Giáo Sư Lục, Anh Ấy Quá Nho Nhã - Chương 6
Cập nhật lúc: 2025-10-31 19:03:52
Lượt xem: 74
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7AVO0fjEk3
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Đương nhiên là thật!" gật đầu lia lịa, khi thấy ý hề che giấu trong mắt , hoảng loạn dời mắt .
Dời đầy một giây, lập tức .
Tai vẫn nóng, mặt vẫn bỏng rát, tim vẫn đập nhanh, nhưng giọng điệu vô cùng kiên định: "Chúng , hãy thử xem."
Ăn xong bữa lẩu, thu hoạch một đối tượng xem mắt thể phát triển thêm, Lục Thiên Tiên.
cảm thấy lúc đường, gót chân cứ như đang bay.
So với , Lục Bác Nhã bình tĩnh hơn nhiều, lúc thanh toán đổi vé gửi xe.
Lần thì ngược , đưa vé cho : "Cho em dùng."
Đội trưởng đội thi công ít nhiều gì cũng là một ông chủ.
Không chút mưu trí nào thì thể giàu ?
Lúc , quyết đoán nắm bắt cơ hội ở bên .
Không chút do dự, mở mắt dối: " lái xe!"
dám chắc, đang cố ý dối, giống Lục Bác Nhã, nhân cách cao thượng.
"Ồ," Lục Bác Nhã thu vé gửi xe, thong thả , " cũng lái xe."
"..." Bây giờ đổi ý thật lái xe, chỉ là nãy quên mất thì còn kịp ?!
"Buổi chiều còn tiết, về trường, ở đây cách trường xa, bộ cùng một đoạn nhé?" Anh hỏi.
gật đầu lia lịa, hai mắt sáng rực.
Khi đến cổng chính trung tâm thương mại, bên ngoài lất phất mưa.
hai tay trống trơn, Lục Bác Nhã cũng .
xoay phắt đầu, về phía giá để ô cách đó xa.
Một hai ba bốn năm... mà treo năm cái ô công cộng! Tại là một cái?
Ý là, chúng xem, bây giờ đều tự giác thế ? Ngày mưa tự chuẩn ô, chẳng bảo là dân tối giản đồ đạc !
Lục Bác Nhã cũng thấy, phản ứng gì, chỉ lấy điện thoại , gọi một cuộc.
"Chu Cát, mấy em vẫn đang ăn cơm ? ... Bên ngoài trời mưa ... Ở chỗ lối tầng một, chỉ còn năm cái ô, bốn em mỗi một cái, bây giờ xuống lấy ."
Anh đúng là một giáo sư nết, quan tâm đến sinh viên.
Lục Bác Nhã đặt điện thoại xuống, mỉm với : "Người trẻ tuổi chỉ lo chơi, trời mưa cũng mang ô, để bốn chiếc cho họ, chúng che chung một chiếc, em phiền ?"
"Không phiền." thuận nước đẩy thuyền, "Dù mưa cũng lớn lắm, che tạm là ."
Ô của trung tâm thương mại cung cấp chỉ lớn từng đó.
Che một thì miễn cưỡng, che hai thì cập rập.
So với Lục Bác Nhã hơn hoa, là kẻ thô kệch, sợ mưa gió.
Trên phố bộ, lặng lẽ dịch ngoài một chút, nhường thêm gian cho Lục Bác Nhã.
Lục Bác Nhã lập tức theo, dựa sát .
đổi sắc mặt, tiếp tục lùi ngoài.
Anh thản nhiên như , tiếp tục theo .
lùi, theo.
lùi nữa, theo nữa.
tiếp tục lùi, ...
"Cẩn thận!"
Eo bỗng nhiên ôm chặt, cả một lực lớn kéo giật trở .
còn kịp phản ứng, một chiếc xe máy điện lướt nhanh qua bên cạnh.
bao phủ tán ô, trong vòng tay .
Trên Lục Bác Nhã một mùi hương hoa ngọc lan thanh mát. Anh như chi lan ngọc thụ (tao nhã cao quý), như đài hoa hé nở mà nở, hương thơm quyến rũ lòng .
ngơ ngác mắt .
Dưới cặp kính tượng trưng cho học thức và sự văn nhã, con ngươi đen thẳm như xoáy nước ngầm, chỉ như thôi mà dường như sắp kéo trong đó, chìm đắm lối thoát.
Tim đập trong lồng ngực, cũng gõ lên màng nhĩ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/giao-su-luc-anh-ay-qua-nho-nha/chuong-6.html.]
Thình thịch, thình thịch, đập ngừng.
Môi run lên, cụp hàng mi xuống, khi ngước lên, trong mắt trong trẻo sáng ngời, tựa như nắng ấm dịu dàng.
"Em chứ?" Anh hỏi.
kịp phản ứng, thậm chí thể nắm bắt sự thâm trầm trong thoáng chốc nơi đáy mắt , chỉ cảm thấy khoảnh khắc , như một con mãnh thú cực kỳ nguy hiểm ẩn nấp trong bóng tối chằm chằm.
ngay đó, mãnh thú lui , trích tiên giáng trần.
Ánh mắt đổi chỉ là chuyện trong chớp mắt, thấy gì, Lục Bác Nhã nhẹ nhàng buông .
bất giác nắm lấy vạt áo , dựa sát .
rõ, nơi đáy đôi mắt đến cực điểm , rốt cuộc là ẩn chứa u ám là ngập tràn ánh sáng.
tay là do bốc đồng, cho dù là ôn hòa như , trong mắt cũng lóe lên một tia kinh ngạc.
So với nãy, cách càng gần hơn, gần đến mức thể rõ thở, gần đến mức thở quấn quýt giao .
Tiếng còi xe chói tai đột ngột vang lên.
hồn, vội vàng buông tay.
"Xin , xin ." liền mấy bận, Lục Bác Nhã, tim đập càng nhanh, mặt càng nóng.
"Không ," Lục Bác Nhã nhạt, : "Em vẫn nên dựa sát thì hơn, dính mưa dễ bệnh."
" dám dựa sát ..." theo thói quen sờ sờ tai, ngượng ngùng : " sợ ở gần quá, sẽ chuyện ."
"Tại ?" Anh hỏi.
"Hồi hộp chứ !" cúi đầu vũng nước nhỏ mặt đất, rầu rĩ, "Lần đầu tiên ở gần đối tượng sắp kết hôn như , sắp lắp luôn ."
Lục Bác Nhã gì.
ngẩng đầu , thấy cúi đầu, nhất thời rõ vẻ mặt.
"Sao thế?" hỏi.
"Không ," Lục Bác Nhã , ngước mắt , nho nhã như gió xuân, "Chỉ là ngờ, em xem là đối tượng để kết hôn."
"Không ?" chút bối rối, hỏi vặn , "Mục đích của xem mắt là kết hôn ?"
" ," Lục Bác Nhã ý giảm, từ tốn , " sẽ vì xem mắt mà kết hôn."
A... ...
", và ..." Ngón tay chỉ qua chỉ giữa hai , "Chúng là gì?"
Chơi trò gia đình, đùa giỡn là kiểu hẹn... cái gì đó... đang thịnh hành?
"Cô Từ, nghĩ, nên thẳng thắn với cô một chút, dù cô cũng trực tiếp như ." Lục Bác Nhã , trong mắt gợn sóng nhàn nhạt, "Xem mắt chỉ là một giao dịch môi giới, sẽ vì xem mắt mà kết hôn, kết hôn chỉ một khả năng duy nhất."
"..." Môn đăng hộ đối? Tài tử giai nhân? Liên minh cường hào?
Bất kể là gì, đều liên quan đến .
Rõ ràng mới lúc nãy còn hớn hở thử xem, ngờ nhanh như thử xong .
Câu "Em cũng hề kém" của Lục Bác Nhã, câu " cảm tình với em" của , đều là lời khách sáo, ... tưởng thật chứ.
Vũng nước nhỏ phản chiếu khuôn mặt khổ của .
"Cô Từ," giọng Lục Bác Nhã dịu dàng xen lẫn ý , " kết hôn, chỉ vì tình yêu, chứ vì bất cứ điều gì khác."
Hạt mưa lấm tấm rơi vải dù, nhẹ dày.
Trời mưa nhỏ giữa mùa hè ít khi sấm.
... cảm thấy đầu cứ ầm ầm ngớt.
Sấm rền chớp giật, bổ thẳng xuống.
Ngũ lôi oanh đỉnh, cũng chỉ đến thế mà thôi.
Ý thức và sự bình tĩnh của đ.á.n.h cho tan nát, chỉ còn cái miệng là bỏ .
Cái miệng , suy nghĩ của riêng nó.
Nó ngây ngốc hỏi: "Xem mắt ... chỉ thể yêu ... còn cơ hội ... cả đời đều thể kết hôn với ... thể kết hôn còn vui cái gì... còn thử cái gì... còn gì để mà thử nữa..."
"Cô Từ, cô hiểu ý ..."
" còn cơ hội nữa ... Người như ... thể yêu chứ... Xem mắt thì gì ... Tại cứ là yêu ... Một yêu ... Yêu gấp đôi ..."