Giáo Sư Lục, Anh Ấy Quá Nho Nhã - Chương 14

Cập nhật lúc: 2025-10-31 19:18:40
Lượt xem: 58

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lục Bác Nhã gắp một bông súp lơ xanh, thong thả : "Nhà ăn của Đại học Tô Nam nổi tiếng khắp cả nước, đặc biệt là nhà ăn 2 Khoa Kiến trúc, còn ngon hơn ở đây."

 

"Khoa Kiến trúc Tô Nam!" nhịn mà dậm dậm chân, "Top 3 cả nước đó!"

 

"Khoa Toán Tô Nam cũng là top 3 cả nước." Lục Bác Nhã .

 

"ồ ồ" gật đầu: "Thật , lợi hại quá... Anh kể cho em chuyện về Khoa Kiến trúc !... Chắc cũng , thôi bỏ ... A, em trong Khoa Kiến trúc còn tòa nhà cổ hơn một trăm năm tuổi! Hội trường lớn là kiểu kết hợp giữa Trung Quốc và phương Tây! Bên ngoài đều rào , chỉ khi nào kỷ niệm thành lập trường mới cho cựu sinh viên tham quan, lễ kỷ niệm năm nay thể chụp vài tấm ảnh, video gì đó cho em !"

 

"Từ Ly," Lục Bác Nhã , "Các khoa của Đại học Tô Nam đều , Khoa Toán là 001, Khoa Kiến trúc là 003."

 

"Nếu lễ kỷ niệm trường mà mở cửa tham quan thì quá," ném một miếng gà viên miệng, "Công trình cổ cả trăm năm tuổi, cả đời em còn sờ ."

 

"Ăn nhiều rau ." Lục Bác Nhã hờ hững , gắp mấy bông súp lơ xanh từ đĩa của cho .

 

Đồ thì cứ ăn, nhưng mơ mộng cũng .

 

tràn đầy mong đợi hỏi: "Lễ kỷ niệm trường, cán bộ giảng viên đưa nhà theo ạ?"

 

"Bạn gái tính là nhà ?" Lục Bác Nhã nhướng mày.

 

c.ắ.n đầu đũa, : "Sớm muộn gì cũng là chuyện đó mà."

 

Một cú "đánh thẳng" ném qua, Lục Bác Nhã cũng cong môi : "Lễ kỷ niệm năm nay qua , nếu kịp thì mùa xuân năm đưa em cùng."

 

Khụ...

 

ho mạnh một tiếng trong lòng, nhịn , nhất định nhịn!

 

Vài ba miếng quét sạch phần lớn khay cơm, trong lúc nhai, lơ đãng quanh, nhưng tại một điểm giao của ánh mắt, nụ bên môi bỗng cứng đờ, đồng tử tránh khỏi hoảng loạn.

 

Cách đó sáu bảy chỗ , thấy Hàn Gia Di.

 

cũng đang bưng một cái khay, với vẻ mặt thờ ơ, bên cạnh là Tùy Tân với ánh mắt kinh ngạc.

 

"..." im lặng nuốt miếng cơm trong miệng, nếm mùi vị gì.

 

"Sao ?" Lục Bác Nhã phát hiện gì đó .

 

Tốc độ thu ánh mắt của đủ nhanh, Lục Bác Nhã định đầu về phía .

 

Không thể để !

 

Không kịp suy nghĩ kỹ, trong nháy mắt, vội vàng : "Em !"

 

Sự chú ý của Lục Bác Nhã quả nhiên dời về phía .

 

nhếch miệng , giọng điệu trở như cũ: "Thật hôm nay đến tìm cũng là với chuyện , Tiền Úc giao bản vẽ thi công , em đến công trường chuẩn , sáng mai luôn."

 

"Công trường nào?" Lục Bác Nhã hỏi.

 

"Hơi xa, ở ngoại ô một thị trấn khá hẻo lánh phía bắc tỉnh, cách Tô Nam hơn 500 cây ," giải thích, "Là dự án xây dựng trường tiểu học Ánh Dương, thuộc dạng công ích, dự kiến bốn tháng thành."

 

"Em bốn tháng?" Lục Bác Nhã nhíu mày.

 

"Không cần lâu thế , em phụ trách thi công phần thô, xây xong tòa nhà là nhiệm vụ của em thành, phần việc sửa sang, cây xanh còn thuộc phạm vi của em. Chuyến cũng là chính thức khởi công, mà là chuẩn khi khởi công, ba năm ngày là về ."

 

Lục Bác Nhã gật gật đầu, ăn thêm hai miếng thức ăn, đột nhiên hỏi: "Tối nay em đến nhà ăn cơm ?"

 

Lòng khẽ động, cảm thấy câu chút quen tai.

 

Nghĩ nghĩ, nhớ .

 

Tiền Úc thường với các cô gái.

 

Cậu là, tối nay đến nhà uống chút gì ?

 

Ý của ông say ở rượu.

 

Bây giờ Lục Bác Nhã cũng như ...

 

cầm đũa chọc chọc cơm trong đĩa, cúi đầu, bằng giọng nhỏ như muỗi kêu: "Có nhanh quá ạ."

 

ngẩng đầu Lục Bác Nhã, nhưng thấy "Ừm" một tiếng.

 

"Có mang cho chị ít nguyên liệu, để lâu, mời em nếm thử," Lục Bác Nhã một cách bình thản mà thong dong, "Nếu nhanh... thì đồ tươi đúng là nhanh hỏng thật."

 

Aaaaaa...!!

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/giao-su-luc-anh-ay-qua-nho-nha/chuong-14.html.]

Muốn cắm thẳng đầu khay cơm ghê.

 

Dùng tư duy của Tiền Úc để nghĩ về Lục Bác Nhã, não chắc là úng nước !

 

"Ăn cơm, ăn cơm," lắp bắp, gượng gạo, "Được, tối nay em đến nhà ăn cơm."

 

Để che giấu hiện trường " hổ c.h.ế.t " , vớ bừa một chủ đề: "Anh là con một ?"

 

Dì út thuộc gia đình đơn , chị em nào khác.

 

"Chị cùng họ với ." Lục Bác Nhã trả lời.

 

"Ồ." gật đầu, , chị họ.

 

Ăn trưa xong, Lục Bác Nhã hỏi buổi chiều kế hoạch gì .

 

Sáng mai mới xuất phát đến công trường, hôm nay còn đầy thời gian.

 

"Em đến dự giờ lớp của ?" Anh hỏi.

 

"Được ạ?!" Mắt sáng rực, vui sướng nhảy cẫng lên.

 

"Được." Lục Bác Nhã gật đầu, "Chiều nay hai tiết, học xong vặn cùng về nhà."

 

sắp học lớp đại học !

 

Phấn khích thể tả, kéo Lục Bác Nhã chạy cửa hàng tiện lợi, lấy hết chồng đến chồng khác ở khu văn phòng phẩm.

 

"Mua nhiều vở thế gì?" Trên tay Lục Bác Nhã bốn năm quyển, tay còn sáu bảy quyển nữa.

 

"Để học!" vẫn đang rút thêm vở , "Không thể tay , học sinh tiểu học còn ghi chép bài."

 

Lục Bác Nhã đặt hết vở tay và tay về kệ hàng: "Không cần dùng những thứ ."

 

"Sao cần?" sốt ruột, "Ai học mà dùng giấy bút!"

 

"Đi theo ."

 

Lục Bác Nhã nắm tay , đưa khỏi cửa hàng tiện lợi.

 

Trên đường , ít ngoái đầu chúng .

 

Tuy sinh viên Đại học Tô Nam, nhưng Lục Bác Nhã ở phương diện nào cũng quá nổi bật, chắc chắn vô danh, cứ ngang nhiên kéo khắp trường lâu như ... liệu ảnh hưởng ?

 

"Mình nhanh lên chút ." nhỏ.

 

Lục Bác Nhã vẻ hiểu lắm.

 

siết nhẹ tay đang nắm, giải thích: "Nhiều quá, còn ở trong trường, là thầy giáo, vẫn nên chú ý một chút."

 

Lục Bác Nhã giơ tay lên, khẽ lắc lắc: "Vậy dứt khoát đừng nắm nữa?"

 

"Thế !" ấn cổ tay xuống, như , "Sinh viên đại học còn nắm tay yêu đương, cớ giáo viên đại học thể gương chứ?"

 

"..." Lục Bác Nhã im lặng một lát, gật đầu khen : "Tư duy logic của em xuất sắc, thể chê ."

 

Bước chân thì nhanh, tay nắm thì chặt, đường cứ gọi là phăm phăm.

 

cứ tưởng sẽ bớt gây chú ý, nào ngờ "vạch" một "con đường máu" sáng chói giữa đám sinh viên đang uể oải buổi chiều.

 

Lục Bác Nhã đưa văn phòng của , đến thở mạnh cũng dám, nghiêm như phạt.

 

Anh thấy cứ sững ở cửa, nhúc nhích, liền gọi: "Vào em."

 

Lòng thấp thỏm, mang theo tâm trạng như hành hương, răm rắp xuống ghế sô pha tiếp khách.

 

Lục Bác Nhã lấy một cuốn sổ bìa cứng và một cây bút từ bàn việc, đặt mặt .

 

Bìa sổ đen tuyền, góc bên dập chữ mạ vàng "Đại học Tô Nam".

 

"Sổ tay ở cửa hàng tiện lợi bình thường quá," Lục Bác Nhã , "Anh nghĩ, chắc em sẽ thích loại hơn."

 

lật xem nỡ rời tay, cảm thấy giấy của cuốn sổ khác hẳn so với các loại giấy khác.

 

Toát lên một vẻ cao cấp, sang trọng, đẳng cấp!

 

"Còn một thứ nữa tặng em."

 

Loading...