Giống Cái Độc Ác: Vừa Hoang Dã Vừa Trà Xanh, Mỗi Ngày Đều Bị Tranh Giành - Chương 161: Suối nước nóng
Cập nhật lúc: 2025-08-19 15:42:17
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nghe thấy câu hỏi , ánh mắt Tô Hi Nguyệt lóe lên.
Vài phần chân tình ư?
Bản cô nương đối với một phần nào cả. Anh là con hồ ly dâm dê, là thú phu của , còn thông đồng với kẻ khác, cứu một phụ nữ gây rắc rối cho . Không đánh là may .
Đương nhiên, những lời chỉ thể nghĩ trong lòng, thể .
Ánh mắt cô đảo quanh. Đôi mắt long lanh nước, đuôi mắt mang theo một nụ mê hoặc. Đầu ngón tay cô lướt qua n.g.ự.c , nhẹ nhàng vẽ vòng tròn. Cô cúi kề sát tai : "Anh đoán xem?"
Ánh mắt sẫm , cúi ngậm lấy vành tai cô. Đôi mắt hồ ly xinh càng trở nên mê hoặc.
Chín cái đuôi hồ ly quấn lấy cô trong lòng , nhẹ nhàng cọ xát tấm lưng mịn màng, quyến rũ của cô. Anh thì thầm: "Tiểu Nguyệt Nguyệt, em đang chơi với lửa đấy."
Tô Hi Nguyệt giật vì hành động bất ngờ của , thầm mắng: Quả nhiên hổ là hồ ly tinh. Thủ đoạn quyến rũ phụ nữ dạng .
Cô cố gắng kìm nén sự rung động trong lòng, nỗ lực giữ bình tĩnh.
Không thể con cáo già mê hoặc . Nhiệm vụ còn thành .
Cô khẽ đẩy . Ngón tay vẽ vòng tròn n.g.ự.c , giọng điệu đầy khiêu khích: "Bạch Kỳ, dùng mỹ nam kế để em sự thật ?"
Bạch Kỳ nhướng mày. Trong đôi mắt hồ ly lướt qua một tia suy ngẫm: "Mỹ nam kế ư? Vậy em cảm thấy... hiệu quả ?"
Tô Hi Nguyệt giả vờ trầm tư, đó chớp chớp mắt: "Ừm... vẻ chút hiệu quả, nhưng mà, vẫn đủ."
Bạch Kỳ khẽ. Đuôi hồ ly nhẹ nhàng lướt qua vòng eo cô, nhẹ nhàng hôn lên gáy cô. Giọng càng trở nên khàn khàn, dụ hoặc: "Vậy thế nào mới đủ? Chẳng lẽ dùng Hồ tộc mị hoặc chi thuật, em mới chịu thật?"
Nghe thấy lời , tim cô chịu khống chế mà thắt .
Thật sự mà , cô sợ con cáo già dùng mị hoặc chi thuật.
Mị hoặc chi thuật của Hồ tộc thể mê hoặc tâm trí con . Lần đầu tiên thử qua, cô dám thử thứ hai nữa.
Nếu cẩn thận điều gì nên thì ?
Trong lòng Tô Hi Nguyệt vang lên hồi chuông cảnh báo. vẻ mặt cô biểu lộ . Cô vẫn quyến rũ, mê hoặc lòng .
"Bạch Kỳ, Hồ tộc bí thuật thể dùng bừa bãi. Em mê hoặc đến mức là ai ."
Cô nhẹ nhàng đẩy , vẻ mặt mang vài phần hờn dỗi.
Bạch Kỳ khẽ, vẻ mặt đầy ẩn ý: "Tiểu Nguyệt Nguyệt, em đang sợ ? Hay là, trong lòng em điều gì khuất tất, dám để ?"
Tim cô một nữa thắt . Cô thầm nghĩ con cáo già thật sự khó đối phó.
Chỉ một chút sơ hở là sẽ mắc bẫy ngay.
Cô giả vờ thoải mái nhún vai: "Em điều gì khuất tất chứ? Ngược là , tâm tư cửu vĩ bạch hồ thâm sâu khó lường. Ai trong lòng giấu bí mật gì?"
Ánh mắt Bạch Kỳ chìm xuống. Đôi mắt hồ ly xinh lướt qua một tia lạnh lẽo nguy hiểm. Sau đó trở về vẻ dịu dàng như nước.
Anh nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt trắng như ngọc của cô. Giọng trầm thấp, mê hoặc: "Tiểu Nguyệt Nguyệt, em luôn thông minh như , thông minh đến mức khiến kìm ... giấu em , cho bất kỳ ai thấy."
Tim cô chợt thắt . Vẻ mặt cô vẫn nở nụ đầy phong tình: "Giấu ư? Khó lắm. Thú phu của em chỉ một . Sao thể để một độc chiếm chứ? Đừng học cái thói ghen tuông của Dạ Linh."
Ánh mắt Bạch Kỳ tối sầm vài phần, kéo cô gần hơn.
Anh cúi đầu, chóp mũi gần như dán cô. Giọng dịu dàng ẩn chứa sự nguy hiểm tột độ: "Tiểu Nguyệt Nguyệt, em đang nhắc nhở , em thuộc về một ?"
Tô Hi Nguyệt sững sờ. Cô ngờ như , cứ như thật sự đang ghen.
"Sao nào, đây là ghen tị ?"
Cô đột nhiên cắn một cái yết hầu . Cô rõ tiếng rên nhẹ phát từ cổ họng . Nụ mặt cô càng thêm quyến rũ, nhưng buông .
Bạch Kỳ nhúc nhích. Yết hầu thoát khỏi miệng cô. Ánh mắt tối sầm như đêm: "Tiểu Nguyệt Nguyệt, em em đang gì ?"
Tô Hi Nguyệt khẽ. Ngón tay cô lướt qua n.g.ự.c : "Đương nhiên . Anh là thú phu của em, trêu chọc là chuyện đương nhiên."
"Ha ha..."
Bạch Kỳ khẽ. Chín cái đuôi hồ ly chợt siết chặt, cuốn cô khỏi suối nước nóng. Nước chảy dọc theo làn da mịn màng của cô. Ánh trăng phác họa đường cong quyến rũ của cô. Cô trần như nhộng, trông vô cùng quyến rũ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/giong-cai-doc-ac-vua-hoang-da-vua-tra-xanh-moi-ngay-deu-bi-tranh-gianh-jqru/chuong-161-suoi-nuoc-nong.html.]
Anh chằm chằm cơ thể quyến rũ mắt. Ngón tay thon dài, đẽ lướt dọc theo đường eo cô. "Tiểu Nguyệt Nguyệt đúng. Anh là thú phu của em, trêu chọc là chuyện đương nhiên. mà..."
Nói đến đây, cố ý kéo dài giọng, giọng như tơ như lụa: "Chúng nên thành chuyện mà bạn đời nên ?"
Dứt lời, đuôi hồ ly siết cô chặt hơn, bộ cơ thể cô dán . Anh cúi đầu hôn xuống.
Tô Hi Nguyệt cứng đờ trong chốc lát, nhưng cũng đẩy , mà đáp một cách tự nhiên.
Bạch Kỳ tự dâng đến cửa, đỡ cho cô tốn công suy nghĩ để thành nhiệm vụ giao phối.
Cô và Dạ Linh, Mặc Lẫm giao phối bao nhiêu . Cô sớm còn ngây thơ như , hiểu gì nữa.
điều khiến cô bất ngờ là Bạch Kỳ. Không là do đàn ông trời sinh bản năng , là bản tính của tộc Hồ ly, trời sinh là một cao thủ tán tỉnh. Thủ đoạn dạng .
Dạ Linh, Mặc Lẫm mặt , e là cũng chịu thua.
Cô Bạch Kỳ cho mơ màng, hai liền lăn lộn trong suối nước nóng. Cô kìm hỏi: "Bạch Kỳ, ngờ chiêu . Có lén luyện tập lưng em ?"
Bạch Kỳ động tác dừng một chút. Vẻ mặt dịu dàng của cong lên một nụ tà mị: "Tiểu Nguyệt Nguyệt, em đang nghi ngờ 'thiên phú' của ?"
Vân Vũ
Tô Hi Nguyệt trợn mắt, trong lòng thầm mắng: Thiên phú ư? thấy là "bản tính hồ ly" thì đúng hơn. Hèn gì từ xưa đến nay đều dùng "hồ ly tinh" để hình dung những đàn ông quyến rũ khác.
Thủ đoạn , quả thật bình thường thể chịu .
cô dám lời , sợ con cáo già "trừng phạt".
Cô cắn một cái miếng thịt mềm vai , giọng mơ hồ: "Vậy thì chứng minh thật xem, 'thiên phú' của rốt cuộc cao đến mức nào."
Bạch Kỳ khẽ. Chín cái đuôi hồ ly khẽ co , kéo cả cô gần hơn. Giọng càng trở nên mê hoặc: "Theo ý em."
Dưới ánh trăng, bên suối nước nóng, hai ảnh quấn lấy . Nước chảy dọc theo da thịt họ, lấp lánh ánh trăng, trông vô cùng kiều diễm.
________________________________________
Thanh Trúc dạo trong khu rừng sâu. Đôi mắt xanh biếc của lấp lánh ánh sáng mờ nhạt ánh trăng.
Chuyện của Mộ Hàn khiến trong lòng thở dài, khi trở về cứ trằn trọc ngủ , nên ngoài dạo một chút.
Đi mãi mãi, đến gần suối nước nóng.
Hửm? Nơi suối nước nóng từ khi nào ?
Anh nghĩ lẽ là lúc đầu để ý.
Đang định qua ngâm cho đỡ mệt.
Từ xa thấy tiếng động gì đó.
Thanh Trúc nhíu mày: "Âm thanh , giống..."
Anh nhận đó là âm thanh gì. Khuôn mặt tuấn tú, lạnh lùng, thờ ơ của tự chủ mà đỏ lên.
Cả hồ nước mặn chỉ Tô Hi Nguyệt là một nữ, cần nghĩ cũng cô đang giao phối với ai.
Chắc chắn là Dạ Linh hoặc Mặc Lẫm.
Vốn định ngoài dạo một chút, nào ngờ gặp chuyện ngại ngùng như .
Vẻ mặt tự nhiên, định về.
Ánh mắt thoáng thấy từ xa chín cái đuôi hồ ly đung đưa ánh trăng, cùng với tiếng động ái của nam nữ.
Thanh Trúc sững sờ. Lúc mới nhận , trong suối nước nóng là Bạch Kỳ và Tô Hi Nguyệt.
Bước chân lập tức dừng . Đôi mắt xanh biếc lướt qua sự phức tạp, kinh ngạc, và cả bực bội.
Anh tại chỗ, nhất thời thể nhấc chân. Cứ như âm thanh ma lực, ngừng chui tai , khiến mặt nóng bừng.
"Hừ... Quả nhiên hổ là bản tính của hồ ly, chơi cũng "lên tầm" ."
Anh hừ lạnh một tiếng, ánh mắt dừng ở bên đó, trong lòng chút khó chịu khó tả.
Còn về phần sự khó chịu đến từ , Thanh Trúc cũng thể rõ.