Giống Cái Độc Ác: Vừa Hoang Dã Vừa Trà Xanh, Mỗi Ngày Đều Bị Tranh Giành - Chương 160: Chân tình
Cập nhật lúc: 2025-08-19 15:39:46
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cô cúi đầu , phát hiện chỉ chiếc váy da thú , vết thương cổ cũng xử lý.
Trong lòng khỏi nảy sinh thiện cảm với đàn ông .
Cô vẻ mặt cảm kích, kìm hỏi: "Cảm ơn điện hạ cứu mạng. Không điện hạ thấy bạn đời của ? Anh đang ở ?"
Bạch Dạ nhướng mày, đánh giá cô từ xuống : " bạn đời của cô ở . thấy cô ngất xỉu ở khu rừng ngoại ô thành phố nên tiện tay mang cô về."
Sở Du Du câu trả lời của , nhíu mày, trong lòng chút bất an.
Cô cố nén sự sốt ruột trong lòng, ngẩng đầu Bạch Dạ, khẩn cầu : "Điện hạ, thể giúp tìm bạn đời của ? cảm giác đang , thậm chí thể..."
Bạch Dạ hẹp đôi mắt hồ ly , khóe môi cong lên một nụ đầy ẩn ý: "Ồ? Bạn đời của cô? là tình sâu nghĩa nặng. khu rừng ngoại ô Thú Vương Thành rộng lớn vô cùng, tìm bạn đời của cô dễ ."
Lòng cô chìm xuống, nhưng từ bỏ, tiếp tục khẩn cầu: "Xin điện hạ giúp đỡ. nguyện trả bất kỳ giá nào!"
Bạch Dạ khẽ, ngón tay thon dài nhẹ nhàng vuốt cằm, dường như hứng thú với câu "bất kỳ giá nào" của cô .
Anh từ từ đến gần, cúi kề sát tai cô , giọng trầm thấp đầy dụ hoặc: "Bất kỳ giá nào? Bao gồm... chính bản cô ?"
Cô gái tuy vẻ ngoài bình thường, nhưng làn da cực kỳ , trắng nõn như tuyết, giống hệt bộ lông hồ ly của . Cô mang cảm giác yếu đuối, đáng thương, khiến khác kìm mà nảy sinh lòng thương cảm, bảo vệ.
Thật sự ý tứ.
Sở Du Du khuôn mặt tuấn mỹ yêu dị của Bạch Dạ, cùng với thở ấm áp phả tai, hàng mi khẽ rũ xuống.
Trong lòng cô thầm tính toán.
Mộ Hàn hiện tại sống c.h.ế.t rõ, mà một cô lẻ loi ở Thú Vương Thành, cần tìm một chỗ dựa mới càng sớm càng .
Bạch Dạ là đại điện hạ của Thú Vương Thành, rõ ràng là một lựa chọn tồi.
Cô đổi ý, lộ vẻ yếu đuối, đáng thương: "Điện hạ đùa . chỉ là một cô gái nơi nương tựa, nào dám mơ ước đến việc trả giá gì... Chỉ là, nếu điện hạ bằng lòng giúp tìm bạn đời của , nguyện dốc hết sức để báo đáp."
Người đàn ông khí chất cao quý, dung mạo thua kém Mộ Hàn. Chín cái đuôi hồ ly đung đưa lười biếng, cực kỳ giống yêu tiên trong phim thần thoại.
Đột nhiên, trong đầu cô lướt qua khuôn mặt trung tính, khó phân biệt giới tính của Bạch Kỳ.
Cô nhớ thú nhân đó cũng là cửu vĩ bạch hồ, vài phần tương tự với Bạch Dạ mắt. Không hai họ liên quan gì với ?
cô , chỉ giữ ý nghĩ đó trong lòng.
Trong mắt Bạch Dạ lướt qua một tia suy ngẫm. Ngón tay thon dài nhẹ nhàng nâng cằm Sở Du Du lên, khiến cô đối diện với .
Đôi mắt dường như ẩn chứa một cơn bão vô tận, nhưng nụ môi dịu dàng đến mức khiến giật .
Vân Vũ
"Vậy cô định báo đáp thế nào?"
Anh thì thầm, giọng như tràn từ sâu trong cổ họng, mang theo một tia nguy hiểm.
Tim Sở Du Du đập nhanh hơn, nhưng cô còn đường lui.
Cô cắn môi, lấy hết can đảm : " tuy tài năng gì, nhưng cũng hiểu một vài kiến thức, chắc chắn thể mang lợi ích cho điện hạ."
Bạch Dạ khẽ, thu tay , lưng về phía cô . Chín cái đuôi hồ ly nhẹ nhàng đung đưa lưng, dường như đang suy nghĩ điều gì đó.
Một lúc , nhàn nhạt : "Được. sẽ phái tìm bạn đời của cô. đó, cô chứng minh giá trị của ."
Sở Du Du sững sờ, kìm hỏi: "Điện hạ gì?"
Bạch Dạ nghiêng đầu, vẻ mặt đầy ẩn ý: "Rất đơn giản, cùng tham gia yến tiệc của Thú Vương Thành tối mai."
Lòng Sở Du Du kinh ngạc. Yến tiệc của Thú Vương Thành, chắc chắn là một dịp mà các thú nhân tập trung. Nếu Mộ Hàn còn sống, lẽ cô thể mượn cơ hội để tìm .
Ừm, chừng còn thể kết giao với những thú nhân mạnh mẽ hơn.
Nghĩ , cô chút do dự gật đầu: " đồng ý."
Bạch Dạ hài lòng nhếch khóe môi: "Cứ ở đây. Mọi việc ăn uống, sinh hoạt đều các nô bộc lo, cần bận tâm."
Vừa dứt lời, hai nô bộc bước . Họ cung kính quỳ gối mặt Sở Du Du, cụp mắt chờ đợi mệnh lệnh.
Bạch Dạ liếc họ, nhàn nhạt : "Chăm sóc cô thật . Nếu sơ suất gì, sẽ hỏi tội các ngươi."
Hai nô bộc vội vàng , cẩn thận dậy, nâng Sở Du Du lên.
Sở Du Du mừng thầm trong lòng. Xem Bạch Dạ cảm tình với cô , tạm thời cần lo lắng về vấn đề sinh tồn.
Cô ngẩng đầu Bạch Dạ, vẻ mặt cảm kích, giọng yếu đuối đầy đáng thương: "Cảm ơn điện hạ."
Bạch Dạ khẽ gật đầu, rời . Chín cái đuôi hồ ly lấp lánh ánh bạc ánh trăng, trông đặc biệt yêu dị.
Sở Du Du theo bóng , trong lòng bắt đầu tính toán.
Yến tiệc tối mai, lẽ là cơ hội để cô xoay .
Mình nắm lấy cơ hội , tìm Mộ Hàn... hoặc một chỗ dựa mới.
________________________________________
Cùng lúc đó, bên suối nước nóng, Tô Hi Nguyệt đang nhàn nhã ngâm trong bồn tắm cánh hoa. Màn hình ảo chuyển cảnh đến Thú Vương Thành.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/giong-cai-doc-ac-vua-hoang-da-vua-tra-xanh-moi-ngay-deu-bi-tranh-gianh-jqru/chuong-160-chan-tinh.html.]
Cô Sở Du Du và Bạch Dạ đối mặt, khóe miệng khẽ nhếch.
"Quả nhiên hổ là con gái của vận mệnh. Mộ Hàn "ngã ngựa", thoắt cái xuất hiện một Bạch Dạ. Hào quang nữ chính quả nhiên dạng !"
Cô khẽ lẩm bẩm, giọng mang theo vẻ trêu chọc và suy ngẫm.
Cũng may Sở Du Du đến Thú Vương Thành, còn ở đây nữa. Nếu cô thật sự ăn ngon ngủ yên.
Cô nâng một vốc nước ấm lên, nhẹ nhàng tưới lên vai. Nước chảy dọc theo làn da mịn màng của cô, lấp lánh ánh trăng, trông đặc biệt trong suốt.
Tô Hi Nguyệt lười biếng tựa thành suối, tiếp tục xem "vở kịch " .
" Bạch Dạ cũng chơi đấy chứ. Cửu vĩ bạch hồ đúng là cáo già, ngay cả một "tiểu bạch thỏ" ngây thơ như Sở Du Du cũng buông tha."
Cô khẽ, đáy mắt lướt qua vẻ châm chọc.
Bỗng nhiên cô nhớ đến Bạch Kỳ. Tên đó bề ngoài ôn hòa, dịu dàng, nhưng thực chất thâm hiểm. Có lẽ cũng ngang ngửa với Bạch Dạ.
Cô , Bạch Kỳ và Bạch Dạ là em ruột.
Bạch Kỳ năm đó gặp hãm hại, buộc chạy trốn khỏi Thú Vương Thành. Cô Bạch Dạ nhúng tay việc đó .
lúc , trong đầu cô đột nhiên vang lên giọng của hệ thống: "Đinh! Ký chủ, nhiệm vụ mới, cô nhận ?"
Tô Hi Nguyệt nhướng mày, lười biếng hỏi: "Nhiệm vụ gì? Nói xem."
Hệ thống hì hì: "Trong vòng một tháng, phát sinh mối quan hệ mật với Bạch Kỳ, và nhận sự tin tưởng của , khiến chủ động thú nhận bí ẩn về thế của . Phần thưởng thành nhiệm vụ là [Hồ tộc bí thuật, Mị hoặc chi đồng]. Thuật thể giúp cô tạm thời khống chế tâm trí đối phương. Hiệu quả tùy thuộc chênh lệch thực lực, cao nhất thể ảnh hưởng đến thú nhân mạnh hơn cô hai cấp."
"Chậc chậc, hệ thống, phần thưởng của mày đúng là mê . tên Bạch Kỳ đó dạng . Vẻ ngoài dịu dàng của thể lừa đến c.h.ế.t mà đền mạng. Thực chất tâm tư thâm sâu hơn bất cứ ai. Bảo tao thu phục trong một tháng, mày thật sự đánh giá cao tao quá ."
Hệ thống hì hì: "Tao tin ký chủ thể. Nếu xét đến độ khó của nhiệm vụ, thời gian sẽ là một tháng, mà là bảy ngày. Hơn nữa, vẻ ngoài và khí chất hiện tại của cô còn là con "vịt con xí" đây. Bạch Kỳ 60 điểm thiện cảm với cô , đó là một khởi đầu tồi."
Cô lười biếng vén một vốc nước ấm lên: "Nói thì dễ. 60 điểm thiện cảm chỉ là ghét thôi, còn xa mới đến mức tin tưởng và chủ động thú nhận thế. ..."
Cô dừng một chút, trong mắt lướt qua một tia sáng, "Hồ tộc bí thuật, Mị hoặc chi đồng. Chậc chậc, phần thưởng , thật sự mê . Thôi , nhiệm vụ tao nhận."
Con cáo già tuy khó đối phó, nhưng cô càng thử.
Thấy ngâm cũng khá lâu , cô định lên bờ.
Đột nhiên, cô thấy một tiếng bước chân khẽ từ phía .
Tai Tô Hi Nguyệt động đậy. Khóe miệng cô cong lên một nụ , cố ý giả vờ phát hiện, xuống nước tiếp tục ngâm.
"Tiểu Nguyệt Nguyệt, muộn thế mà em còn nghỉ ngơi, đang đợi ?"
Giọng của Bạch Kỳ dịu dàng như nước, mang theo một chút trêu chọc như như .
Cô đầu , thấy Bạch Kỳ bước từ trong bóng tối. Chín cái đuôi hồ ly trắng muốt nhẹ nhàng đung đưa. Ánh trăng chiếu lên , như mạ một lớp ánh bạc, trở nên thanh lãnh và yêu dã như một vị tiên.
Cô giả vờ kinh ngạc chớp chớp mắt: "Ôi, Bạch Kỳ, đến đây? Em còn tưởng theo Dạ Linh và những khác để đuổi g.i.ế.c Mộ Hàn chứ."
Bạch Kỳ khẽ, từ từ đến bên suối nước nóng, xổm xuống. Ngón tay thon dài nhẹ nhàng vọc nước, bọt nước chảy dọc theo ngón tay, b.ắ.n lên từng gợn sóng.
"Mộ Hàn thoái hóa thành ấu thể, còn là mối đe dọa nữa. Còn em, một ở đây ngâm lâu như , cẩn thận kẻo cảm lạnh đấy."
Tô Hi Nguyệt liếc mắt , mang theo một nụ mê hoặc: "Bạch Kỳ, đang quan tâm em ?"
Nụ trong mắt Bạch Kỳ càng sâu. Ngón tay nhẹ nhàng lướt mặt nước, giọng dịu dàng đến mức thể c.h.ế.t vì ngọt: "Em xem?"
Cô cố tình chìm xuống nước, chỉ để lộ đôi mắt đào hoa xinh : "Bạch Kỳ, thế em dám nghĩ lung tung. Dù , cũng là cửu vĩ bạch hồ, tâm tư thâm sâu thể chứa cả Thế Giới Thú."
Bạch Kỳ khẽ, cái đuôi hồ ly nhẹ nhàng lướt qua mặt nước, tạo từng đợt sóng, đồng thời cũng ướt bộ lông. Lông trắng như tuyết dính nước, trông càng thêm mềm mại.
"Tiểu Nguyệt Nguyệt, lời của em đau lòng đấy. Tình cảm của dành cho em là chân thành đấy."
"Chân thành?"
Cô chớp chớp mắt, giả vờ ngây thơ hỏi: "Vậy xem, đối xử với em chân thành đến mức nào?"
Ánh mắt Bạch Kỳ lóe lên. Khóe môi cong lên một nụ đầy ẩn ý: "Chân thành đến mức... nguyện ý bất cứ điều gì vì em."
"Ồ?"
Tô Hi Nguyệt ngạc nhiên, nhưng tin một chút nào.
Cô chỉ cảm thấy con cáo già quả nhiên khó đối phó.
Đang nghĩ cách thế nào để Bạch Kỳ chủ động thú nhận thế.
Thì thấy nhẹ nhàng nâng tay, ngón tay lướt qua mặt cô. Đôi mắt hồ ly xinh mang theo một ý nghĩa sâu xa khó nắm bắt: "Tiểu Nguyệt Nguyệt, nếu em tấm lòng của đến , chi bằng chúng chơi một trò chơi nhỏ nhé?"
Cô lập tức cảnh giác, nhưng vẻ mặt vẫn bình tĩnh: "Ồ? Trò chơi gì?"
Đôi mắt hồ ly của Bạch Kỳ hẹp , nụ càng đậm: "Rất đơn giản, hỏi em trả lời. Trả lời đúng sẽ thưởng, trả lời sai... sẽ phạt."
Lòng cô thót một cái. Con cáo già giở trò gì đây?
Mặt cô vẫn bình tĩnh, khẽ : "Được thôi, hỏi gì?"
Bạch Kỳ từ từ đến gần, thở phả tai cô, giọng khàn khàn: "Em đối với , rốt cuộc bao nhiêu phần chân tình?"