Giống Cái Độc Ác: Vừa Hoang Dã Vừa Trà Xanh, Mỗi Ngày Đều Bị Tranh Giành - Chương 143: Tà thuật hay dị năng?

Cập nhật lúc: 2025-08-18 05:49:02
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vân Hàn hóa thành sói đen nhe nanh múa vuốt, móng vuốt sắc bén cào những rãnh sâu mặt đất, lạnh : "Trò vặt."

Hắn gầm nhẹ một tiếng, thể đột nhiên phình to, hóa thành một con sói đen khổng lồ hơn, răng nanh lởm chởm, móng vuốt như dao, xé rách những sợi dây leo đang lao đến.

dây leo dường như vô tận, xé đứt nhanh chóng sinh trưởng, cuồn cuộn ngừng.

Mia treo ngược cây, hoảng sợ cảnh tượng : "Vân Hàn, mau cứu !"

Tô Hi Nguyệt liếc , vẻ mặt khinh thường: "Cứu cô? Cô nghĩ vẫn là mỹ nhân một của bộ lạc như ? Với cái vẻ xí hiện tại của cô, chỉ thấy ghê tởm, thể cứu cô? Hơn nữa, hiện tại cũng đang tự khó bảo ."

Lời lẽ vô cùng độc địa, khiến Mia tức giận đến mức sắc mặt xanh lét, cả run rẩy, suýt chút nữa ngất .

Cô dường như thấy đủ, điều khiển dây leo quấn lấy Vân Hàn, tiếp tục công kích Mia bằng lời : "Cô xem cô kìa, mặt đắp thứ gì ? Đen thui, như bùn ở hồ . Nếu là cô, tìm một cái khe đất mà chui ."

Mia tức đến run cả , điên cuồng vặn vẹo giãy giụa, nhưng càng giãy càng siết chặt: "Cô... cô đồ xí!"

"Đồ xí?"

Tô Hi Nguyệt khẽ , "Ít nhất mặt dính bùn. Cô xem, lớp thảo dược rụng một nửa , chậc chậc chậc..."

Cô cố ý điều khiển dây leo cọ cọ mặt Mia, lớp thảo dược lập tức rơi một mảng lớn, để lộ vết sẹo dài liền sẹo, trông như một con rết.

"Ôi!"

Cô giả vờ kinh ngạc: "Thì đắp thuốc, mà là che sự ! Vết sẹo mặt , trông như con rết, thật ghê tởm."

"A a a... Cô đồ xí, gϊếŧ cô..."

Mia tức đến gào thét, liều vặn vẹo cơ thể để che mặt: "Im ! Cô im cho ! Cô mới là đồ xí, cô mới ghê tởm..."

Vân Hàn dây leo quấn lấy đến bực bội, Mia gào thét càng thêm khó chịu, nhịn quát: "Ồn ào c·hết !"

Tô Hi Nguyệt nhân cơ hội thêm: "Cô thấy , đến đồng bọn của cô cũng chê cô ồn ào. Theo thì, cô đừng che mặt nữa, ít nhất còn thể dọa ."

Mia tức đến trợn trắng mắt, suýt nữa ngất xỉu.

Vân Hàn cuối cùng thể nhịn nữa, gầm lên một tiếng, bùng phát một luồng sức mạnh cường đại, cứng rắn xé đứt những sợi dây leo.

luồng sức mạnh đẩy lùi vài bước, khóe miệng rỉ máu.

"Chà, cũng khá lợi hại."

Cô lau vết m.á.u ở khóe miệng, vẻ mặt ngưng trọng.

Trong bóng tối, Lang Nhất, Lang Nhị, Lang Tam, Lang Tứ căng thẳng theo dõi trận chiến, sẵn sàng tay bất cứ lúc nào.

Bên hồ nước mặn, gió đêm se lạnh.

Dạ Linh đang nghỉ một tảng đá lớn bên hồ.

Đột nhiên, tim nhói đau, hình xăm con sói n.g.ự.c nhấp nháy.

Hình xăm xuất hiện khi và Tô Hi Nguyệt giao phối.

Hắn đột nhiên dậy từ tảng đá. Đôi mắt bạc lóe lên ánh sáng lạnh ánh trăng: "Cái giống cái , chuyện gì thế? Nửa đêm ngủ, đau tim."

Hắn cúi đầu hình xăm con sói n.g.ự.c đang nhấp nháy, cau mày.

"Chậc, đúng là phiền phức."

Dạ Linh dậy, bực bội gãi gãi tóc, hóa thành một luồng ánh sáng bạc, nhanh chóng rời khỏi đáy vực, lao nhanh về phía bộ lạc.

Cùng lúc đó, Mặc Lẫm cũng mở mắt.

Hắn cúi đầu hình xăm con rắn n.g.ự.c đang ẩn hiện, cau mày: "Cái giống cái ... gì thế?"

Mặc dù miệng , nhưng cơ thể thành thật. Cái đuôi rắn vung lên, hình cao lớn của lập tức biến mất trong màn đêm.

Bạch Kỳ trong một cái hang, nheo mắt thưởng thức một sợi lông cáo tay.

Hắn nghĩ thầm cuộc sống thật thoải mái, tai cũng thanh tịnh, mỗi ngày cuốn trận Tu La cũng mệt lắm.

Mặc dù thỉnh thoảng cũng chủ động tham gia.

đó chỉ là vì vui.

Nói thật, bất kỳ ý nghĩ đặc biệt nào với Tô Hi Nguyệt.

Tuy thừa nhận giống cái gần đây đúng là "lột xác", nhưng thì chứ?

Vân Vũ

Hắn là Cửu Vĩ Bạch Hồ cao quý, thể dễ dàng thích ai ?

Còn về tranh giành, điều đó là thể.

Chỉ là đùa giỡn với họ thôi.

Hắn cũng thích thú với trò chơi đùa giỡn trong lòng bàn tay .

"Ôi, chỉ là đồ ăn ngon, thèm quá."

Cái đuôi nhẹ nhàng phe phẩy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/giong-cai-doc-ac-vua-hoang-da-vua-tra-xanh-moi-ngay-deu-bi-tranh-gianh-jqru/chuong-143-ta-thuat-hay-di-nang.html.]

Hắn đang tính toán ngày mai tìm chút đồ ăn ngon cho đỡ thèm.

Đột nhiên, tai khẽ động, lờ mờ thấy động tĩnh từ xa.

Hắn thò đầu ngoài hang , thoáng thấy một luồng sáng bạc và một luồng sáng đen vụt qua, tốc độ cực nhanh, trong chớp mắt bay lên đỉnh núi.

Bạch Kỳ lập tức nhận đó là Dạ Linh và Mặc Lẫm.

"Chậc, Tiểu Nguyệt Nguyệt gây chuyện gì ?"

Hắn nheo đôi mắt cáo , lười biếng trở , chuẩn ngủ.

Vừa nhắm mắt , trong đầu hiện lên khuôn mặt tươi của Tô Hi Nguyệt.

Hắn nhịn "chậc" một tiếng, trở , lẩm bẩm: "Cái giống cái đúng là phiền phức, nửa đêm cũng cho khác yên ."

Tuy nhiên, nghĩ đến Dạ Linh và Mặc Lẫm chạy đến đó, cũng lười động đậy.

Bạch Kỳ nửa đêm chạy xa như , mệt c·hết lợi lộc gì.

"Chỉ là thể xem kịch gần, chán."

Hắn ngáp một cái, nhắm mắt , nhanh chìm giấc ngủ.

Thanh Trúc đang một cây cổ thụ, đôi mắt xanh lục bầu trời đêm, vẻ mặt hờ hững.

Trong tay bóp một chiếc lá, đầu ngón tay khẽ búng, chiếc lá lập tức hóa thành một luồng sáng xanh lục biến mất trong màn đêm.

"Nửa đêm nửa hôm cái trò gì ?"

Vẻ mặt mang theo chút thiếu kiên nhẫn, "Quả nhiên yêu đương ảnh hưởng đến chỉ thông minh. Hai tên ngốc."

Huyền Minh đang ngủ gật một cây cổ thụ, sáu múi cơ bụng rắn chắc lấp lánh ánh trăng.

Hắn trở , lẩm bẩm: "Nửa đêm ngủ, chạy chạy , bệnh ?"

Nói xong, kéo một tấm da thú đắp lên , tiếp tục ngủ ngon lành.

Sau núi của bộ lạc Lang, trận chiến bước giai đoạn quyết liệt.

Vân Hàn hóa thành sói đen tuy hung mãnh, nhưng những sợi dây leo như bật hack, cuồn cuộn ngừng quấn lấy . Những chiếc gai nhọn còn chuyên chích những chỗ hiểm yếu của .

Hắn xé rách dây leo, gào lên: "Tô Hi Nguyệt, rốt cuộc cô dùng tà thuật gì?!"

Tô Hi Nguyệt một bên, khoanh tay ngực, nhàn nhã : "Tà thuật? Đây là dị năng Mộc hệ chính thống của . Chẳng qua... thêm chút sáng tạo thôi."

Vừa , cô điều khiển dây leo đan thành một tấm lưới kín kẽ quanh Vân Hàn. Những chiếc gai nhọn lấp lánh ánh sáng lạnh, như đang : "Ngươi trốn , bản lĩnh thì trốn !"

Vân Hàn tức đến nghiến răng nghiến lợi. Hắn vung móng vuốt, xé nát vài sợi dây leo, nhưng những sợi dây mới lập tức mọc . Chúng như những con gián thể c·hết, sức sống mạnh mẽ vô cùng.

"Xem thú nhân cấp năm cũng chỉ thôi."

Cô thản nhiên buông một câu, khiến Vân Hàn tức đến suýt nổ tung tại chỗ.

Vân Hàn điên cuồng giãy giụa, nhưng càng giãy dây leo càng siết chặt.

Rõ ràng là trói .

Mia treo ngược cây, thấy cảnh , lòng hoảng loạn, sợ hãi gào thét: "Vân Hàn, mau cứu !"

"Đừng vội, sắp đến lượt cô ."

tủm tỉm Mia, giọng lanh lảnh như đang chuyện thời tiết.

Mia treo ngược cây, mặt đầy hoảng sợ, miệng há hốc. Chưa kịp phát tiếng, một sợi dây leo "vù" một cái chui miệng cô .

Mắt cô lập tức trợn tròn, cổ họng phát tiếng "ô ô" như gà bóp cổ.

Tô Hi Nguyệt nhướng mày, giả vờ kinh ngạc: "Ôi, xin nhé. Sợi dây to, nhét sâu."

Nói xong, cô vung tay, sợi dây leo "soạt" một tiếng rút khỏi miệng Mia, mang theo một vệt máu.

Mia đau đến chảy nước mắt, m.á.u trong miệng chảy ròng, lưỡi dây leo kéo đứt, thể nữa.

chỉ thể phát tiếng "hô hô", ánh mắt hoảng sợ oán độc.

Tô Hi Nguyệt hài lòng gật đầu, giọng nhẹ nhàng: "Thế . Không lưỡi, cô cũng cần lải nhải nữa. Đỡ cô suốt ngày những lời quái gở bên tai , phiền phức."

Mia tức đến run rẩy, cũng đau đến run rẩy.

mở miệng mắng , nhưng lưỡi, mắng .

Chỉ thể "hô hô" vặn vẹo cơ thể điên cuồng, ánh mắt oán độc chằm chằm Tô Hi Nguyệt, như hận thể ăn tươi nuốt sống cô.

"Nhìn nữa, móc luôn mắt đấy."

Tô Hi Nguyệt lạnh lùng liếc Mia, giọng nhẹ nhàng như đang một chuyện bình thường.

Mia sợ đến run cả , sắc mặt tái nhợt, vội vàng nhắm mắt , dám cô nữa.

Cô hài lòng gật đầu: "Ngoan như mới chứ."

Quay đầu Vân Hàn vẫn còn đang giãy giụa, khóe miệng nhếch lên nụ lạnh: "Tiếp theo, đến lượt ngươi."

Loading...