Giống Cái Độc Ác: Vừa Hoang Dã Vừa Trà Xanh, Mỗi Ngày Đều Bị Tranh Giành - Chương 132: Tranh giành tình cảm
Cập nhật lúc: 2025-08-18 05:48:51
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mia nén cơn giận và sự cam tâm, lặng lẽ rời .
Ánh mắt cô lạnh lùng, trong lòng thầm thề: "Tô Hi Nguyệt, ngươi đợi đó, một ngày nào đó, sẽ khiến ngươi trả giá."
Cô lập tức rời khỏi Lang bộ lạc mà định chờ vài ngày xem .
Nếu thuốc đắp của Vu Y tác dụng, để vết sẹo xí, thì cần khắp nơi tìm chữa trị.
Nếu may để sẹo, thì chỉ còn cách rời khỏi bộ lạc, tìm cách chữa mặt.
________________________________________
Về phía Mia, Tô Hi Nguyệt .
Lúc , cô dẫn Dạ Linh, Mặc Lẫm, Bạch Kỳ, Thanh Trúc, Huyền Minh về hang động.
Vừa bước , cô những giỏ thịt chất đống bên trong cho choáng ngợp, chúng xếp gọn gàng dựa tường, khóe miệng cô giật giật.
Tên đàn ông chó má cần quá đáng như ?
Nhiều thịt như , lẽ cả bộ lạc ăn cả tháng cũng hết.
Tô Hi Nguyệt đầu về phía Dạ Linh, giọng bất lực: "Ngươi đây là định vét sạch ổ dã thú trong rừng Tháp Cách Nhĩ ?"
Đôi mắt bạc của Dạ Linh khẽ lóe lên: "Ngày mai lên đường đến hồ nước mặn, khi nào mới về, sợ cô đói."
Mặc Lẫm bên cạnh châm biếm: " là săn sóc tỉ mỉ."
Đôi mắt bạc của Dạ Linh lạnh lùng, giọng : "Dù cũng hơn nào đó chẳng gì cả."
Thấy hai đối đầu, cô bất lực đỡ trán, vội vàng ngắt lời: "Thôi , hai đừng cãi nữa, nhiều thịt thế để dành cho mùa đông, ướp hoặc hun khói đều . hang động chật, e là chỗ để."
Cô đầu về phía Bạch Kỳ, tủm tỉm : "Bạch Kỳ, ngươi giỏi sắp xếp việc, là dẫn họ đào một cái hang động bên cạnh ? định dùng kho chứa."
Khóe miệng Bạch Kỳ giật giật: "Hi Nguyệt, cô định dùng phu khuân vác ."
Cô nhướng mày: "Sao, ?"
Vẻ mặt Bạch Kỳ cứng , giả vờ tủi : "Tất nhiên là ."
Hắn đầu về phía Huyền Minh, như : "Huyền Minh, tất cả chúng đều việc để , ngươi rảnh rỗi, sức lực lớn, việc đào hang thích hợp với ngươi."
Huyền Minh khoanh tay, lười biếng : "Lão tử vẫn câu đó, chỉ phụ trách ăn, việc."
Bạch Kỳ nheo nheo đôi mắt cáo, vẻ mặt thâm thúy: "Huyền Minh, ngươi chắc chắn ?"
Huyền Minh hừ lạnh một tiếng: "Không ."
Bạch Kỳ giả vờ tiếc nuối thở dài: "Vậy thì đáng tiếc quá. Hi Nguyệt , buổi trưa sẽ một món ăn đặc biệt. Nghe thể giúp thú nhân tăng cường linh lực, thậm chí khả năng đột phá bình cảnh."
Ánh mắt Huyền Minh khựng , đôi tay khoanh siết chặt hơn: "Món ăn đặc biệt gì?"
Bạch Kỳ tủm tỉm gần, hạ giọng: "Cụ thể là gì cũng , nhưng Hi Nguyệt , chỉ những chịu khó việc mới tư cách ăn."
Huyền Minh cau mày, ánh mắt chuyển sang Tô Hi Nguyệt: "Thật ?"
Tô Hi Nguyệt đang bận thái thịt, Bạch Kỳ , thầm mắng con cáo già giỏi bịa chuyện thật.
nghĩ đến con cá đuôi bạc ánh trăng mà cô mang về từ vực sâu, đúng là công hiệu tăng cường linh lực.
Thế là cô phụ họa gật đầu: "Ừm, đúng là một món ăn đặc biệt. Ăn lợi cho thú nhân, nhưng mà..."
Cô cố ý kéo dài giọng, liếc một cái: "Ngươi việc ."
Huyền Minh do dự một chút, hừ lạnh một tiếng, bước cửa hang: "Được, lão tử đào hang đây."
Bạch Kỳ hài lòng , đến bên cạnh Tô Hi Nguyệt, giọng ôn hòa mang theo chế giễu: "Hi Nguyệt, nếu Huyền Minh nhiệt tình như , món cá đuôi bạc ánh trăng buổi trưa nên chuẩn ?"
Tô Hi Nguyệt ngước mắt liếc , "Ngươi đúng là tin tức nhanh nhạy, ngay cả cá đuôi bạc ánh trăng cũng ?"
Bạch Kỳ khẽ , cũng giấu giếm: "Tối qua chuyện phiếm với Huyền Phong, kể vực sâu một con sông ngầm, bên trong loài cá đuôi bạc ánh trăng cực kỳ hiếm, cô còn mang về ít, thế là ."
Tô Hi Nguyệt , thầm mắng Huyền Phong lắm chuyện.
cũng từ chối, sảng khoái đồng ý.
Cả nhóm bận rộn.
Dạ Linh thái thịt, Mặc Lẫm rửa rau, Thanh Trúc nhóm lửa, Huyền Minh đào hang bên cạnh.
Tô Hi Nguyệt thì phụ trách nấu ăn.
Bạch Kỳ trợ thủ cho cô, bưng nước đưa gia vị, thỉnh thoảng lau mồ hôi cho cô, thái độ ân cần.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/giong-cai-doc-ac-vua-hoang-da-vua-tra-xanh-moi-ngay-deu-bi-tranh-gianh-jqru/chuong-132-tranh-gianh-tinh-cam.html.]
Thỉnh thoảng vài câu chọc , khiến cô ngừng.
Mặc Lẫm lạnh lùng liếc Bạch Kỳ một cái, củ tỏi trong tay "bốp" một tiếng ném tới, giọng trầm thấp: "Rảnh quá thì bóc tỏi ."
Bạch Kỳ củ tỏi bay tới, cũng tức giận, tủm tỉm đón lấy.
Vẻ mặt thâm thúy: "Mặc Lẫm, lực đạo của ngươi, e là đập nát tỏi ?"
Mặc Lẫm mặt cảm xúc, giọng lạnh lùng: "Nát càng , cho thẳng nồi."
Bạch Kỳ củ tỏi nát trong tay, bóc sạch vỏ, giả vờ bất lực thở dài: "Mặc Lẫm, tính tình ngươi . mà, nát thì tiện hơn."
Nói xong, tùy tiện rải tỏi nát nồi, động tác tao nhã như đang rắc cánh hoa.
Tô Hi Nguyệt cũng lười quản bọn họ, chỉ chuyên tâm nấu ăn, cái xẻng trong tay bay lượn, hương thơm ngào ngạt.
Nồi "Thịt bò hầm cà chua" sôi sùng sục, nước sốt đậm đà khiến thèm nhỏ dãi.
Dạ Linh cũng chú ý đến bên , động tác dừng , đôi mắt bạc lạnh lùng: "Con cáo , ngươi gần cô quá ."
Bạch Kỳ về phía Dạ Linh, đôi mắt cáo nheo , giọng điệu đầy ẩn ý: "Dạ Linh, ngươi như thể Hi Nguyệt là vật riêng của ngươi ."
Hắn cố ý gần Tô Hi Nguyệt, giọng mềm mại: "Hi Nguyệt, cô ?"
Đôi mắt bạc của Dạ Linh chìm xuống, con d.a.o phay trong tay "bốp" một tiếng cắm thớt, lạnh lùng : "Con cáo, ngươi c·hết hả."
Tô Hi Nguyệt sợ đến run , cái xẻng trong tay suýt bay , may mà kịp thời giữ .
Cô dùng cái xẻng gõ thành nồi, giận dữ : "Mấy mau im lặng , còn cãi nữa thì buổi trưa đừng ăn gì hết."
Vân Vũ
Mấy ngay lập tức im lặng.
Ngay cả Huyền Minh đang biến thành bản thể Lang Hắc Ám, sức đào hang bên cạnh, cũng dừng , liếc sang bên .
Dạ Linh hừ lạnh, thu con d.a.o phay , tiếp tục thái thịt.
đôi mắt bạc thỉnh thoảng vẫn liếc về phía Bạch Kỳ, vẻ mặt khó chịu.
Bạch Kỳ tủm tỉm lùi sang một bên, như thể chuyện gì xảy .
Thấy Thanh Trúc bếp lửa nhóm than, khuôn mặt tuấn tú dính đầy tro, mồ hôi nhễ nhại, khóe miệng giật giật.
Không hề ý định lên giúp, cứ như thấy, một bên thảnh thơi uống .
Trà mà uống là hoa cúc Tô Hi Nguyệt phơi khô, tư thế vô cùng tao nhã.
Tô Hi Nguyệt liếc cảnh , thầm mắng: "Con cáo già đúng là hưởng thụ."
cô cũng gì, chỉ chuyên tâm nấu ăn.
Sau đó, khí bớt căng thẳng, còn chuyện gì nữa.
Sau một hồi bận rộn, đồ ăn nhanh chóng dọn , sáu món ăn một món canh, tất cả đều là khẩu phần siêu lớn, đủ cho mấy ăn.
Thịt bò hầm cà chua, nấm hầm thịt, cá đuôi bạc ánh trăng chiên, thịt nướng phiến đá, gân nai hầm, đầu thỏ cay.
Còn một nồi canh xương heo lớn, hương thơm ngào ngạt, khiến ánh mắt sáng rực.
Dạ Linh lạnh mặt xuống, Mặc Lẫm theo sát.
Bạch Kỳ tủm tỉm gắp một miếng cá, cố ý đưa đến miệng Tô Hi Nguyệt: "Hi Nguyệt, nếm thử món , món cô thích nhất."
Đôi mắt bạc của Dạ Linh lạnh lùng, đũa vung lên, miếng cá "bốp" một tiếng rơi xuống đất.
Mặc Lẫm mặt cảm xúc bồi thêm một câu: "Lãng phí."
Thanh Trúc lạnh lùng liếc một cái: "Trẻ con."
Rồi tự gắp một miếng đầu thỏ cay cho miệng.
Huyền Minh vẻ mặt đầy ẩn ý, ánh mắt lướt qua giữa Dạ Linh và Bạch Kỳ, khóe miệng nở nụ trêu chọc: "Hai các ngươi, bộ dạng tranh giành tình cảm còn thơm hơn cả món thịt nướng ."
Hắn lười biếng gắp một miếng thịt nướng phiến đá, cắn một miếng, giọng trêu chọc: "Hay là nhường chỗ cho các ngươi, để các ngươi đánh cho sướng?"
Tô Hi Nguyệt đảo mắt, tự gắp một miếng thịt bò cho miệng, lẩm bẩm: "Được , mau ăn . Ăn xong buổi chiều còn sắp xếp các giống cái trong bộ lạc đan giỏ, cố gắng khi các sáng mai lên đường đến hồ nước mặn, đan nhiều hơn một chút."
Nghe buổi chiều cô việc, mấy ngoan ngoãn im lặng, vùi đầu ăn, như thể trận chiến lúc nãy hề xảy .
Tô Hi Nguyệt thấy mấy yên lặng, trong lòng nhẹ nhõm thở phào.
Năm tên Thú Phu , mỗi đều hạng , tụ với đúng là một "bãi chiến trường".
Cô thầm may mắn, may mà cô đủ trí tuệ, nếu bữa cơm sợ là ăn yên.