Chương 5
Ngày nhận  tin nhắn của Ngôn Vãn Thanh,   ngang qua cửa hàng hoa mua một bó cẩm tú cầu.
Buổi tối, khi   đặt bó cẩm tú cầu  lọ hoa, Ôn Triều Sinh từ ngoài mở cửa bước .
Anh  tháo đồng hồ, cúi   giày, một tay nới lỏng cà vạt, trong lúc đó ánh mắt  hề hướng về .
Tay Ôn Triều Sinh  , dài, trắng trẻo, các khớp xương rõ ràng.
Anh   ngang qua  chỉ để  một câu: "  thích loại hoa ,   đừng mua nữa."
     thích,   thích hoa hồng.
 cũng       thích váy đỏ, mà là  thích  mặc váy đỏ.
Rất kỳ lạ,   Ôn Triều Sinh thích gì,  thích gì, bốn năm , Ôn Triều Sinh cũng  sở thích của .
 bây giờ, chúng   quen thuộc  xa lạ.
Bốn năm , vì  thích cẩm tú cầu, nên Ôn Triều Sinh cũng thích.
Bốn năm ,   chỉ để  một câu " thích" nhẹ nhàng như   bốn năm .
Trong lúc hoang mang,    năm đầu tiên kết hôn, khi   bảo  đừng mặc váy đỏ.
Ngày hôm ,  vẫn mua một bó cẩm tú cầu, đặt ở vị trí dễ thấy nhất  bàn phòng khách.
Khi Ôn Triều Sinh tan  về,  mở cửa   thấy.
Chương 6
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/gio-ngung-tinh-yeu-cung-da-tre/chuong-5-6-7.html.]
Lần      qua , ánh mắt cũng dừng  thẳng   .
Anh  nhíu mày, nắm chặt cằm , ánh mắt vô cùng nguy hiểm: "Giang Dư Thu, em  hiểu lời   ?"
Đây là  đầu tiên từ khi kết hôn,   mất kiểm soát như , nhưng   cảm thấy một niềm vui lạ.
Chương 7
Ôn Triều Sinh là   khát khao kiểm soát  mạnh.
Anh   thích những thứ mà    thể kiểm soát , nhưng Ngôn Vãn Thanh là một ngoại lệ.
Anh   thể kiểm soát  Ngôn Vãn Thanh.
Ngôn Vãn Thanh như một cơn gió  bao giờ dừng  vì bất cứ ai, một con chim  thể  bắt.
Bây giờ, Ngôn Vãn Thanh  mệt mỏi trở về tổ,  trở  bên cạnh  .
Có chút đáng tiếc, nếu năm đó Ngôn Vãn Thanh   nước ngoài,  và Ôn Triều Sinh sẽ  thể kết hôn.
  cách liên lạc với Ngôn Vãn Thanh, mấy năm nay,  thấy cô  di chuyển qua châu Phi, Ba Lan  trở về nước đến Thiểm Tây, Tân Cương.
Điểm dừng cuối cùng là Tây Tạng.
 liên lạc với cô   sáng nay, cô   rằng cô   kết thúc hành trình và chuẩn  về nước.
  cô  đang thách thức ,  hiểu cô .
Ngay khi thấy tin nhắn,   thể kìm  một nụ .
Khoảnh khắc mà   chờ đợi và mong đợi từ lâu sắp đến,   mà  vui ?