Giáo Sư Lục, Anh Ấy Quá Nho Nhã - Chương 5

Cập nhật lúc: 2025-10-31 19:03:31
Lượt xem: 87

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Từ ngày nhận nó, mười mấy năm nay, từng rời khỏi .” Anh trả lời.

 

“Vậy đúng là dễ dàng gì.” gật đầu.

 

Chủ đề đến đây dường như nên kết thúc, hỏi thêm nữa là vượt quá giới hạn, đổi chủ đề khác.

 

“Anh thể kể cho đại học là như thế nào ?” đầy mong đợi, mắt lấp lánh.

 

Lục Bác Nhã hỏi gì đáp nấy, ban đầu chỉ vài điều về chức năng của trường đại học, thấy lơ mơ, chuyển chủ đề, về sinh viên của .

 

Anh nhiều sinh viên, mỗi một tính cách, va chạm với , xảy nhiều chuyện thú vị.

 

Khuôn viên trường đại học, bao giờ thiếu những điều mới mẻ, náo nhiệt.

 

chớp mắt, cuối cùng lẩm bẩm: “...Thật quá.”

 

“Cái gì ?” Anh hiểu.

 

“Được học.” trả lời: “Được học thật .”

 

Đọc sách, học, là chuyện mà ngưỡng mộ cả đời.

 

Hơi ngại ngùng, c.ắ.n đũa, nhỏ: “Thật sở thích lớn nhất của sách...”

 

Rồi lập tức sang Lục Bác Nhã: “Còn ? Bình thường thích gì?”

 

“Sở thích của khá linh tinh, phần lớn đáng nhắc tới, hiện tại thì hứng thú với du lịch.” Lục Bác Nhã đưa cho một tờ giấy ăn, “ về nước lâu, nhiều nơi vẫn , nếu điều kiện cho phép, ngoài đây đó.”

 

Dì từng Lục Bác Nhã là Hương Cảng.

 

“Ở đây nhiều nơi lắm, riêng Tô Nam thôi đếm xuể,” , “Trong thành phố thì lâm viên, ngoại ô xa thì thể leo núi.”

 

“Có cơ hội cô cùng nhé?” Anh hỏi.

 

“Được ạ!” vui vẻ đồng ý, trong lòng ngừng cảm thán, Lục Bác Nhã quá chu đáo, xem mắt thành nhưng vẫn giữ lịch sự.

 

lừa dối nghề nghiệp của với , đến muộn trong bữa ăn, vẫn giữ thể diện cho .

 

Anh thật sự, cảm động c.h.ế.t mất.

 

Khi bữa lẩu sắp xong, ba bốn thanh niên qua lối , cuối cùng đột nhiên dừng bước, về phía bàn chúng .

 

“Giáo sư Lục?!”

 

Cậu thốt lên một tiếng to nhỏ, những khác cũng theo.

 

“Các em cũng đến ăn cơm ?” Lục Bác Nhã chút ngạc nhiên, thản nhiên hỏi.

 

“Vâng, —” Mấy thanh niên như lên dây cót, ai nấy đều thẳng tắp, cứ chằm chằm .

 

gật đầu, coi như chào hỏi.

 

Lục Bác Nhã gì thêm, mấy thanh niên cũng dám lâu, kéo về phía .

 

Người thì , nhưng tiếng vẫn mơ hồ vọng .

 

“Cái đối diện giáo sư Lục... là bạn gái của thầy ?”

 

“Chắc chắn !”

 

“Không ngờ giáo sư của chúng thích kiểu ...”

 

bật dậy, gọi một tiếng: “Các em đợi một chút!”

 

Tiếng gọi của , chỉ khiến mấy thanh niên đầu , mà Lục Bác Nhã cũng chằm chằm .

 

nghiêm mặt với họ: “ và giáo sư Lục là bạn bè bình thường, bạn trai bạn gái, các em đừng hiểu lầm.”

 

Mấy thanh niên , Lục Bác Nhã đang im lặng .

 

Một trong họ, giật thấy rõ.

 

“...À, ạ, ha, cái đó—quán hình như hết bàn , chúng em sang quán bên cạnh ăn, nhé! Thầy, thầy ăn từ từ ạ—”

 

Như thể dọa sợ, chạy nhanh như bay.

 

xuống , đôi mắt chút gợn sóng của Lục Bác Nhã, nghiêm túc: “Điều kiện của như , đừng để khác hiểu lầm, dễ ảnh hưởng đến việc xem mắt tìm bạn gái.”

 

Lục Bác Nhã bình thản gắp một đũa rau từ trong nồi, đặt lên đĩa, vội ăn mà dùng đũa gạt gạt.

 

“Nói là,” Lục Bác Nhã ngước mắt , “Cô Từ ý ?”

 

Nước lẩu cay và nước lèo trong nồi sôi ùng ục.

 

Trong đầu dường như cũng thứ gì đó đang sôi sục theo.

 

Đặt đũa xuống, Lục Bác Nhã thong thả hỏi tiếp: “Là chỗ nào , khiến cô Từ ấn tượng về ?”

 

: “...”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/giao-su-luc-anh-ay-qua-nho-nha/chuong-5.html.]

 

“Nếu tích cực sửa đổi, cô Từ thể cho thêm một cơ hội để tìm hiểu lẫn ?”

 

: “...”

 

Mỗi chữ Lục Bác Nhã đều rõ, ghép là cái ý mà đang nghĩ... đang đoán... đang cho là... ?

 

Anh tiếp tục qua với ?

 

Phải ? Phải ? Phải !

 

Ngay lúc chắc hiểu lầm , mắt đầy kinh ngạc và rối rắm, Lục Bác Nhã dứt khoát đưa câu trả lời.

 

Đuôi mắt như một chiếc móc câu, dịu dàng : “ thiện cảm lớn với cô Từ, nếu thể, hy vọng tìm hiểu cô Từ.”

 

Anh , thiện cảm lớn với ...

 

Không hiểu lầm, hiểu sai, đang mơ.

 

Lục Bác Nhã thiện cảm với !

 

Thấy im lặng hồi lâu, Lục Bác Nhã mở miệng: “Cô Từ...”

 

“Anh đợi một lát!” giơ một tay , chặn lời giữa trung, bật dậy, “Năm phút... , ba phút thôi! Đợi !”

 

Lúc chạy , quên đầu hét: “Đợi đấy!”

 

chạy nhà vệ sinh, vặn vòi nước ở mức lớn nhất, vốc nước tát mạnh lên mặt hai cái.

 

Khi ngẩng đầu lên, tấm gương phản chiếu dáng vẻ của .

 

Mái tóc ngắn qua tai, cánh tay lộ ống tay cộc màu da lúa mạch, gầy nhưng săn chắc, ngũ quan mặt hết sức bình thường, tìm một điểm sáng.

 

Xoay .

 

Vóc dáng phẳng như sân bay, thẳng đuột từ xuống .

 

Thẩm mỹ của Lục Bác Nhã là lệch lạc quá ?

 

Có khả năng nào, trúng vẻ bề ngoài của ?

 

vấn đề là, cũng nội hàm !

 

Loại bỏ tất cả những khả năng thể, rõ ràng, chỉ còn một đáp án duy nhất.

 

Tiền.

 

Có tiền là ưu điểm duy nhất của .

 

Theo lẽ thường mà , Lục Bác Nhã thể là vì tiền nên mới bằng lòng thử qua với ... thấy, giống kiểu hám lợi.

 

Vẻ ngoài của một thể tô điểm, nhưng khí chất thì thể che giấu .

 

Lời cử chỉ, khí chất thần thái, Lục Bác Nhã đều quá ung dung, thậm chí thể là cao quý.

 

Không vì dung mạo, vì tiền bạc, thì còn thể vì cái gì?

 

Vỗ vỗ má, hít sâu hai , trong gương.

 

Không tìm đáp án, đoán mò thì ý nghĩa gì? Hỏi thẳng là xong!

 

Lúc chạy nhà vệ sinh thì loạng choạng, lúc bàn lẩu thì sải bước nhanh như bay.

 

nín thở, về phía Lục Bác Nhã.

 

" học thức gì, bố mất sớm, trời sinh đất dưỡng sống thô kệch. Ngoại hình đủ ưa , vóc dáng thì một lời khó hết, tuy chút tiền mọn, nhưng cũng còn lâu mới đến mức giàu sang phú quý. Anh như , chắc là thử với ?"

 

Lục Bác Nhã yên lặng xong, lắc đầu.

 

Tim chùng xuống, mờ mịt "A" một tiếng.

 

Quả nhiên nghiêm túc.

 

" đến thế ," trong mắt Lục Bác Nhã tràn ngập hình bóng của , giọng nhẹ dịu, mang theo chút ý , "Em cũng hề kém."

 

Ngay khoảnh khắc hai câu của dứt, sững sờ.

 

Chưa từng ai thật lòng khen ngợi điều gì.

 

Ngay cả chính cũng thấy thật sự quá tệ, mà Lục Bác Nhã kém.

 

Ánh mắt dịu dàng mà thấu suốt, hề chút khách sáo nào.

 

Dường như, thật sự nghĩ như .

 

sờ sờ tai, chút bối rối, má nóng: "Nếu thấy ấn tượng về em cũng , thì em cũng, cũng hài lòng về ."

 

"Thật ?" Lục Bác Nhã hỏi.

 

Loading...