Giống Cái Độc Ác: Vừa Hoang Dã Vừa Trà Xanh, Mỗi Ngày Đều Bị Tranh Giành - Chương 124: Lễ tế

Cập nhật lúc: 2025-08-18 05:48:42
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cô bày biện các pháp khí theo đúng thứ tự, sợ sai vị trí.

"Mắt Thần Thú" đặt ở giữa, thứ thể thông linh.

đặt xuống, cảm thấy viên đá như đang " chằm chằm" , sợ hãi đến mức vội vàng lùi hai bước, trong lòng rợn .

Nội tâm nhịn lẩm bẩm: "Lẽ nào thế giới thật sự Thần Thú?"

Ý nghĩ đó xuất hiện, cô nhớ đến mấy lấy việc "Thần Thú báo mộng" cái cớ, bỗng nhiên thấy chột và lo lắng.

Trong lòng cô thầm niệm: "Thần Thú đại nhân, tiểu nhân vô tình mạo phạm, ngài đại nhân chấp tiểu nhân, ngàn vạn đừng so đo với con."

Niệm xong, cô nhanh chóng rời xa "Mắt Thần Thú".

"Trượng Tự Nhiên" trông giống một cây đũa phép, ai .

Tô Hi Nguyệt vung vẫy, nhưng cây đũa phép vẫn bất động, ngay cả một tia lửa cũng phát .

Cô im lặng rụt tay , xem " trời chọn", thiên phú ma pháp.

Tế tự đài, thoáng thấy hành động của cô, nhàn nhạt : "Trượng Tự Nhiên đồ chơi, nó là cầu nối với sức mạnh tự nhiên, vung vẩy là hiệu quả."

gượng, vội vàng đặt "cây đũa phép" trở chỗ cũ.

Thầm nghĩ thứ chỉ là đồ trang trí, dùng để vẻ huyền bí mà thôi.

Cô tiếp tục bày biện "Linh Gió".

Đột nhiên, phía vang lên một tiếng nhẹ nhàng.

"Hi Nguyệt, tối qua vui lắm ?"

Tay Tô Hi Nguyệt run lên, suýt nữa rơi "Linh Gió" xuống đất.

, quả nhiên thấy Bạch Kỳ đài, tủm tỉm cô. Đôi mắt cáo cong thành hình trăng lưỡi liềm, rõ ràng là hiền lành và vô hại, nhưng khiến cô rợn sống lưng.

"Tối qua... khá , ngủ ngon."

gượng hai tiếng, thầm nghĩ tên cáo già lắm chuyện thế?

Rõ ràng là , còn cố hỏi , thật là...

"Thật ?"

Bạch Kỳ nhướng mày, giọng điệu đầy ẩn ý: "Vậy xem Dạ Linh dịu dàng, cô quá mệt mỏi."

Tô Hi Nguyệt: "..."

Sao tên cáo già chuyện cứ mỉa mai thế nhỉ?

Không là đang mỉa mai cô mỉa mai Dạ Linh nữa.

Cô đơn giản lười phản ứng, chuyên tâm bày biện pháp khí.

Bạch Kỳ thấy cô đáp lời, cũng giận, chỉ tủm tỉm đài quan sát.

Nhìn chằm chằm cô một lúc, đột nhiên phát hiện cô gầy ít so với tối qua, những đường cong vốn quá khổ giờ trở nên săn chắc và hình hơn.

Khuôn mặt bầu bĩnh cũng trở nên tinh xảo và hơn.

Hắn nhướng mày, trong lòng kinh ngạc.

Tuy rõ chuyện gì đang xảy , nhưng cũng hỏi nhiều.

Mỗi đều bí mật riêng, hà tất truy hỏi cho cùng.

Tóm , trở nên xinh .

Có một bạn đời xinh , luôn khiến vui vẻ, và cũng dễ nảy sinh thiện cảm hơn.

Tuy chút hời hợt, nhưng đàn ông trong cốt cách phần lớn đều như .

"Đinh, chúc mừng ký chủ, độ thiện cảm của Bạch Kỳ tăng 5, hiện tại độ thiện cảm là 60, đạt đến giai đoạn thiện cảm. Thưởng ký chủ 1 đèn pin năng lượng mặt trời, phần thưởng tự động gửi kho hệ thống, xin ký chủ tự kiểm tra."

Tô Hi Nguyệt khựng , ánh mắt về phía Bạch Kỳ, chớp chớp mắt.

Không hiểu tên cáo già đột nhiên tăng độ thiện cảm.

Mặc dù chỉ tăng 5 điểm, nhưng là từ "vô cảm" chuyển sang " thiện cảm".

Cô trong lòng vui.

Nghĩ đến phần thưởng là đèn pin năng lượng mặt trời, trong lòng càng vui hơn.

Có đèn pin năng lượng mặt trời, ban đêm còn sợ rõ nữa.

Cô cũng vội kiểm tra, chủ yếu là lúc tiện.

Các pháp khí bày biện gần xong.

Tế tự bước lên đài cao, bắt đầu giảng giải cho cô quy trình lễ tế.

Tránh để cô đến lúc đó gì mà lúng túng.

Mặc dù cần cô chủ trì lễ tế, nhưng là một học đồ tế tự, chắc chắn phụ giúp.

Tô Hi Nguyệt nghiêm túc lắng , sợ bỏ lỡ một chi tiết nào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/giong-cai-doc-ac-vua-hoang-da-vua-tra-xanh-moi-ngay-deu-bi-tranh-gianh-jqru/chuong-124-le-te.html.]

Đến gần trưa, mặt trời treo cao.

Trên quảng trường bộ lạc đông như kiến, các thú nhân lũ lượt tụ tập đài, vẻ mặt trang nghiêm.

Lúc , Tô Hi Nguyệt nhớ gần hết quy trình lễ tế, trong lòng khỏi căng thẳng.

, đây là đầu tiên cô tham gia một nghi thức lễ tế long trọng như , chỉ cần sơ suất, trò còn nhẹ, nếu gây phiền toái thì .

Thấy thời gian đến.

Tế tự đến trung tâm đài cao, tay cầm pháp trượng, thần thái trang nghiêm.

Ông từ từ mở lời, giọng trầm thấp mà mạnh mẽ: "Hôm nay, chúng tề tựu tại đây, cảm tạ Thần Thú ban cho chúng hồ nước mặn, mang đến sự phồn vinh và hy vọng cho bộ lạc Lang. Nguyện Thần Thú tiếp tục phù hộ chúng , xua tan tai ương, ban cho chúng sức mạnh và trí tuệ."

Các thú nhân đài đồng loạt quỳ xuống đất, vẻ mặt thành kính, đồng thanh hưởng ứng: "Cảm ơn Thần Thú phù hộ!"

Tô Hi Nguyệt một bên, đám đông thú nhân và giống cái quỳ đài, khỏi cảm khái: "Sự kính sợ của thú nhân đối với Thần Thú ăn sâu cốt tủy, ngay cả Dạ Linh kiêu ngạo, Mặc Lẫm lạnh lùng, cũng cúi đầu quý giá của ."

Ngay cả cha cô, Tô Liệt, cũng quỳ đài, vẻ mặt thành kính và kính sợ.

Vân Vũ

Mia quỳ giữa đám đông đài, nghĩ đến Tô Hi Nguyệt đang đài.

Cảm giác đó như thể chính đang quỳ , trong lòng cảm thấy vô cùng nhục nhã.

Tô Hi Nguyệt, con , đúng là gặp vận may cứt chó, trở thành học đồ tế tự, thật tức c.h.ế.t cô .

dám thể hiện ngoài.

Dạ Linh quỳ ở phía đài, vị trí chỉ Tô Liệt một chút.

Hắn ngẩng đầu, đôi mắt bạc chằm chằm Tô Hi Nguyệt đài, vẻ mặt nhíu mày.

Sao cô gầy ít so với buổi sáng nhỉ?

Lẽ nào là tối qua lăn lộn quá mạnh, thể lực tiêu hao quá nhiều, nên cô mới gầy ?

Nghĩ , bỗng thấy chút chột .

Hắn nghĩ sẽ săn vài con linh thú quý hiếm về cho cô bồi bổ.

Nếu hỏng cơ thể cô thì .

Hắn nhịn liếc Tô Hi Nguyệt một cái, trong lòng thầm cảm thán: "Giống cái , gầy càng quyến rũ thế nhỉ? Thật kỳ lạ."

"Đinh! Độ thiện cảm của Dạ Linh tăng 5, hiện tại độ thiện cảm là 78, xin ký chủ tiếp tục cố gắng."

Trên đài cao, trong đầu Tô Hi Nguyệt đột nhiên vang lên tiếng hệ thống.

Vẻ mặt cô chút ngây ngô, ánh mắt ngay lập tức về phía Dạ Linh đang quỳ đài.

Tên đàn ông chó má điên ?

Tự dưng tăng độ thiện cảm?

Lẽ nào là phát hiện cô gầy , nên cô mê hoặc ?

Ánh mắt cô liếc sang Mặc Lẫm đang quỳ bên cạnh, khuôn mặt lạnh lùng, vẻ mặt thành kính và trang nghiêm, đúng như một pho tượng băng.

Khóe miệng cô giật giật, quả nhiên hổ là "tảng băng lớn".

Bạch Kỳ cũng quỳ ở gần đó, vẻ mặt ôn hòa thường ngày giờ thêm vài phần trang nghiêm và thành kính.

Thanh Trúc và Huyền Minh đều cúi đầu, thể rõ vẻ mặt họ thế nào.

Tế tự xong, ánh mắt về phía Tô Hi Nguyệt, hiệu cô đưa "Mắt Thần Thú" qua.

Tô Hi Nguyệt ngay lập tức hồn, vội vàng tiến lên, hai tay nâng "Mắt Thần Thú", cẩn thận đưa cho tế tự.

Tế tự nhận lấy "Mắt Thần Thú", giơ cao qua đầu, miệng lẩm bẩm.

Cô lùi về một bên, lén lút quan sát vẻ mặt tế tự, phát hiện bộ quá trình ông đều trang nghiêm, ánh mắt sâu thẳm, như thể thực sự đang giao tiếp với Thần Thú.

"Cứ như một lão thầy cúng , diễn xuất đóng phim thì phí quá."

Tế tự niệm xong thần chú, đặt "Mắt Thần Thú" trở chỗ cũ, bảo cô đưa "Trượng Tự Nhiên" qua.

Cô im lặng đưa qua, lùi về một bên, nghiêm túc quan sát.

Tế tự nắm "Trượng Tự Nhiên", khẽ vung lên, trong khí như một luồng sức mạnh vô hình đang lưu chuyển.

Các thú nhân đài đều lộ vẻ kính sợ, như thể thực sự cảm nhận sức mạnh của Thần Thú.

Tô Hi Nguyệt kinh ngạc , hiệu ứng đặc biệt chân thật đến thế?

Lẽ nào thế giới thật sự Thần Thú?

Tế tự thành một loạt nghi thức, xuống tuyên bố với các thú nhân: "Lễ tế kết thúc, nguyện Thần Thú tiếp tục phù hộ bộ lạc Lang chúng !"

Các thú nhân đài đồng thanh hô to: "Thần Thú phù hộ, Thần Thú phù hộ, Thần Thú phù hộ."

Âm thanh đinh tai nhức óc, vang vọng cả bầu trời.

Tô Hi Nguyệt tỉnh cơn kinh ngạc, đám đông thú nhân và giống cái đang phấn khích đài, vẻ mặt phức tạp.

Ban đầu cô cho rằng đây chỉ là một buổi lễ tế mang tính hình thức, nhưng ánh mắt thành kính của .

Cô bỗng nhận , lẽ ở thế giới , Thần Thú thật sự tồn tại.

Và bản , lẽ thực sự cần cẩn thận, để tránh một ngày nào đó Thần Thú "tính sổ".

Loading...