Giáo Sư Lục, Anh Ấy Quá Nho Nhã (Phần 2) - Chương 13
Cập nhật lúc: 2025-11-01 12:49:30
Lượt xem: 43
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chuông cửa reo.
Môi tạm tách , hôn lên vành tai Lục Bác Nhã, chậm rãi mổ xuống .
Lục Bác Nhã khẽ ngẩng đầu, để lộ chiếc cổ trắng thon dài và xương quai xanh thanh tú, thở đều nhưng khẽ: “...Vẫn dừng ?”
“Kệ!” c.ắ.n lên dái tai , vội bực.
Điện thoại thể lờ , chuông cửa thể mặc kệ, nhưng ngay giây , cửa bếp đột ngột đẩy .
giật b.ắ.n , đầu sang.
Cô , đang ngây và Lục Bác Nhã.
cũng sững sờ, trong phút chốc, m.á.u dồn thẳng lên đỉnh đầu.
Tai cứ ong ong, chắc ảo giác thính giác , nếu —— thấy Lục Bác Nhã bật khẽ.
Đã đến nước mà còn , là tim lớn, bình tĩnh, thản nhiên đến mức nào chứ.
Vị giáo sư Lục nũng, nhan sắc, một lòng nghiên cứu toán học của , chắc chắn loại !
10.
Trong phòng khách, Lục Bác Nhã đặt một tách pha xong mặt cô , đặt một lon Coca ướp lạnh mặt .
Sau đó mỉm xuống bên cạnh , bưng ly nước lọc của lên, uống một cách ung dung tự tại.
Cô hắng giọng, : “Cô gọi cho con .”
Điện thoại , gõ cửa đáp, cô cầm chìa khóa nên tự thôi chứ .
Pha đúng là sắc mờ con mắt!
Chắc cũng thấy chủ đề quá ngượng ngùng, cô nâng tách lên nhấp một ngụm, chuyển chủ đề về quỹ đạo.
Lần cô đến là để bàn bạc chuyện nhà cửa của Hàn Gia Di và Tùy Tân.
“Gia cảnh Tùy Tân cũng bình thường, mấy năm nay chúng nó ở nước ngoài, chi tiêu nhiều hơn thu nhập, khoản tiền bồi thường ...”
Cô , ngập ngừng, : “Chẳng còn bao nhiêu, chắc chắn đủ trả .”
Điểm cũng nghĩ tới.
Hồi đó Tùy Tân du học bằng học bổng, Hàn Gia Di thì tự túc, đất nước họ đến thuộc dạng đắt đỏ, mấy năm trời cũng đủ thấy eo hẹp.
, : “Chuyện nhà cửa cô cần vội, con cũng tranh thủ xem mấy dự án , giá cả đều chấp nhận .”
“Con xem những cái nào? Cảnh Viên căn nào hợp ?” Cô , “Cô vẫn thấy Cảnh Viên là nhất.”
“Cảnh Viên thì thật, nhưng nhà mới, nhà cũ bán cũng chẳng nhiều.” .
“Thêm tiền mua thì ?” Cô hỏi.
bất đắc dĩ: “Người ở Cảnh Viên thì thiếu tiền, e là thêm tiền cũng khó mua.”
Cô gật đầu vẻ đăm chiêu: “Cũng .”
Bàn tới bàn lui, cuối cùng vẫn quyết định xem thêm các dự án mới quanh Đại học Tô Nam, mua nhà mới mua nhà cũ, dù cũng là nhà tân hôn.
“À ,” cô và Lục Bác Nhã, “Cuối tuần hai đứa đến nhà ăn cơm nhé, ruột thịt của Tiểu Ly chỉ cô, bữa cơm coi như Tiểu Lục chính thức mắt.”
và Lục Bác Nhã đồng ý.
Tiễn cô về xong, lật danh bạ điện thoại, gọi từng một.
Dựa lợi thế nghề nghiệp, bên mảng phát triển và kinh doanh bất động sản ở Tô Nam, đều chút quan hệ.
Cô nhắc nhắc chuyện , chắc là đang vội Hàn Gia Di và Tùy Tân kết hôn, mua nhà chỉ là bước đầu tiên, đó còn sửa sang, vội cũng .
“...Phải, là Đường Phong Nhã Uyển, chỗ đó khi nào bàn giao nhà? ...Hai năm? Lâu quá ? nhớ năm ngoái khởi công mà...”
“...Dự án Hoa Đình 1 đó thuộc khu vực tuyển sinh của trường Tiểu học trực thuộc Tô Nam đúng ? ..Có căn hộ rộng ? Khoảng một trăm tám mươi mét vuông...Thế nhà cũ thì ? ...Giá cả là thứ yếu, chủ yếu là căn nhà ưng ý...”
“Từ Ly,” Lục Bác Nhã ló đầu khỏi bếp, “Thịt bò kho xong , em nếm thử ?”
đang bận chuyện điện thoại, ậm ừ cho qua, nhưng sự chú ý vẫn dồn hết ống .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/giao-su-luc-anh-ay-qua-nho-nha-phan-2/chuong-13.html.]
“...Hối Lâm Thủy Ấp? Cách Đại học Tô Nam hai bến tàu điện ngầm, xa nhỉ? ..Tàu điện ngầm giờ cao điểm sáng một bến cũng là cực hình, mua nhà quanh trường... Cảnh Viên nguồn hàng ? Người quen?... Có thể giới thiệu giúp ? Bên chắc chắn là thành tâm mua! Giá cả dễ thương lượng!”
Lục Bác Nhã bưng hai đĩa thức ăn , với trong điện thoại: “Giúp liên lạc thử xem, dù tin tức , hôm nào mời ăn cơm!”
Cúp máy, cổ họng gần như bốc khói.
“Lại đây ăn .” Lục Bác Nhã gọi ở bàn ăn.
tới, chẳng màng đến thịt bò đậu nành, tiên kéo Lục Bác Nhã hôn một cái.
“Muốn mua một căn nhà ưng ý thật là khó.” cảm thán.
Lục Bác Nhã gắp một đũa thịt bò đút cho , tiện miệng hỏi: “Lần em mua nhà cho em gái và em rể, hôm nay Chủ nhiệm Từ đến tìm em, ý là em bỏ tiền ?”
“Cũng gần như ,” híp mắt, miếng thịt bò trong miệng thơm nức, “Nhà càng lớn, sửa sang càng tốn kém, tiền cô và Gia Di chắc cũng chỉ đủ để sửa sang.”
Nói đến đây, chợt nhận gì đó .
Một từ hoa, in đậm, méo mó, tỏa hắc khí, hiện lên trong đầu .
“Cuồng em trai”!
Khoanh tròn, xóa, thế - “Cuồng em gái”!
Xì!
Không !
Chẳng kịp nhai kỹ, nuốt vội miếng thịt bò, gấp: “Tiền em bắt buộc trả, em nợ em !”
“Em nợ nần bên ngoài!” vội vàng , “Đây là nợ từ đây!”
Lục Bác Nhã cúi mắt, tách một vỏ đậu, bỏ hạt đậu tròn mẩy bát .
day day sống mũi, cứ cảm giác càng giải thích càng rối thế nhỉ.
Cũng là thể giải thích, nhưng chuyện , nên giải thích thế nào, đúng hơn là, nên giải thích .
Đậu nành cắt hai đầu, dễ bóc, Lục Bác Nhã nhanh chóng bóc nửa bát nhỏ.
Anh đặt bát bên cạnh tay , ngước mắt : “Ai cũng bí mật , dù là vợ chồng bạn bè thiết cũng quyền giữ một trời riêng. Em , ắt lý do của em, hỏi. Giống như em rõ ràng thấy và Y Lâm chuyện, giấu em, nhưng cũng hề hỏi .”
Nói đến đây, , ánh mắt dịu dàng: “Bất kể em gì, chỉ cần theo trái tim là , cho dù phía bao nhiêu trở ngại, ít nhất hậu phương sẽ bao giờ bốc cháy, đảm bảo.”
than một tiếng, ôm chặt eo buông: “Sao thế .”
Hiền lương thục đức, thấu hiểu lòng , dịu dàng tú lệ, học rộng tài cao, vân vân và mây mây.
Có thể gả đấy!
Xứng đôi với một khỏe mạnh cường tráng, ga lăng chu đáo, nhà xe, độc lập tự chủ, vân vân và mây mây.
“Chẳng là quá hợp !”
11.
Nửa đêm, mơ màng cảm thấy gáy đau nhói, cơn đau khiến tỉnh giấc.
uống chút nước, xoa xoa gáy, thấy cũng đau lắm, thậm chí thể là đau.
Ảo giác?
Cũng hẳn, dù hôm nay cô cũng đến, đau cũng là .
Gió đêm lùa qua cửa lưới, thổi rèm cửa đung đưa.
xuống giường, định đóng cửa sổ , nhưng thấy tiếng ve sầu, côn trùng rả rích.
bèn luôn lên bệ cửa sổ, qua lớp lưới mỏng, bức tường hoa cỏ cây cối trong đêm trăng.
Đêm khuya, phòng tuyến tâm lý của con luôn lỏng lẻo, nhiều chuyện cố tình né tránh, cũng thể đào lên, từ từ suy ngẫm.
Ví như những lời của Y Lâm.
Những lời đó, rõ ràng là cô với Lục Bác Nhã, nhưng luôn cảm thấy, mới là cảnh tỉnh.