Giáo Sư Lục, Anh Ấy Quá Nho Nhã - Chương 10

Cập nhật lúc: 2025-10-31 19:11:34
Lượt xem: 73

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1gARX6rSHn

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Vâng," đặt túi lên sofa, , "Lần uống A giao , con mua thêm nửa cân, bảo xay thành bột chia túi sẵn . Trà Lục An Qua Phiến cuối xuân năm nay , con nhờ bạn đóng gói hai hộp, dì uống , còn ít đồ linh tinh nữa..."

 

"Lần nào đến cũng mang nhiều đồ thế , dì một , ăn uống thêm nữa thì bao nhiêu," Dì Út sang Hàn Gia Di, "Gia Di, con với Tiểu Ly mấy năm gặp nhỉ, bao nhiêu năm? Năm năm sáu năm nhỉ?"

 

"Bảy năm," Hàn Gia Di , "Bảy năm bốn tháng."

 

"Nhớ rõ thế ?" Dì Út ngạc nhiên.

 

"Có vài chuyện, khó quên." Hàn Gia Di .

 

Hàn Gia Di mặt biểu cảm, im lặng , dì Út , thở dài.

 

"Hai đứa chúng mày lúc nhỏ rõ ràng dính như kẹo mạch nha, ngủ cũng chung một chăn, bây giờ chẳng thiết chút nào. Tiểu Ly hỏi chuyện của Gia Di, Gia Di cũng bao giờ hỏi dì về Tiểu Ly..."

 

Biết thể , đành cứng rắn mở lời với Hàn Gia Di: "Dì Út , em ở nước ngoài sống ."

 

"Chị cũng kém." Hàn Gia Di .

 

Tuỳ Tân bưng một đĩa thức ăn từ bếp , nhàn nhạt : "Ăn cơm thôi."

 

Bữa cơm định khó nuốt.

 

Dì Út như thường lệ múc một bát canh sườn đặt mặt : "Tiểu Ly, uống canh ."

 

Nước canh đặc sánh d.a.o động ngừng trong bát, biểu cảm gì, Hàn Gia Di thì cau mày nhẹ.

 

"Bát cho con." Dì Út đặt bát mặt Hàn Gia Di.

 

cầm thìa, như thể sợ nóng, thổi nhấp từng chút canh.

 

Dì Út vui vẻ kéo chủ đề chuyện.

 

Nói qua , liền đến chuyện của Hàn Gia Di và Tuỳ Tân.

 

"...Dì sớm với các con , nếu ngay từ đầu về nước, thì nên tính toán lâu dài thủ tục định cư ở nước ngoài, nếu còn về nước, nhất là về sớm một chút. Bây giờ nhân tài trong nước nhiều, du học sinh về cũng còn hiếm nữa. Với bằng cấp và kinh nghiệm của hai đứa, sớm ba năm năm, thậm chí là hai năm thôi, cũng thể đ.á.n.h giá chức danh kha khá, bây giờ thế , cũng chỉ là giảng viên bình thường... May mà, Đại học Tô Nam là trường danh tiếng, các con cũng còn trẻ, ..."

 

tê dại nuốt canh sườn, tai trái , tai lọt .

 

"...Chuyện công việc cứ quyết định , kết hôn..."

 

"...Phải tranh thủ thời gian xem nhà cưới, giá nhà ở Tô Nam rẻ ..."

 

"...Nhà dự án thích hợp, mua nhà sẵn..."

 

"...Cảnh Viên tệ..."

 

Nghe đến đây, sang dì Út: "Cảnh Viên ở trong khu đại học, gần chỗ Gia Di , chất lượng tòa nhà chê , bố cục cũng ."

 

"Phải ," dì Út tươi , "Dì ngày nào cũng qua Cảnh Viên, môi trường khu đó cũng thuộc hàng top của thành phố , còn trong khu vực trường tiểu học và trung học cơ sở trực thuộc Đại học Tô Nam, xung quanh còn Bệnh viện trực thuộc Đại học Tô Nam, tàu điện ngầm xe buýt đều tiện."

 

Nói đến đây, dì Út dừng , mặt lộ vẻ khó xử: "Nhà thì thật, nhưng giá cũng đắt thật... Dì hơn năm mươi nghìn một mét vuông."

 

"Đáng giá mà dì," , , "Chuyện nhà cửa dì đừng lo, để con lo."

 

"Con lo cái gì?" Dì Út trách , "Nhà cưới của Gia Di và Tuỳ Tân, để chúng nó tự nghĩ cách ."

 

: "Bọn họ ở nước ngoài học , kiếm đồng nào tiêu đồng nấy, cũng tiết kiệm bao nhiêu, con ở đây giúp thì giúp..."

 

"Không cần ," Hàn Gia Di gắp một đũa thức ăn, thản nhiên , "Bố để một khoản tiền bảo hiểm, gom góp cũng đủ trả , vẫn đến mức nghèo mua nổi nhà."

 

Chiếc thìa sứ trong tay từ từ chìm xuống đáy bát, khẽ "Ồ" một tiếng.

 

Dì Út dậy, cầm bát mặt : "Uống thêm bát canh nữa nhé."

 

Chào tạm biệt dì Út ở cửa, lái xe rời .

 

Xe chạy năm phút, phanh gấp, đỗ bên lề đường.

 

đẩy cửa xe, loạng choạng chạy xuống, xổm bên rãnh thoát nước nôn thốc nôn tháo.

 

Vốn dĩ ăn gì, thứ nôn chỉ là nước canh, đắng cay.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/giao-su-luc-anh-ay-qua-nho-nha/chuong-10.html.]

 

mua nước khoáng ở cửa hàng tiện lợi ven đường, súc miệng liền hai chai, nốc thêm nửa chai, mới đè nén cảm giác cuộn trào trong dày.

 

Tê liệt trong xe, ôm mặt, lâu cử động.

 

Khi điện thoại reo, mù quáng ấn nút Bluetooth.

 

Giọng của Lục Bác Nhã truyền từ loa trong xe.

 

vội bật dậy, vớ lấy điện thoại, chuyển sang chế độ bằng loa trong, tỉ mỉ cảm nhận giọng của cứ quấn quýt bên tai.

 

"Chiều nay ăn cơm cùng nhé?" Anh hỏi.

 

"Vâng," nghĩ một lát hỏi, "Gần khu nhà gì ngon ?"

 

"Có một nhà hàng món Quảng Đông cũng lắm, em thử ?" Anh .

 

"Được ạ!" đồng ý ngay tắp lự.

 

Sau khi về nhà sửa soạn qua loa, đến quán hẹn với Lục Bác Nhã.

 

Vị trí của quán , ngay cạnh mặt đường, bên cạnh bàn là cửa sổ kính, đối diện chính là khu dân cư Cảnh Viên.

 

lơ đễnh ăn uống, ánh mắt cứ ngoài yên.

 

"Từ Ly." Lục Bác Nhã gọi một tiếng.

 

lập tức : "Sao ạ?"

 

Lục Bác Nhã gắp một con bào ngư khô cho , mỉm : "Hôm qua thức đêm giúp sinh viên sửa mô hình dữ liệu, chỉ ngủ ba tiếng, sáng nay xem mấy bản báo cáo, trưa cũng kịp nghỉ ngơi, mãi đến mới rời trường..."

 

"Vất vả ạ?" nhíu mày, giáo sư đại học cũng là công việc nhẹ nhàng gì.

 

"Vất vả thì cũng thường thôi, chủ yếu là... bộ dạng bây giờ của chắc lắm nhỉ?" Anh hỏi.

 

kỹ , thì, cũng mà, như hoa, như hoa như ngọc.

 

"Chắc là thật," thong thả cong môi với , "Nếu thì em đến một cái liếc mắt cũng thèm nữa."

 

: "..." Hóa là đang chờ ở đây!

 

câu vòng vèo mười tám khúc của cho dở dở : "Em bao giờ , nếu sợ đổi ý, em chỉ hận thể móc tròng mắt mà treo lên ."

 

Người c.h.ế.t vì tiền, c.h.ế.t vì sắc.

 

Thẳng thắn rõ ràng, hề che giấu.

 

Lục Bác Nhã dường như quen , ngón tay thon dài trắng nõn cầm đôi đũa gỗ mun, vẻ mặt nửa nửa : "Mắt treo , mà treo cửa sổ."

 

"Em đây là..." khan dỗ , "Không việc ..."

 

Nói đến chuyện, nghiêm túc hỏi : "Trong Cảnh Viên nhiều nhà bán ?"

 

Lục Bác Nhã cụp mắt xuống, cặp kính gọng mỏng phản chiếu ánh sáng, nhất thời rõ vẻ mặt, chỉ khẽ : "Chắc là ít, căn hộ lầu nhà vẫn đang trống."

 

lập tức phấn chấn hẳn lên: "Trống bao lâu ạ? Anh quen chủ nhà ? Họ ý định bán ?"

 

"Em mua ?" Lục Bác Nhã ngước mắt , đáy mắt ý rõ rệt.

 

"Em mua cho em gái và em rể," , "Hai đứa định kết hôn, dùng phòng cưới."

 

Lục Bác Nhã liếc đĩa thức ăn, như đang tán gẫu: "Phòng cưới là chuyện lớn, chọn lựa kỹ càng... Hàng xóm lầu nhà cũng mua để phòng cưới, khi nào cưới thì mới sửa sang."

 

câu , thầm than hết hy vọng .

 

Ăn cơm xong, và Lục Bác Nhã dạo gần đó cho tiêu cơm, tiện thể ngắm nghía các tòa nhà chung cư khác.

 

Lục Bác Nhã chẳng gì về mấy tòa nhà cả, nếu luôn vui vẻ, hỏi gì đáp nấy, còn tưởng đang lạnh lùng qua loa, chẳng hứng thú gì.

 

Cứ thế, đến cổng Tây của Đại học Tô Nam.

 

Loading...