Giống Cái Độc Ác: Vừa Hoang Dã Vừa Trà Xanh, Mỗi Ngày Đều Bị Tranh Giành - Chương 142: Bị bó thành bánh chưng treo lên cây

Cập nhật lúc: 2025-08-18 05:49:01
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Màn đêm buông xuống, bộ bộ lạc chìm trong ánh trăng, như phủ một lớp lụa mỏng.

"Lang Nhị, ngươi hãy bí mật theo. Lát nữa, bất kể chuyện gì xảy , đừng dễ dàng xuất hiện. Trừ khi gặp nguy hiểm đến tính mạng, hoặc đánh , ngươi hãy xuất hiện giúp đỡ cũng muộn. Còn Lang Nhất, Lang Tam, Lang Tứ, cũng dặn dò họ như ."

Hệ thống yêu cầu cô một đánh bại Vân Hàn và thu phục Mia.

Nếu Lang Nhất, Lang Nhị tay giúp đỡ, sẽ ảnh hưởng đến việc cô thành nhiệm vụ.

Trong hang động khác, cô như đang chuyện với khí.

Vài giây !

Trong bóng tối của hang động vang lên một tiếng đáp trầm thấp: "Vâng, tiểu thư."

là giọng của Lang Nhị, mang theo chút do dự.

Hắn tuy hiểu ý của tiểu thư là gì, nhưng vẫn lời đồng ý.

Tô Hi Nguyệt hài lòng gật đầu, đưa tay nhẹ nhàng vén tóc mái trán. Đáy mắt cô tràn ngập sự lạnh lẽo.

dậy, chậm rãi đến cửa hang, dựa vách đá, ngước mắt về phía xa.

Ánh trăng như nước, chiếu xuống mỗi góc của bộ lạc, tạo nên một khung cảnh yên tĩnh.

Mia chắc sẽ sớm tìm đến thôi.

Cái giống cái tự cho là thông minh , sớm nóng lòng đẩy cô cõi c·hết.

Quả nhiên lâu , bóng dáng Mia xuất hiện.

mặc chiếc váy da thú màu đỏ, eo buộc chiếc thắt lưng bạc, càng tôn lên vóc dáng hảo của .

Đáng tiếc, lớp thảo dược mới đắp má trái ánh đêm trông vẻ kỳ dị, phá hỏng vẻ của cô .

"Cô đến gì?"

Tô Hi Nguyệt liếc , giả vờ ý đồ của cô , lạnh lùng mỉa mai: "Đừng là đến tìm tâm sự, dù , quan hệ của chúng ."

Không chỉ , mà là một sống một c·hết, mong đối phương mau c·hết .

Mia dừng bước, ánh mắt u ám chằm chằm cô, lạnh lùng : "Cô tưởng đến tìm cô ? Chỉ là cô đang tìm đất sét, chỗ nào ."

Cô nhướng mày, lười biếng dựa vách đá, như : "Ồ? Tốt bụng ? Chắc dẫn đến một nơi hẻo lánh nào đó, dùng thủ đoạn xa gì chứ?"

Sắc mặt Mia ngay lập tức cứng đờ, sâu trong mắt lóe lên chút hoảng loạn.

nhanh cô khôi phục vẻ bình thường, giọng lạnh lùng mang theo sự chán ghét nồng đậm: " , chán ghét cô. gốm sứ ý nghĩa phi thường đối với bộ lạc. Nếu cô thật sự thể gốm, đó cũng là một chuyện . Vì tương lai của bộ lạc, ân oán giữa chúng thể tạm thời gác ."

Nói đến đây, cô liếc Tô Hi Nguyệt, giấu sự chán ghét trong mắt, tiếp tục : "Hơn nữa, cũng loại sẽ dùng thủ đoạn lưng. Cô tin tùy cô."

Khóe miệng Tô Hi Nguyệt cong lên, trong mắt xẹt qua sự châm chọc.

Diễn xuất của Mia tuy vụng về, nhưng thể , lời của cô đường hoàng, như thể thứ đều là vì bộ lạc.

"Được thôi, nếu cô ' bụng' như , sẽ khách sáo nữa."

dậy, vỗ vỗ bụi tay, giọng lanh lảnh: "Dẫn đường , xem, cái chỗ đất sét mà cô rốt cuộc ở ."

Như thể sắp đối mặt với nguy hiểm.

Mia thấy cô dễ dàng mắc bẫy như , trong lòng thầm thở phào nhẹ nhõm, sâu trong mắt đầy vẻ chế giễu.

"Quả nhiên vẫn ngu xuẩn như khi. Chỉ bằng cô cũng xứng đấu với ? Lát nữa đến núi, xem cô c·hết thế nào."

nghĩ ngợi đầy nham hiểm, mặt vẫn giữ vẻ lạnh nhạt, dẫn đường.

Cả hai thẳng về phía núi.

Tô Hi Nguyệt theo , bước thong dong, như thể thật sự chỉ lấy đất sét, chứ đến một cuộc hẹn sinh tử.

Lang Nhị ẩn trong bóng tối, khẽ nhíu mày, lặng lẽ đuổi theo.

Mia hề phát hiện sự tồn tại của Lang Nhị. Cô , bước chân nhẹ nhàng, như thể chỉ đơn thuần dẫn đường.

sự ác ý trong lòng sớm cuồn cuộn.

Vân Vũ

Hai chuyện suốt quãng đường. Chỉ tiếng gió đêm lướt qua ngọn cây xào xạc và tiếng côn trùng kêu thi thoảng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/giong-cai-doc-ac-vua-hoang-da-vua-tra-xanh-moi-ngay-deu-bi-tranh-gianh-jqru/chuong-142-bi-bo-thanh-banh-chung-treo-len-cay.html.]

Ánh trăng xuyên qua kẽ lá chiếu xuống mặt đất, tạo thành những vệt sáng loang lổ, trông vô cùng tĩnh lặng.

Đến một khe núi hẻo lánh.

Mia đột nhiên dừng , Tô Hi Nguyệt, khóe miệng nhếch lên nụ lạnh lẽo: "Chính là nơi ."

Tô Hi Nguyệt quanh, lông mày nhướng: "Ồ? Đây là chỗ đất sét mà cô ? Trông hẻo lánh thật đấy, thảo nào đây phát hiện ."

Giọng cô lanh lảnh, như thể bận tâm đến những gì đang diễn .

Sự độc ác trong mắt Mia cuối cùng thể che giấu, cô lạnh : " . Nơi chỉ hẻo lánh, mà còn thích hợp để một vài chuyện thể để khác ."

"Ồ? Ví dụ như?"

Cô giả vờ ngây thơ hỏi, trong mắt tràn đầy sự lạnh lùng.

Mia che giấu nữa, nụ mặt dần trở nên méo mó: "Ví dụ, cho cô biến mất ."

Lời còn dứt, trong rừng bỗng nhiên truyền đến một tiếng sột soạt.

Sau đó, một con sói đen cao lớn, hung mãnh từ trong bóng tối chậm rãi bước .

Dưới ánh trăng bạc, bộ lông của nó phát ánh sáng lạnh lẽo, những chiếc răng nanh sắc bén trông vô cùng đáng sợ trong màn đêm.

"Hú..."

Sói đen gầm nhẹ một tiếng, giọng mang theo chút hài hước và khinh miệt, như đang nhạo sự ngây thơ và ngu ngốc của Tô Hi Nguyệt.

Tô Hi Nguyệt con sói đen mặt, khóe miệng khẽ cong, trong mắt lóe lên sự thích thú.

"Này, đây Vân Hàn ? Sao, định tự đến để luyện tập ?"

Sự hài hước trong mắt sói đen lập tức cứng , đó là sự lạnh lẽo nồng đậm.

"Tô Hi Nguyệt, đừng tưởng rằng chút thông minh là thể kiêu ngạo mặt . Tối nay, chính là ngày c·hết của cô."

Sói đen tiếng , giọng trầm thấp và lạnh băng, mang theo chút khinh thường.

Cô khẽ , vẻ mặt thờ ơ, hề chút căng thẳng nào: "Thật ? Vậy xem thử, rốt cuộc một thú nhân cấp năm mạnh đến mức nào."

Nói xong, ánh mắt cô lướt qua Mia đầy độc ác bên cạnh, tiếp tục: " mà, giải quyết con ruồi đáng ghét bên cạnh ."

Đôi tay cô đột nhiên vỗ mạnh, hơn mười sợi dây leo to bằng miệng chén chui từ đất.

Sợi to nhất trực tiếp bó Mia thành một chiếc bánh chưng treo cây.

Những sợi dây leo khác giống như những con trăn khổng lồ sống , từ bốn phương tám hướng quấn lấy con sói đen.

Lang Nhị đang ẩn , mắt lập tức trợn tròn, vẻ mặt như sấm sét đánh trúng.

"Má nó, tiểu thư thủ đoạn lợi hại như từ khi nào? Dị năng Mộc hệ kém về tấn công nhất ?"

Lang Nhất, Lang Tam, Lang Tứ cũng đang ẩn , xuất hiện. Thấy cảnh , vẻ mặt họ cũng khá hơn, đều vô cùng kinh ngạc.

"Chiêu của tiểu thư ngầu quá. Dị năng Mộc hệ còn thể dùng như ? Xem cấp bậc dị năng của cô thấp, chúng coi thường cô ."

Lang Tam thầm tặc lưỡi, lẩm bẩm.

"Câm miệng!"

Lang Nhất vỗ một cái lên đầu Lang Tam: "Chú ý theo dõi. Thực lực của Vân Hàn gần như cấp năm, dễ đối phó . Nếu tiểu thư sơ suất gì, chúng đều chịu trách nhiệm."

Vân Hàn tuy ngạc nhiên thực lực của Tô Hi Nguyệt, nhưng hề để tâm.

Hắn vung một cái, đập nát ba sợi dây leo. Mảnh gỗ bay tứ tung.

Tô Hi Nguyệt thấy Vân Hàn dễ dàng đập nát dây leo, trong lòng thầm tặc lưỡi: "Tên đúng là trâu bò, móng vuốt cứng hơn cả sắt. Dây leo mặt như giấy ."

Trên mặt cô vẫn giữ nụ bình tĩnh, nhưng trong lòng thì hoảng loạn.

"Vân Hàn, móng vuốt của ngươi lợi hại thật đấy. đừng đắc ý, tiếp theo mới là màn kịch lớn!"

Cô nhướng mày khẩy, đôi tay khẽ động, linh lực trong cơ thể điên cuồng dâng trào.

Lập tức, những sợi dây leo mặt đất như tiêm thuốc kích thích, điên cuồng sinh trưởng, to bằng trăn khổng lồ, nhanh chóng quấn lấy Vân Hàn.

Không chỉ , dây leo còn mọc những chiếc gai sắc nhọn, lấp lánh ánh sáng lạnh, như thể giây tiếp theo thể biến Vân Hàn thành một cái rổ.

Loading...