Giống Cái Độc Ác: Vừa Hoang Dã Vừa Trà Xanh, Mỗi Ngày Đều Bị Tranh Giành - Chương 133: Thú Phu thứ tám
Cập nhật lúc: 2025-08-18 05:48:52
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau khi ăn xong, Mặc Lẫm chủ động dọn bát đĩa.
Tuy đàn ông lạnh như băng, ít , nhưng việc thật thà, chẳng cần ai bảo, ăn xong tự động .
Về điểm , Tô Hi Nguyệt hài lòng.
Bạch Kỳ, con cáo già , ghét bát đũa dính dầu mỡ, trong lòng nửa điểm rửa.
lấy lòng Tô Hi Nguyệt, để còn đến ăn chực, thế là chọn việc múc nước.
Dạ Linh khái niệm ăn xong dọn dẹp. Thấy Mặc Lẫm và Bạch Kỳ chủ động giúp, cũng đành đen mặt cùng .
Hai thuận mắt, lời qua tiếng là cãi .
Kết quả là, gãy mấy đôi đũa, đập nát cả ba cái bàn đá.
Tô Hi Nguyệt bãi chiến trường lộn xộn, bất lực đỡ trán, đây là cái hiện trường t·ai n·ạn gì ?
Cô vội vàng tới kéo hai , giọng : "Thôi , các ngươi về , tự là ."
Năm tên Thú Phu tuy mạnh mẽ, nhưng trong chuyện sinh hoạt, chẳng khác gì một đám trẻ con phiền phức.
Tranh chấp giữa Dạ Linh và Mặc Lẫm càng giống hai đứa trẻ đang giành đồ chơi.
Cô lắc đầu, dùng chổi quét những mảnh vỡ mặt đất.
Dạ Linh và Mặc Lẫm vẻ mặt ngượng ngùng, cũng nán nữa, tự giác về.
Bạch Kỳ tủm tỉm tiến tới: "Hi Nguyệt, cần giúp ?"
Tô Hi Nguyệt liếc , con cáo già đang nghĩ gì chứ?
Khóe miệng cô nhếch lên nụ trêu chọc: "Được thôi, việc. Vậy ngươi rửa nhé."
Dứt lời, cô dậy, dùng một miếng da thú to bằng bàn tay lau tay, ném bát đũa cho Bạch Kỳ, rời khỏi hang.
Bạch Kỳ ngay lập tức đơ , ngờ Tô Hi Nguyệt thật sự ném bát đũa cho rửa.
Nhìn đống bát đũa trong nồi, khóe miệng run rẩy, đầu về phía Thanh Trúc đang nhàn nhã uống , đôi mắt cáo nheo : "Thanh Trúc, ngươi rảnh thì rảnh, giúp một tay ?"
Đôi mắt xanh biếc của Thanh Trúc lạnh lùng quét qua, giọng mỉa mai: "Ta rảnh là chuyện của , ngươi nhiệt tình như thì tự cho xong , đừng hòng đổ việc cho ."
Hắn mắc bẫy con cáo già , nhóm lửa nửa ngày, nóng bẩn, còn dính đầy tro.
Giờ còn rửa bát, mơ !
Bạch Kỳ dỗi đến nghẹn, còn định gì đó.
Bên cạnh, Huyền Minh lên, vỗ vỗ lớp bụi , lười biếng : "Các ngươi từ từ mà cãi , đây, hóng chuyện chán ."
Nói xong, thèm đầu mà nhanh, bóng lưng thong dong như thể nãy chẳng chuyện gì xảy .
Bạch Kỳ: "..."
Thanh Trúc thấy Huyền Minh , đặt chén xuống bàn, nhanh chóng dậy theo.
Sợ chậm một bước, con cáo già bày kế bắt rửa bát.
Bạch Kỳ: "..."
Không việc gì mà nhanh gì? Hắn còn kịp bày kế mà.
Hắn bất lực thở dài, vốn định lấy lòng Hi Nguyệt để ngày nào cũng đến ăn chực.
Ai ngờ "gậy ông đập lưng ông", giờ chỉ còn cách cắn răng tự rửa.
________________________________________
Về phía Tô Hi Nguyệt, cô rời khỏi hang động, tập hợp tất cả giống cái trong bộ lạc. Thấy đến gần đủ, cô bắt đầu .
Tuy nhiên Mia đến, là chữa mặt ở chỗ Vu Y, gì đó.
Cô cũng chẳng quan tâm, đến thì bớt phiền phức.
Vân Vũ
Cô từ từ quét mắt qua đám đông thưa thớt mặt, vỗ tay, hắng giọng, lớn tiếng : "Các chị em, sáng sớm mai thú nhân của bộ lạc sẽ lên đường đến hồ nước mặn, mục tiêu hôm nay của chúng là càng nhiều càng ! Giỏ mây, sọt, đan bao nhiêu thì đan, cố gắng thật nhanh để thú nhân mang theo dùng ngày mai."
Tố Tình hì hì tiến tới: "Hi Nguyệt, cô yên tâm , chúng học xong từ lâu , đan nhanh lắm. Tuy thời gian gấp, nhưng may mà buổi chiều dài, tối cũng thể tiếp tục đan, chắc chắn sẽ đan kha khá."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/giong-cai-doc-ac-vua-hoang-da-vua-tra-xanh-moi-ngay-deu-bi-tranh-gianh-jqru/chuong-133-thu-phu-thu-tam.html.]
Vân Hương cũng phụ họa: " , Hi Nguyệt, cô đừng coi thường chúng nhé. Dù dám là đan , nhưng đảm bảo chắc chắn, dùng để vận chuyển muối thì thành vấn đề."
Tô Hi Nguyệt thấy tràn đầy tự tin, tâm trạng : "Vậy thì , bắt tay ! Nhớ nhé, dây mây chọn loại dẻo dai, đan thật chắc chắn, đừng để lúc vận chuyển muối nửa đường thì sọt rách, lúc đó phiền phức lắm."
Tố Tình nghịch ngợm chớp mắt: "Yên tâm , Hi Nguyệt, chúng là do chính tay cô dạy, thể cô mất mặt chứ?"
Vân Hương cũng vỗ ngực: " thế, chúng còn là mới nữa , đảm bảo sẽ cô thất vọng!"
Cô hài lòng gật đầu, gì thêm.
Sau đó, cô dẫn các giống cái đến rừng Ánh Trăng, bắt đầu tìm kiếm dây mây thích hợp để đan sọt và giỏ, đồng thời giao nhiệm vụ cho từng .
Ai đan nhiều và hơn sẽ nhận một miếng thịt tươi phần thưởng.
Đừng coi thường một miếng thịt tươi, tưởng như chẳng sức hút.
đối với những giống cái bạn đời, sống nhờ một miếng thịt do bộ lạc phát mỗi ngày, thịt tươi là phần thưởng nhất đối với họ.
Có thịt tươi phần thưởng, các giống cái việc càng hăng say hơn, ai nấy đều hăng hái tìm dây mây về đan, sợ chậm, , nhanh bằng khác thì sẽ nhận thịt.
Trong lúc Tô Hi Nguyệt bận rộn, cô rằng một âm mưu đang lặng lẽ diễn .
Mia từ lúc nào đến rìa rừng Ánh Trăng, ánh mắt độc ác chằm chằm Tô Hi Nguyệt đang chỉ huy việc, khóe miệng nhếch lên nụ lạnh.
Cô sờ lên vết thương mặt, sự oán hận trong lòng càng nồng đậm.
"Tô Hi Nguyệt, ngươi nghĩ ngươi thể đắc ý mãi ?"
Cô lẩm bẩm, trong mắt lóe lên một tia tàn độc.
Cô rời , lập tức đến hang động của Vân Hàn.
Vân Hàn là thú nhân xảo trá và hiểm độc nhất trong bộ lạc, ngày thường sống một , gần gũi với bất kỳ thú nhân nào khác.
Sức mạnh của tuy là mạnh nhất, nhưng tàn nhẫn, độc ác, việc để dấu vết.
Quan trọng nhất, Vân Hàn thích cô , luôn trở thành Thú Phu thứ tám của cô .
Chẳng qua ban đầu cô mắt, nên đồng ý, nhưng cũng từ chối, chỉ treo ở đó.
Cô định tìm Vân Hàn giúp đỡ, nhờ lén lút g·iết con tiện nhân Tô Hi Nguyệt, hoặc bán cô cho bộ lạc Trệ Cẩu ở xa xôi nô lệ tiện.
Mia nhanh chóng đến cửa hang của Vân Hàn, thoáng thấy đang cúi đầu lau con d.a.o xương, lưỡi d.a.o phản chiếu ánh sáng lạnh trong hang tối.
Khuôn mặt âm u, khóe mắt hẹp dài xếch lên, toát vẻ hiểm độc và tàn nhẫn.
Mũi cao thẳng, môi mỏng và tái nhợt, cả tản cảm giác lạnh lùng xa cách.
Vân Hàn kết bạn với bất kỳ thú nhân nào trong bộ lạc, sống một . Tính cách thực giống Huyền Minh.
Chỉ là Huyền Minh ý , chỉ cần chọc giận , thường dễ chuyện.
Sự độc ác mặt Mia ngay lập tức biến mất, bằng vẻ yếu đuối đáng thương: "Vân Hàn..."
Vân Hàn ngước mắt, ánh mắt dừng má trái của cô , đó chỉ bôi một lớp thảo dược tùy tiện, nhưng bong .
Hắn nhíu mày, thể hiện sự quan tâm quá nhiều, đặt con d.a.o xương xuống, giọng lạnh nhạt: "Cô đến gì?"
So với thái độ nhiệt tình ban đầu, rõ ràng là lạnh nhạt nhiều.
Thấy thái độ của Vân Hàn trở nên lạnh nhạt, Mia trong lòng tức đến nghiến răng.
Cô thầm mắng Vân Hàn nông cạn, chỉ vì vết thương nhỏ mặt cô mà đổi thái độ.
Trước ngày nào cũng lẽo đẽo theo nịnh nọt cô ?
Giờ thấy mặt cô thương, thái độ trở nên lạnh nhạt như , đúng là một con đực nông cạn.
Trong lòng cô tức giận đến nghiến răng, nhưng mặt vẫn là vẻ ủy khuất: "Vân Hàn, mặt ... đau quá, ..."
Vân Hàn cúi đầu tiếp tục lau con d.a.o xương trong tay, động tác nhanh chậm, giọng lạnh nhạt: "Cô tìm để chữa mặt ? Xin , Vu Y, giúp cô."
Mia thấy lay chuyển, trong lòng càng tức, nhưng vì kế hoạch, cô thể tiếp tục giả vờ: "Không , Vân Hàn, ... nhờ ngươi giúp đối phó Tô Hi Nguyệt."
Động tác của Vân Hàn khựng , ngước mắt cô , ánh mắt lạnh băng: "Đối phó Tô Hi Nguyệt? Cô điên ?"
Chưa kể Tô Hi Nguyệt là con gái thủ lĩnh, năm tên Thú Phu mạnh mẽ cũng là khác thể chọc .
Tim Mia run rẩy vì ánh mắt của , nhưng vẫn cắn răng : "Cô hủy mặt , thể nuốt trôi cục tức ? Chỉ cần ngươi giúp , ... thể đồng ý để ngươi trở thành Thú Phu thứ tám của ."