Vân Yên đương nhiên   lọt tai mấy lời  của Thanh Vân công chúa, mặc dù bà    là sự thật. Vân Yên ngửa mặt lên trời  một tràng dài, cô  : “Ta  màn,  chỉ   thấy cái lợi mà  vốn dĩ  nhận mà thôi!”
 
Đây đúng là hết cứu nỗi , Thanh Vân công chúa  thấy bà mối thì   chính bà   đầu độc tư tưởng và dạy hư Vân Yên. Thanh Vân dù  cốt cách vẫn là công chúa, bà  dù  phóng đãng đến  thì vẫn hiểu  lễ nghĩa tôn ti,  giống như loại tạp nham bà mối.
 
Chỉ tiếc cho Thanh Vân công chúa cả cuộc đời  mang tiếng chửa oan, cuối cùng   c.h.ế.t  tay của nghịch tử đó. Đến với cuộc đời  đầy vinh hoa phú quý, cuối cùng   chẳng một ai rơi lệ  thương…
 
Nhìn thấy Thanh Vân  gục  vũng máu,  cổ là một cái lỗ to mà Vân Yên  dùng kiếm đục khoét hành hạ, bà mối  gian manh : “Thần tiên cái gì chứ, cuối cùng cũng chỉ là một lũ ngu dốt.”
 
Hóa   đây tất cả đều  bà mối dắt mũi. Bà  vốn dĩ  mấy nghìn tuổi nhưng vì tu đạo  thành nên  thăng thiên . Lần đó vì gian díu với Thiên vương  Thiên hậu bắt  mà  lệnh cắt luôn chút tiên cốt khó khăn lắm mới tu  của bà . Cũng từ đó mà bà  hận đời, hận hết tất cả  thứ,  đủ chuyện ác  đời. Đã như thế, bà  còn dạy hư luôn Vân Yên công chúa, để ngày hôm nay cô    loại chuyện thương thiên hại lý mà  chớp mắt lấy một cái .
 
“Mẹ, bây giờ chúng   gì đây?”
 
Vân Yên công chúa khẽ hỏi, bà mối ghé  tai cô   gì đó khiến cô  vui đến nỗi   khép  miệng . 
 
Lúc   cõi U Minh, bởi vì thời gian trôi qua  nhanh nên bây giờ hai  họ mới đến  U Dực điện. Quả nhiên  ngoài dự đoán, U Minh vương  lập đàn tế trăng. Mà tất cả những thứ  đều là do ông  sắp xếp,  ai  cho hai  em Liên Thiền  rằng nếu như  tế trăng thì bắt buộc   m.á.u tim của tộc nhân Vong Xuyên. Mà  đời  nếu như còn tồn tại  của gia tộc Vong Xuyên thì chắc chỉ còn một  Liên Thiền mà thôi.
 
U Minh vương chẳng cần mất chút sức lực nào mà   thể dụ  Liên Thiền  tận ổ. Đến lúc giáp mặt, Liên Thiền đột nhiên cảm thấy mắt   đau, hóa  là quỷ nhãn cưỡng ép xuất hiện. Khi quỷ nhãn xuất hiện, Liên Thiền mới  thấy  thoáng qua mưu kế của ông . 
 
Mặc dù Quỷ nhãn chính là thứ mà vạn kẻ ước ao  , thế nhưng Liên Thiền  bao giờ  dùng đến nó. Có lẽ cũng chính vì thế mà cô chẳng bao giờ dùng để  cha của , để  ngày hôm nay cô  chính  cha yêu thương của  bán . 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/gieng-co-tran-an/60.html.]
 
Ngạo Vũ bên cạnh  thấy Liên Thiền  sự  đổi,  hỏi: “Sao ?”
 
“Hóa  tất cả đều là do ông  bày . Ông  cố tình dụ em đến đây để hiến tế trăng. Ông  đúng là khôn ngoan thật,  mất chút công sức nào cả, là em tự  chui đầu  rọ.”
 
Ngạo Vũ  thấy Liên Thiền chua xót như  thì  kìm   cô một cái,  đó : “Hiến tế trăng là dùng m.á.u tim của tộc nhân Vong Xuyên  đúng ?”
 
“ ! Và em chính là…”
 
Nói đến đây thì Liên Thiền đột nhiên khựng , cô và Ngạo Vũ  hẹn mà  . Trong lòng họ lúc   rõ một điều, tộc nhân Vong Xuyên  chỉ còn  một  Liên Thiền, mà là còn một  nữa…
 
“Nuôi dưỡng Tế Nguyệt cũng cần m.á.u tim định kì, nếu  sẽ  thể duy trì.”
 
Liên Thiền khẽ  đổi sắc mặt, cô đương nhiên  m.á.u tim của   nay  từng  lấy  giọt nào. Mà câu chuyện m.á.u tim nuôi trận  cô cũng   đây thôi,  lẽ nào…
 
Liên Thiền cố xua tan ý nghĩ   trong đầu , nhưng lúc tâm loạn cô  vô thức dùng đến Quỷ nhãn một vòng. Lần  Liên Thiền  vô thức  thấy thứ vốn  nên thấy. Thấy Liên Thiền đột nhiên chảy nước mắt, Ngạo Vũ lo lắng hỏi: “Chuyện gì ?”
 
“Nhạc Xuyên…mợ Hoa…Họ…”
 
Dù Liên Thiền   rõ ràng  nhưng Ngạo Vũ cũng đoán  phần nào. Anh  thể tin , Lệ Hoa và Nhạc Xuyên chẳng  chút quan hệ nào cả.  thứ mà Liên Thiền  thấy chỉ là khách quan, chỉ là  thoáng qua hành động hiện đại của họ. Tuy , đối với tâm trạnh vô cùng  của Liên Thiền hiện tại thì cô  đủ tỉnh táo để phân tích mà sẽ quy chụp  vội vã. Vì thế cho nên việc  chung bây giờ trong mắt cô  biến thành ngoại tình .