/chuong-15-cuc-khoai-den-trao-dang.html.]
Một tiếng thở dốc cao vút thoát  khỏi cổ họng nàng, cơ thể đột ngột căng cứng,  sự dẫn dắt của , nàng đón nhận một cơn cực khoái mãnh liệt. Trước mắt nàng trắng xóa,  thở rối loạn, cơ thể  ngừng run rẩy.
Hắn khẽ an ủi nàng, nhưng   dừng . Giọng  trầm thấp, kề sát bên tai nàng thì thầm: "Còn  ? Thêm chút nữa,  ?"
Khi nàng còn   hồn,   đưa ngón tay lên môi nàng, giọng  mang theo chút trêu chọc: "Đường Đường, nếm thử vị của chính nàng,  ?"
Nàng đỏ bừng mặt, theo bản năng  né tránh, nhưng    nhẹ nhàng ôm  lòng. Ngón tay  luồn , đầu lưỡi tiếp xúc với vị ấm nóng  mặn, nàng chỉ cảm thấy  hổ và dục vọng dâng trào cùng lúc,  còn nơi nào để trốn.
Hắn   từng phản ứng của nàng,  đưa ngón tay  nhuốm tình  miệng , khẽ : "Vị của Đường Đường… thật ngọt."
Vừa ,   tháo chiếc thắt lưng ở eo, một luồng nhiệt đột ngột ập đến. Nàng còn    bình phục,  cảm nhận  cơ thể  đang tiến đến gần.
"Đến đây, há miệng, ăn chút gì ngon ."
Hắn dùng dĩa gắp một miếng hải sản  bàn đút cho nàng, dịu dàng dỗ dành, nàng ngoan ngoãn há miệng. Khoảnh khắc tiếp theo, cơ thể nàng   ôm chặt  lòng, từ trong  ngoài đều  lấp đầy. Nàng  kìm  thở dốc, hai má đỏ bừng, chỉ  thể vùi mặt  hõm vai , mặc cho sự  mật    nuốt chửng bản .