Giang Nam Xuân: Sau Gió Trăng Chỉ Còn Lặng Lẽ - 33.

Cập nhật lúc: 2025-03-14 07:38:35
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phí Khởi c.h.ế.t trong đau đớn tột cùng.

Hắn nắm c.h.ặ.t t.a.y , khàn giọng hỏi: “Vì ?”

Vịt Bay Lạc Bầy

Thời gian trôi qua, vết thương chi chít cánh tay —những vết cào rách m.á.u giống hệt cũng hiểu tất cả.

“Trẫm đối xử với nàng đủ ?”

“Chỉ vì một tên tiểu binh hèn mọn, mà nàng đến mức ư?”

Hắn là thiên tử tôn quý, là chí tôn của thiên hạ.

Có thể nhận một chút thánh ân từ , ai ai cũng nên cảm kích khôn nguôi.

Huống hồ, đó chẳng qua chỉ là một tên lính quèn vô danh, thể so với ?

“Tiểu binh hèn mọn?”

Ta bật giễu cợt.

“Phải , bệ hạ hào hùng vô song, vì mỹ nhân mà tiếc trao cả thành trì, thể nhớ những tên ‘tiểu binh hèn mọn’ trả giá để bảo vệ từng tấc đất ?”

“Dĩ nhiên, bọn họ cũng thể nào , rằng thành trì họ liều c.h.ế.t bảo vệ, chỉ cần bệ hạ nhẹ nhàng vung tay một cái, trở thành đất của kẻ khác.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/giang-nam-xuan-sau-gio-trang-chi-con-lang-le/33.html.]

“Hai vạn , trận chiến hai vạn tử trận. hai vạn sinh mạng, chẳng bằng một nụ của mỹ nhân.”

“Từ tướng quân, giáo úy, đến những tên lính nấu bếp vô danh, tất cả bọn họ đều vùi chôn trong bão tuyết.”

“Mùa đông nơi biên ải lạnh lắm, lạnh đến nỗi t.h.i t.h.ể họ đóng thành từng khối băng, đến khi tuyết tan, chẳng ai thể phân biệt là tay, là chân của ai nữa.”

“Ta lật tung núi thây biển m.á.u , mà vẫn chẳng thể tìm nổi một nắm xương tàn của phu quân .”

“Chỉ còn những quả phụ trẻ, những đứa trẻ mất cha, những ông lão bà lão đầu bạc tiễn đầu xanh, họ cũng .”

nghĩ, tại chúng , còn các thể ?”

“Vậy nên, đến đây. Đến bên cạnh ngươi và Tô Kiều Kiều.”

Ta rạng rỡ:

“Quả nhiên, thấy các , cảm thấy sảng khoái hơn nhiều .”

Đôi mắt trợn trừng, tràn đầy căm phẫn, nhưng chẳng thể thốt một lời nào nữa.

Cuối cùng, chỉ khẽ :

“Phí Khởi, ngươi thể so với những ‘tên lính hèn mọn’ .”

“Bởi vì ngươi xứng.”

Loading...