Giống Cái Độc Ác: Vừa Hoang Dã Vừa Trà Xanh, Mỗi Ngày Đều Bị Tranh Giành - Chương 119: Nhiệm vụ kỳ quái
Cập nhật lúc: 2025-08-18 05:48:37
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/AA6sdG3Unh
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bạch Kỳ đưa miếng thịt dê miệng, lập tức như sét đánh, vẻ mặt cứng đờ.
Giây tiếp theo, "oẹ" một tiếng, nhổ miếng thịt dê , ho sặc sụa, nước mắt đều trào : "Khụ khụ khụ... Trời đất ơi, thứ quỷ quái gì thế ? Vừa cay tê, miệng sắp phế ."
Tô Hi Nguyệt với vẻ mặt đầy đồng cảm. Đây là nước chấm siêu cay pha chế riêng cho tên đàn ông chó má Dạ Linh, ai ngờ Bạch Kỳ nhanh tay như , tiện tay nhúng ăn luôn, cô kịp ngăn cản.
Cô nén , nhanh chóng rót một ly nước trái cây đưa cho , chột : "Bạch Kỳ, nào, uống chút nước trái cây cho đỡ !"
Bạch Kỳ nhận lấy nước trái cây, uống một hết sạch, ánh mắt đầy ẩn ý lướt qua Tô Hi Nguyệt và Dạ Linh.
Hắn đồ ngốc, Mặc Lẫm ăn bình tĩnh, rõ ràng nước chấm của vấn đề.
Chỉ và Dạ Linh cay đến hoài nghi nhân sinh, rõ ràng là gì đó .
Đôi mắt cáo xinh lướt qua chén nước chấm mặt Mặc Lẫm và Dạ Linh, trong lòng lập tức hiểu .
Hắn nhướng mày, đôi mắt cáo nheo , khóe miệng cong lên nụ nửa miệng: "Hi Nguyệt, nước chấm của cô... đặc biệt đấy."
Tô Hi Nguyệt gượng, tên cáo già điều gì đó, cô cố tỏ bình tĩnh: "Hả? Đặc biệt ? Chỉ là nước chấm bình thường thôi, lẽ các ăn quen."
Bạch Kỳ khẽ , ánh mắt mang theo vài phần hài hước: "Ồ? Vậy cảm thấy, nước chấm như là chuẩn riêng cho một ai đó? Và đen đủi, theo chịu tội chung."
Nói , cố ý liếc Dạ Linh một cái, chậc chậc : "Xem ai đó hồi phục , nhưng sắc mặt vẫn thối, cứ như cục đá thối trong hầm cầu ."
Sắc mặt Dạ Linh đen như đ.í.t nồi, đặc biệt là khi Bạch Kỳ "cục đá thối". Ánh mắt ngay lập tức lạnh như băng đao, hận thể đóng băng đối phương tại chỗ.
Hắn lạnh lùng về phía Bạch Kỳ, giọng trầm thấp: "Bạch Kỳ, đánh ?"
Bạch Kỳ tủm tỉm nhún vai, đôi mắt cáo cong thành hình trăng lưỡi liềm: "Ôi chà, Dạ Linh, đừng hung dữ thế. chỉ sự thật thôi mà. Nếu thấy khó chịu, thì cũng trách nước chấm của Hi Nguyệt quá 'đặc biệt', đúng ?"
Kể cả đánh , cũng sợ. Hắn cũng luyện hóa xong thú tinh, cũng thuận lợi đột phá cấp sáu, thực lực hề thua kém Dạ Linh nửa điểm.
Tô Hi Nguyệt , trong lòng thầm kêu . Bạch Kỳ đúng là cáo già, chỉ vài câu đẩy trách nhiệm lên đầu cô.
Cô vội vàng xua tay, cố gắng chuyển chủ đề: "Cái đó, đừng cãi nữa, lẩu vẫn còn nóng đấy, ăn sẽ nguội mất!"
Mặc Lẫm vẫn bình tĩnh nhúng thịt, như thể màn Tu La trường mặt liên quan gì đến .
Hắn gắp một miếng thịt dê, chấm chén nước chấm mặt, thong thả cho miệng.
Ăn ngon miệng vô cùng.
Tuy mặt vô cảm, nhưng khóe miệng cong lên, rõ ràng hứng thú với màn "trò hề" mắt.
"Đinh, chúc mừng ký chủ, độ thiện cảm của Mặc Lẫm +10, hiện tại độ thiện cảm là 50, xin ký chủ tiếp tục cố gắng."
"Đinh, hiện tuyên bố nhiệm vụ phụ ba, xin ký chủ trong vòng mười phút sờ m.ô.n.g Bạch Kỳ, thành nhiệm vụ thưởng 10 cục xà phòng, 10 cục xà phòng thơm!"
Tô Hi Nguyệt tiếng nhắc nhở của hệ thống, suýt nữa phun nước trái cây trong miệng ngoài.
Sờ m.ô.n.g Bạch Kỳ?
Lại còn trong vòng mười phút?
Nhiệm vụ của hệ thống càng ngày càng quá đáng!
Vân Vũ
Cô lén lút liếc Bạch Kỳ một cái, tên đang tao nhã ăn lẩu.
Tuy nhiên, chấm nước chấm nữa, mà ăn trực tiếp, đôi mắt cáo nheo , vẻ mặt hưởng thụ.
Tô Hi Nguyệt trong lòng rối bời, nhiệm vụ rốt cuộc nên ?
Bạch Kỳ là một con cáo già, nếu cô sờ m.ô.n.g , sẽ tính kế thế nào.
Nhìn sang Mặc Lẫm và Dạ Linh bên cạnh, cả hai đều vô cảm, mỗi nhúng lẩu của .
Nếu thấy cô sờ m.ô.n.g Bạch Kỳ, trong lòng họ sẽ nghĩ gì.
Có khi còn cho rằng cô là một tên dâm nữ.
Dù , cách đây lâu cô mới với Mặc Lẫm những lời ám chỉ .
Cô cắn răng, vì xà phòng và xà phòng thơm, liều!
Tô Hi Nguyệt quyết tâm, nghĩ tốc chiến tốc thắng. Lợi dụng những đồ vật che chắn, cô từ từ đưa tay , nhắm thẳng cái m.ô.n.g vẻ hấp dẫn của Bạch Kỳ.
Ngay khi cô sắp chạm tới, Bạch Kỳ đột ngột dậy, dọa cô vội vàng rụt tay .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/giong-cai-doc-ac-vua-hoang-da-vua-tra-xanh-moi-ngay-deu-bi-tranh-gianh-jqru/chuong-119-nhiem-vu-ky-quai.html.]
" vệ sinh một chút."
Bạch Kỳ nhàn nhạt , đó lưng thẳng khu rừng đen kịt.
Cô lập tức ngây , tên cáo già cảnh giác quá cao !
Cô bất lực giao diện hệ thống, đếm ngược bắt đầu, còn hơn tám phút.
"Đinh, nhiệm vụ đếm ngược bắt đầu, xin ký chủ nhanh chóng thành nhiệm vụ."
Tiếng nhắc nhở của hệ thống như bùa đòi mạng, ngừng vang lên bên tai cô.
Tô Hi Nguyệt gấp đến như kiến bò chảo nóng, mắt ngừng ngó về phía Bạch Kỳ rời .
Cắn chặt răng, quyết định theo.
Cô về phía Dạ Linh và Mặc Lẫm, gượng : "Cái đó... Vừa uống nước trái cây nhiều quá, ... cũng vệ sinh một chút."
Nói xong, cô đợi hai phản ứng, dậy liền đuổi theo Bạch Kỳ.
Chưa hai bước, phía liền truyền đến giọng lạnh như băng của Dạ Linh: "Núi rộng thế , chỗ nào tiện? Đi theo Bạch Kỳ gì? Chẳng lẽ xem đại tiện?"
Hành động của Tô Hi Nguyệt khựng , khóe miệng giật giật.
Cô đầu Dạ Linh, đôi mắt bạc bóng đêm lóe lên vẻ lạnh lùng, như thể thấu suy nghĩ của cô.
Cô trong lòng thầm mắng, trực giác của tên đàn ông chó má chuẩn như ?
Cô gượng, cố che giấu ý định thật của : "Cái đó... chỉ là cảm thấy một vệ sinh sợ, nên tìm bạn."
Dạ Linh hừ lạnh một tiếng, hiển nhiên tin lời dối của cô.
Hắn từ từ dậy, đến mặt cô, cúi đầu xuống: "Thật ? Vậy đưa cô ."
Tô Hi Nguyệt trong lòng giật , liên tục xua tay: "Không cần, cần. đột nhiên thấy sợ nữa, vẫn là một thôi."
Đùa , nếu Dạ Linh theo, cô thành nhiệm vụ ?
Dạ Linh hề lay chuyển, vẫn kiên quyết: "Không , cũng vệ sinh, chúng cùng ."
Nói xong, định về phía Bạch Kỳ rời .
Cô cuống quýt, tên đàn ông chó má khó chơi thế, nhanh chóng giữ : "Khoan, khoan, từ từ. đột nhiên cảm thấy bụng đau, vệ sinh nữa."
Dạ Linh đầu cô, khóe miệng nhếch lên nụ châm biếm: "Sao? Không vệ sinh cùng Bạch Kỳ nữa ?"
Tô Hi Nguyệt đến mặt đỏ bừng, trừng mắt một cái, thầm mắng một câu: "Đồ đàn ông chó má."
Rồi cô cúi đầu đếm kiến mặt đất, thực là đang xem thời gian giao diện hệ thống. Thấy 10 phút sắp trôi qua, trong lòng sốt ruột thôi.
May mắn, khi chỉ còn 2 phút cuối cùng, Bạch Kỳ trở .
Tô Hi Nguyệt kích động đến rơi nước mắt.
Thấy chỉ còn 2 phút, cô mặc kệ thứ, thẳng về phía Bạch Kỳ xông tới.
Bạch Kỳ từ trong bóng tối bước , thấy Tô Hi Nguyệt kích động xông đến.
Không đợi kịp nghĩ xem chuyện gì đang xảy , cảm thấy m.ô.n.g sờ một cái.
Hắn lập tức ngây , ngờ Tô Hi Nguyệt đột nhiên . Sắc mặt ửng đỏ, tai cũng lặng lẽ đỏ lên.
Sau đó, khôi phục vẻ bình tĩnh, khóe miệng cong lên nụ đầy ẩn ý: "Hi Nguyệt, cô đang... ám chỉ điều gì ?"
Dạ Linh và Mặc Lẫm thì thấy hành động của Tô Hi Nguyệt, chỉ thấy cô đột nhiên kích động xông về phía Bạch Kỳ, cảm thấy kỳ lạ.
Cả hai đều nhíu mày về phía bên , ánh mắt lướt qua lướt giữa Bạch Kỳ và Tô Hi Nguyệt.
Tô Hi Nguyệt hổ đến mức ngón chân thể cào ba phòng một sảnh.
Trên mặt cô vẫn cố giữ vẻ bình tĩnh, giả vờ như chuyện gì: "Hả? Ám chỉ gì? chỉ là... chỉ là thấy áo dính lá cây, giúp phủi thôi."
Bạch Kỳ nhướng mày, cúi đầu chiếc áo da thú sạch sẽ của , khẽ .
cũng vạch trần cô, thái độ tự nhiên xuống chỗ cũ.
"Đinh, chúc mừng ký chủ thành nhiệm vụ phụ ba, thưởng 10 cục xà phòng thơm, 10 cục xà phòng, phần thưởng tự động gửi kho hệ thống, xin ký chủ tự kiểm tra."
Tô Hi Nguyệt thở phào nhẹ nhõm, vỗ vỗ khuôn mặt đang nóng lên, cũng trở .