Giống Cái Độc Ác: Vừa Hoang Dã Vừa Trà Xanh, Mỗi Ngày Đều Bị Tranh Giành - Chương 131: Chữa mặt
Cập nhật lúc: 2025-08-18 05:48:50
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tô Hi Nguyệt liếc Mặc Lẫm một cái, tên ngày thường lạnh như băng, giờ tỏ ân cần.
Có lao động miễn phí thì tội gì dùng.
"Được, lát nữa ngươi giúp rửa rau."
Cô bỏ câu đó, về phía hang động, giọng điệu thản nhiên.
Vừa hai bước, Dạ Linh đuổi theo, nắm lấy cổ tay cô, giọng trầm thấp, mang theo một chút bất mãn: "Cô giúp cô rửa rau?"
Tô Hi Nguyệt khựng , cảm nhận lực đạo cổ tay, tên ghen tuông .
Cô thấy buồn bất lực: "Vậy ngươi gì? Lẽ nào ngươi cũng rửa rau?"
Dạ Linh hừ lạnh, đôi mắt bạc nheo : "Ta giúp cô xử lý con mồi, đảm bảo nhanh hơn cô nhiều."
Mặc Lẫm một bên thờ ơ, nhàn nhạt mở lời: "Con mồi xử lý xong ."
Sắc mặt Dạ Linh chùng xuống, ánh mắt sắc bén quét về phía Mặc Lẫm, khí giữa hai ngay lập tức căng như dây đàn.
Tô Hi Nguyệt bất lực đỡ trán, vội vàng hòa giải: "Được , , hai đều đến giúp . Dạ Linh ngươi giúp thái thịt, Mặc Lẫm ngươi rửa rau, đừng đây mà ."
Bạch Kỳ tủm tỉm tiến tới, đôi mắt cáo lóe lên vẻ ranh mãnh: "Hi Nguyệt, còn ? Không thể để chờ ăn chứ?"
Cô liếc một cái, con cáo già đúng là lợi dụng thời cơ. Cô tủm tỉm : "Ngươi ? Phụ trách nhóm lửa ."
Khóe miệng Bạch Kỳ giật, giả vờ tủi thở dài: "Hi Nguyệt, cô thiên vị quá ."
Một rửa rau, một thái thịt, đến lượt là nhóm lửa?
Hắn là cáo, sợ nhất là lửa, nếu lỡ cháy lông thì ?
Tô Hi Nguyệt ẩn ý trong lời của con cáo già, lười nhác hỏi: "Vậy ngươi thấy thích hợp gì?"
Bạch Kỳ khẽ mỉm , đôi mắt cáo xinh lóe lên vẻ ranh mãnh, giọng ôn hòa mang theo chút thăm dò: "Hi Nguyệt, cô đấy, từ đến nay giỏi việc sắp xếp tổng thể. Hay là để phân công nhiệm vụ cho nhé?"
Cô nhướng mày, liếc : "Ồ? Vậy ngươi định sắp xếp thế nào?"
Nụ Bạch Kỳ càng sâu, ánh mắt lướt qua Dạ Linh và Mặc Lẫm, giả vờ suy tư: "Dạ Linh sức mạnh, việc thái thịt nặng nhọc đương nhiên thích hợp với . Mặc Lẫm cẩn trọng, rửa rau quá hợp ."
Hắn dừng một chút, về phía Thanh Trúc và Huyền Minh, giọng điệu thản nhiên: "Thanh Trúc lạnh lùng nhưng cũng chăm chỉ, việc nhóm lửa đơn giản chắc sẽ ngại chứ? Còn Huyền Minh..."
Huyền Minh khoanh tay, lười biếng chen : "Lão tử chỉ phụ trách ăn."
Bạch Kỳ khẽ mỉm : "Vậy chỉ thể vất vả Thanh Trúc . Dù , việc nhóm lửa , cũng chỉ tính cách điềm tĩnh như ngươi mới đảm nhận ."
Thanh Trúc với con ngươi xanh biếc lạnh lùng lướt qua, giọng mỉa mai: "Ngươi, con cáo , giỏi trốn việc thật đấy."
Bạch Kỳ tươi giảm, giọng ôn hòa: "Đâu , chỉ là thấy ngươi thích hợp nhất. Huống hồ, ngươi luôn chăm chỉ, chút việc nhỏ , chắc khó ngươi chứ?"
Thanh Trúc hừ lạnh, lười cãi cọ, độc miệng : "Nhóm lửa thì nhóm lửa, dù cũng hơn hẳn mấy kẻ chỉ múa mép khua môi."
Bạch Kỳ cũng để ý lời , đầu về phía Tô Hi Nguyệt, giọng dịu dàng: "Hi Nguyệt, cô thấy sắp xếp thế nào?"
Khóe miệng Tô Hi Nguyệt giật, thầm mắng con cáo già quả nhiên ranh mãnh, chỉ vài câu đẩy việc nhóm lửa cho Thanh Trúc, còn bản thì chẳng gì, chỉ việc động miệng.
Cô lười vạch trần, xua tay: "Được , cứ mà ."
Cô lâu, về phía hang động.
Bạch Kỳ theo , các khác cũng .
________________________________________
Bên , Mia chạy nhanh, đến khi xa lắm mới dừng .
Sắc mặt cô âm u, n.g.ự.c phập phồng dữ dội, sự phẫn nộ và nhục nhã trong lòng gần như nuốt chửng cô .
Đưa tay sờ lên vết thương mặt, cảm giác đau đớn đó khiến cô càng thêm phẫn nộ.
"Tô Hi Nguyệt, con giống cái tiện nhân!"
Cô nghiến răng nghiến lợi lẩm bẩm: "Dựa mà tất cả đều bảo vệ ngươi? Chỉ vì ngươi là con gái thủ lĩnh ? Ngươi chẳng qua là một con phế vật đáng ghét!"
Mia càng nghĩ càng cam tâm, sự ghen tị và hận ý trong lòng như rắn độc quấn quanh.
Cô hít sâu một , cố gắng trấn tĩnh .
Cô rõ sự phẫn nộ giải quyết vấn đề, nghĩ cách, diệt trừ con xí , mới thể giành địa vị và tôn nghiêm vốn của .
mắt, quan trọng nhất là chữa mặt.
Khuôn mặt mà hủy, cô thật sự sẽ xong đời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/giong-cai-doc-ac-vua-hoang-da-vua-tra-xanh-moi-ngay-deu-bi-tranh-gianh-jqru/chuong-131-chua-mat.html.]
Cô thẳng tiến đến nhà đá của Vu Y, trong lòng ôm một tia hy vọng.
Dù , Vu Y là thú nhân giỏi chữa trị nhất bộ lạc, lẽ thể chữa khỏi mặt cô .
Khi cô thở hổn hển chạy đến mặt Vu Y, Vu Y chằm chằm mặt cô một lúc lâu, nhíu mày.
"Mia, vết thương ... là thế nào?"
Vu Y xử lý vết thương mặt cô hỏi.
Mia thấy Vu Y hỏi, nước mắt ngay lập tức tuôn rơi.
Sau đó bắt đầu thêm mắm thêm muối, kể chuyện Tô Hi Nguyệt dùng dị năng hất cô bay , mặt va hòn đá đất.
Cô cố tình giấu việc chủ động khiêu khích và động thủ , đổ hết lầm lên đầu Tô Hi Nguyệt.
Vân Vũ
Cứ như thể Tô Hi Nguyệt ghen tị với sắc của cô , cố ý hủy mặt cô .
Vu Y khựng , ngẩng đầu cô , nhíu mày : "Hi Nguyệt cố ý hủy mặt cô?"
Con bé đó tính tình lắm, nhưng gần đây đổi nhiều.
Không chỉ trở nên thông minh và chăm chỉ, mà còn tìm thấy hồ nước mặn cho bộ lạc.
Thậm chí còn trở thành học trò của Tế Tự già.
Cụ già đó, miệng lúc nào cũng toe toét, thường xuyên chạy đến khoe khoang với ông.
Con bé đó thể vì ghen tị mà cố ý hủy mặt Mia chứ?
Mia thấy Vu Y tin, trong lòng tức giận, cô cũng dám thẳng Tô Hi Nguyệt cố ý, chỉ đối phương lẽ là cẩn thận.
Vu Y cũng lười quan tâm vết thương mặt cô là do mà .
Ông tùy tiện đắp một ít thảo dược lên, m.á.u mặt ngừng chảy, phất tay với cô : "Được , mấy ngày đừng chạm nước. Qua một thời gian vết thương sẽ lành."
Ông dùng dị năng để chữa cho Mia.
Trong mắt ông, tác dụng của giống cái là sinh con đẻ cái cho bộ lạc, khuôn mặt cũng quan trọng.
Ông lớn tuổi, tu luyện dị năng dễ.
Trừ khi thú nhân trong bộ lạc thương nặng, nguy hiểm đến tính mạng.
Còn trong tình huống bình thường, ông sẽ dễ dàng sử dụng dị năng.
Mia thấy thái độ của Vu Y hời hợt như , ngọn lửa trong lòng càng bùng lên.
cô dám loạn, chỉ đành nén giận : "Vu Y đại nhân, mặt con sẹo ạ?"
Vu Y liếc cô một cái, giọng nhàn nhạt: "Bị sẹo? Cái đó còn tùy cách cô hồi phục thế nào."
Lòng Mia ngay lập tức chùng xuống, vết thương mặt sâu đến mức nào cô tự rõ. Nếu để sẹo, chẳng cô sẽ trở thành con xí giống như Tô Hi Nguyệt ?
Nghĩ đến đây, cô cuối cùng cũng nhịn , giọng gấp gáp: "Vu Y đại nhân, ngài thể dùng dị năng giúp con chữa trị ? Con sẹo!"
Vu Y nhíu mày, giọng lạnh nhạt: "Dị năng để chữa những vết thương nhỏ như thế . Trong bộ lạc còn nhiều thú nhân cần cứu chữa, thời gian lãng phí cô."
Sắc mặt Mia trắng bệch, ngọn lửa trong lòng gần như bùng cháy.
cô dám loạn, chỉ thể cắn răng chịu đựng, gượng ép nở một nụ : "Vậy... con sẽ tìm Tế Tự đại nhân thử xem."
Nói xong, cô nhanh chóng rời khỏi chỗ ở của Vu Y, sợ rằng ở thêm một giây nữa sẽ kìm nén mà bùng nổ.
Nhà đá của Tế Tự ở ngay cạnh Vu Y, cửa là đến.
Mia trong lòng ôm tia hy vọng cuối cùng. khi cô xuất hiện ở cửa Tế Tự, thấy Tế Tự đang cùng với Tô Liệt, hai đang thảo luận về chuyện hồ nước mặn.
Tô Liệt chú ý đến động tĩnh ở cửa, ngay lập tức qua, ánh mắt sắc bén.
Mia ánh mắt sắc bén đó lướt qua, bước chân theo bản năng khựng , sự tức giận mặt ngay lập tức thu liễm, gượng ép nở một nụ : "Thủ lĩnh đại nhân, Tế Tự đại nhân, phiền ."
Tô Liệt gật đầu nhàn nhạt, ánh mắt lướt qua mặt cô , nhíu mày: "Mặt em chuyện gì ?"
Mia vội vàng cúi đầu, giọng mang theo chút tủi : "Thưa Thủ lĩnh đại nhân, là... là cẩn thận ngã ạ."
Tô Liệt chỉ thuận miệng hỏi, cô là ngã, cũng hỏi thêm nữa.
Hắn đầu tiếp tục chuyện chính sự với Tế Tự.
Mia thấy thái độ của Tô Liệt hờ hững như , trong lòng càng tức giận hơn, nắm tay siết chặt.
Nếu hôm nay ngã là con xí Tô Hi Nguyệt, chắc thủ lĩnh sẽ đau lòng lắm, lo lắng phân phó Vu Y và Tế Tự chữa trị cho nó đúng ?
Lòng cô cam tâm, nhưng cũng thể gì , ai bảo cô con ruột của thủ lĩnh.