Giống Cái Độc Ác: Vừa Hoang Dã Vừa Trà Xanh, Mỗi Ngày Đều Bị Tranh Giành - Chương 162: Mị hoặc chi thuật
Cập nhật lúc: 2025-08-19 15:42:18
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thanh Trúc vô thức siết chặt nắm tay, đầu ngón tay trắng bệch.
Tần suất đung đưa ái của chiếc đuôi hồ ly từ xa và tiếng thở dốc ngọt ngào của cô gái hòa , khiến những con chim đêm ngọn cây giật bay .
Anh vốn nghĩ rằng thể thờ ơ với Tô Hi Nguyệt như khi.
giờ phút , bước chân như đóng đinh mặt đất, thể nhúc nhích.
"Hừ, bản tính hồ ly, quả nhiên phóng đãng."
Anh lầm bầm, bĩu môi. Trong đôi mắt xanh biếc lướt qua một tia khó chịu.
Chính cũng thể rõ, sự khó chịu rốt cuộc là vì "bản tính hồ ly" của Bạch Kỳ, là vì Tô Hi Nguyệt thế mà cùng Bạch Kỳ...
Anh lắc đầu, cố gắng ném những ý nghĩ lộn xộn .
Quay chuẩn rời .
"Ầm..."
Nước suối đột nhiên cuộn trào. Chín cái đuôi hồ ly của Bạch Kỳ đột nhiên bọc Tô Hi Nguyệt như một cái kén tuyết.
Trong mắt lấp lánh ánh sáng tử kim kỳ ảo, giọng mê hoặc lòng : "Tiểu Nguyệt Nguyệt, cho ... em rốt cuộc là ai?"
Bước chân Thanh Trúc một nữa dừng , tai tự chủ mà dựng lên.
Tô Hi Nguyệt hành hạ đến mất hồn, sớm mơ màng. Lúc đối diện với ánh sáng tử kim kỳ ảo đó, đồng tử bắt đầu tan rã.
"Em? Em là Tô Hi Nguyệt mà!"
Giọng cô trở nên mềm mại, lơ lửng.
Tô Hi Nguyệt Tô Hi Nguyệt . Khi ở tận thế, cô cũng tên là Tô Hi Nguyệt.
Cô đuôi hồ ly của Bạch Kỳ quấn chặt, cả dường như chìm một biển mây mềm mại. Ý thức càng thêm mơ hồ.
Trong đôi mắt hồ ly xinh của Bạch Kỳ lấp lánh ánh sáng tử kim, dường như thể thấu linh hồn cô.
"Tiểu Nguyệt Nguyệt, cho , em đối với ... rốt cuộc bao nhiêu phần chân tình?"
Giọng trầm thấp, đầy mê hoặc.
Đồng tử cô càng tan rã hơn. Môi đỏ mấp máy, dường như điều gì đó.
lúc , trong đầu đột nhiên vang lên tiếng cảnh báo của hệ thống: "Cảnh báo! Cảnh báo! Ký chủ đang Hồ tộc mị hoặc chi thuật ảnh hưởng. Xin lập tức tỉnh táo!"
Tô Hi Nguyệt đột nhiên giật , cắn đầu lưỡi, buộc tỉnh táo.
Trong lòng cô thầm mắng: Con cáo già quả nhiên xảo quyệt, thế mà thừa lúc cô chuẩn mà dùng mị hoặc chi thuật để moi sự thật.
Cô giả vờ mơ màng chớp chớp mắt, giọng lơ lửng: "Bạch Kỳ, gì ? Em choáng, rõ."
Ánh sáng tử kim trong mắt Bạch Kỳ chợt lóe lên biến mất. Nụ vẫn dịu dàng: "Anh , em đối với rốt cuộc bao nhiêu phần chân tình?"
Trong lòng cô lạnh, giả vờ như mê hoặc: "Chân tình ư, đương nhiên là 100% . Anh trai như , dịu dàng như , đối xử với em như . Em yêu nhất, thú phu yêu của em!"
Giọng ngọt ngào như thể chảy mật. Ánh mắt vẫn giữ vài phần mơ màng, như thể thật sự mê hoặc.
Nếu hệ thống kịp thời cảnh báo, cô thật sự mê hoặc .
Con cáo già , thật sự đáng đánh.
Bạch Kỳ thấy lời , trong đôi mắt hồ ly xinh lướt qua một tia d.a.o động thể thấy.
Sau đó, trở về vẻ dịu dàng như nước.
Anh nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt cô. Giọng trầm thấp, mê hoặc: "Tiểu Nguyệt Nguyệt, em quá. mà... cảm thấy em đang dối ?"
Hồi chuông cảnh báo trong lòng Tô Hi Nguyệt vang lên. Cô thầm mắng con cáo già quả nhiên khó đối phó.
vẻ mặt cô vẫn giữ sự mơ màng, giãy dụa một chút, bĩu môi mè nheo: "Em thật mà. Lúc đầu em như , béo như , chỉ chê em. Không chỉ cho em thịt, cho em da thú, còn cho em cả muối quý giá. Đôi khi còn nướng sẵn cho em ăn, gần như yêu cầu gì cũng đáp ứng. Anh thật sự . Một thú phu như , em thích ?"
Bạch Kỳ sững sờ. Trong đôi mắt hồ ly xinh lướt qua vài phần hài lòng, nhưng vẫn chút tin. Anh cúi đầu thì thầm tai cô: "Vậy tại lúc đầu em trách , cố ý nuôi em béo?"
Vân Vũ
"Em chỉ trêu thôi mà!"
Vẻ mặt cô vẫn mơ màng, cố gắng giữ tỉnh táo. Giọng mềm mại đáp .
"Ồ, hóa Tiểu Nguyệt Nguyệt chỉ trêu thôi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/giong-cai-doc-ac-vua-hoang-da-vua-tra-xanh-moi-ngay-deu-bi-tranh-gianh-jqru/chuong-162-mi-hoac-chi-thuat.html.]
Bạch Kỳ khẽ. Đuôi hồ ly nhẹ nhàng lướt qua eo cô. Giọng vẫn trầm thấp, mê hoặc: "Vậy em xem, trong năm chúng , em ghét ai nhất?"
Tô Hi Nguyệt sững sờ. Cô ngờ hỏi câu . Cô nghĩ câu gì thể trả lời.
Cô nghĩ nghĩ, : "Đương nhiên là Thanh Trúc . Tuy , nhưng miệng quá độc. Mỗi chuyện với , em đều tổn thương. Thật chịu nổi."
Thanh Trúc ở trong bóng tối thấy câu , đôi mắt xanh biếc lướt qua một tia khó chịu. Trong lòng chút khó chịu khó tả.
"A, hóa trong lòng cô, tệ đến ."
Anh hừ lạnh một tiếng, giọng lạnh như băng.
Anh định rời , nhưng thoáng thấy trong khu rừng sâu, một cây cổ thụ cực kỳ cao lớn một con mãng xà khổng lồ đang quấn quanh.
Dưới ánh trăng, lớp vảy đen sẫm lấp lánh ánh sáng lạnh. Đôi mắt dọc băng giá đang chằm chằm hướng suối nước nóng.
"Mặc Lẫm?"
Thanh Trúc nhướng mày, vẻ mặt kinh ngạc: "Tên cũng ở đây?"
Anh định mở miệng, nhưng thấy đuôi rắn của Mặc Lẫm nhẹ nhàng ngăn , ý bảo đừng lên tiếng.
Thanh Trúc im lặng ngậm miệng. Trong lòng hừ lạnh: Tên ngày thường lạnh như băng, ngờ cũng lén lút trốn ở phía trộm.
lúc , bên những hàng cây truyền đến một tiếng động khẽ.
Thanh Trúc và Mặc Lẫm đồng thời đầu . Chỉ thấy Dạ Linh đang một cây cổ thụ. Đôi mắt bạc lấp lánh ánh sáng nguy hiểm ánh trăng. Một cây bóp nát.
Anh cũng đang chằm chằm hướng suối nước nóng.
Thân hình những cành lá rậm rạp che khuất, gần như hòa một với bóng đêm. Không kỹ thì thể phát hiện .
"A, đều đến cả ?"
Thanh Trúc thì thầm chế giễu. Trong lòng chút bực bội khó tả.
Dạ Linh liếc . Khóe môi cong lên một nụ lạnh: "Sao, đến , thì ?"
Thanh Trúc mặc kệ , đầu tiếp tục về phía suối nước nóng.
Bên suối nước nóng, Bạch Kỳ thấy câu trả lời của Tô Hi Nguyệt, trong đôi mắt hồ ly lướt qua một tia ý .
Anh nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt cô, giọng dịu dàng đến mức thể c.h.ế.t vì ngọt: "Tiểu Nguyệt Nguyệt, lời của em vui quá. mà, tên Thanh Trúc đó miệng độc thật, nhưng thực lực cũng tồi. Em đừng xem thường ."
Tô Hi Nguyệt đuôi hồ ly của ngứa, cô đưa tay đẩy một chút. Vẻ mặt cô vẫn mơ màng, mềm mại đáp : "Ừm, em lợi hại, nhưng luôn móc em. Miệng cứ như con d.a.o nhỏ . Anh cũng vẻ mặt nào tử tế với em cả. Ai mà chịu nổi?"
Thanh Trúc trong bóng tối thấy lời , khuôn mặt lạnh lùng, thờ ơ của tối sầm . Đầu ngón tay siết chặt đến trắng bệch. Trong đôi mắt xanh biếc lướt qua sự d.a.o động cảm xúc.
"A, hóa trong lòng cô, tệ đến ."
Anh lạnh lùng chế giễu, giọng lạnh như băng.
Mặc Lẫm đang quấn quanh cây cổ thụ, và Dạ Linh đang ẩn trong cành cây, hai đều đồng thời về phía Thanh Trúc. Đáy mắt họ lướt qua vài phần hả hê.
Hèn gì Nguyệt Nhi thích Thanh Trúc. Miệng Thanh Trúc , thật sự dạng . Độc đến mức khiến tất cả các nữ trong bộ lạc đều thấy là sợ.
Hai gì, chỉ dựng tai lên .
Họ đều trong lòng Nguyệt Nhi là như thế nào.
Bên suối nước nóng, Bạch Kỳ khẽ. Trong đôi mắt hồ ly lướt qua một tia giảo hoạt: "Vậy sẽ giúp em móc , ?"
Tô Hi Nguyệt chớp chớp mắt, vẫn giữ vẻ mơ màng: "Được thôi. Vậy giúp em móc thật . Đừng để bắt nạt em nữa."
"Đương nhiên !"
Ngón tay Bạch Kỳ nhẹ nhàng lướt qua mặt cô. Ánh sáng tử kim trong đôi mắt hồ ly lưu chuyển. Giọng dịu dàng mang theo mê hoặc: "Vậy còn Dạ Linh? Anh là thú phu đầu tiên của em. Em cảm thấy thế nào?"
"Dạ Linh ư? Anh mạnh, tính cách cũng độc đoán, giống... tổng tài bá đạo. Quá mạnh mẽ. Cứ thích quản em, ngay cả ăn thêm một miếng thịt, mặc quần áo hợp ý cũng quản. Lại còn ghen, trừng mắt em, hoặc bóp cổ tay em. Đau c.h.ế.t , dịu dàng chút nào cả."
Cô suy nghĩ mà ngay.
Hệ thống định nhắc nhở cô mấy thú phu đang trốn ở trong tối, nhưng nghĩ đến điều gì đó, im lặng.
Miệng Thanh Trúc quả thật quá độc, Dạ Linh cũng quả thật độc đoán vô lý. Để họ thấy những lời cũng .
Trở về suy nghĩ , họ sẽ sửa cái tính nết xa .
Nghĩ , hệ thống lên tiếng nhắc nhở.