Giống Cái Độc Ác: Vừa Hoang Dã Vừa Trà Xanh, Mỗi Ngày Đều Bị Tranh Giành - Chương 174: Nhập cục

Cập nhật lúc: 2025-08-19 15:42:31
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tô Hi Nguyệt Bạch Kỳ , khóe miệng giật giật.

Não của tên cáo già thật kỳ lạ, cô thu phục đại ca thú cưỡi?

Bạch Dạ là ai? Là đại điện hạ của Thú Vương Thành. Nếu cô thật sự dám dùng bùa giao ước linh thú để khế ước Bạch Dạ.

E là kiếp cô sẽ bộ Thú Vương Thành truy sát.

biểu lộ cảm xúc mặt, bình tĩnh liếc Bạch Kỳ một cái: "Nếu đại ca dễ thu phục như , còn đuổi g.i.ế.c đến đây ?"

Đôi mắt hồ ly của Bạch Kỳ cong lên, đầy thâm ý: "Tiểu Nguyệt Nguyệt, em là ngay cả cũng thể thu phục. Một Bạch Dạ nho nhỏ, thành vấn đề."

Tô Hi Nguyệt trợn trắng mắt, mặc kệ .

trong lòng thầm hỏi hệ thống: "Hệ thống, thể dùng bùa giao ước linh thú để khế ước Bạch Dạ ?"

Hệ thống ngay lập tức online, cạn lời : "Không thể."

phục, nhịn hỏi: "Tại Báo Phú ?"

Hệ thống trợn trắng mắt, tuy biểu cảm khinh thường: "Báo Phú chỉ là một tên lính quèn trong cốt truyện phụ, một vai phụ ngay cả tên cũng . Bạch Dạ là đại phản diện. Nếu thể tùy tiện khế ước, ký chủ chẳng sẽ bay lên trời ?"

Cô ngượng ngùng : "Vậy ngươi bây giờ? Chẳng lẽ chờ chết?"

Hệ thống im lặng một lát, hắc hắc : "Ký chủ thể thử dùng cách khác, ví dụ như... công lược ?"

Khóe môi cô co giật, trong lòng cực kỳ cạn lời: "Công lược ? Ngươi chê c.h.ế.t đủ nhanh ?"

Hệ thống cảm thấy điều vấn đề gì: "Ký chủ đừng coi thường bản . Trong cốt truyện, Sở Du Du còn thể biến Bạch Dạ từ phản diện thành đàn ông của , còn khiến cam tâm tình nguyện từ bỏ việc tranh giành vương vị. Tại ký chủ ? Nếu ký chủ đồng ý, thể thêm mục tiêu công lược. Hoàn thành nhiệm vụ cũng thưởng đấy ~ Ký chủ thử ?"

Tô Hi Nguyệt nhíu mày: "Ngươi Bạch Dạ sẽ trở thành đàn ông của Sở Du Du? Còn cam tâm tình nguyện từ bỏ việc tranh giành vương vị vì cô ?"

"Chẳng thế !"

Giọng hệ thống bỉ ổi: "Đừng Bạch Dạ bây giờ chỉ vương vị trong mắt, dường như hứng thú với Sở Du Du. đó chỉ là lúc đầu thôi. Chỉ cần hai ở chung một thời gian, Bạch Dạ sẽ sa lưới tình."

Nói đến đây, hệ thống ngại rắc muối vết thương: "Trong cốt truyện gốc, Bạch Dạ để lấy lòng Sở Du Du, còn lén lút lấy bảo vật quý giá nhất của tộc Hồ là Nguyệt Quang Ngưng Lộ để cô thoa mặt, khiến khuôn mặt bình thường của Sở Du Du ngày càng xinh . Vì thế, Bạch Dạ còn lão Thú Vương phạt nặng một trận. Nguyệt Quang Ngưng Lộ chỉ tác dụng , dưỡng da, mà còn là bảo vật tu luyện vô giá."

Tô Hi Nguyệt hệ thống , thiếu chút nữa sặc nước bọt của chính : "Bạch Dạ vì Sở Du Du mà từ bỏ tranh giành vương vị, còn lén lấy bảo vật chí bảo của tộc Hồ là Nguyệt Quang Ngưng Lộ cho Sở Du Du thoa mặt? Đây là loại truyện tổng tài xưa cũ nào ? Quá cẩu huyết ?"

Hệ thống hắc hắc, giọng bỉ ổi: "Ký chủ cũng thể mà! Dùng Mị Hoặc Chi Đồng của cô lóa mắt, khiến lén lấy Nguyệt Quang Ngưng Lộ cho cô rửa chân!"

"Ta xin cảm ơn ngươi nhiều lắm."

Tô Hi Nguyệt cạn lời trợn trắng mắt: "Ngươi lẽ nào quên Bạch Dạ cũng Mị Hoặc Chi Đồng ? Hắn còn là chính tông nữa chứ. Đến lúc đó là mê hoặc , mê hoặc ?"

Đề xuất của hệ thống đúng là hố cha.

chơi trò " mê hoặc , mê hoặc " với một nhân vật nguy hiểm như Bạch Dạ.

Hơn nữa, một như Bạch Dạ thể dễ dàng công lược?

Sở Du Du thể thu phục , lẽ là vì cô là nữ chính truyện phụ, vận khí vô địch, hào quang nhân vật chính.

Bản cô chỉ là một vai hề thú nhân chán ghét. Tuy , cũng đáng ghét đến mức đó, nhưng vai phụ vẫn là vai phụ. Cô hào quang, bản lĩnh đó?

Đang lúc cô nghĩ cách từ chối ý tưởng tệ hại của hệ thống.

Bạch Kỳ đột nhiên ghé sát tai cô, thì thầm: "Tiểu Nguyệt Nguyệt, em đang ủ mưu gì đấy?"

Tô Hi Nguyệt giật đột nhiên gần. Cô theo bản năng đẩy mặt : "Đừng gần thế, còn c.h.ế.t vì đuôi cáo của siết ."

Bạch Kỳ khẽ, nhưng cái đuôi vẫn quấn eo cô. Anh lười biếng : "Yên tâm, nỡ siết c.h.ế.t em ."

Thanh Trúc thuận tay kéo một chiếc lá chuối tây che lên mặt: "Hai dây dưa đủ ? Bây giờ trọng điểm là bí mật hồ nước mặn sắp lộ, nên đối phó với nguy cơ tiếp theo như thế nào."

Cô liếc Thanh Trúc, thầm nghĩ Thanh Trúc tuy độc miệng, nhưng đầu óc quả thật tỉnh táo nhất.

Trong đầu cô đột nhiên nảy một ý tưởng táo bạo.

về phía Bạch Kỳ, khóe môi cô cong lên một nụ ranh mãnh: "Nếu Bạch Dạ cướp hồ nước mặn, chúng sẽ khiến cướp thành."

Thanh Trúc vén lá chuối tây, đôi mắt xanh biếc lướt qua vẻ nghi ngờ: "Em ý tưởng gì?"

Tô Hi Nguyệt bí ẩn: "Chúng tung tin đồn rằng ở khe loạn vân phát hiện một di tích cổ xưa, bên trong cất giấu bảo vật bí truyền thất lạc của Thú Vương Thành. Đại ca chắc chắn sẽ tự đến. Đến lúc đó chúng sẽ giăng bẫy, tóm gọn một mẻ."

Mặc Lẫm lạnh: "Chiêu đủ tàn nhẫn."

Trong đôi mắt bạc của Dạ Linh lướt qua một tia tán thưởng: "Không tồi, mượn d.a.o g.i.ế.c ."

Huyền Minh lười biếng dựa một bên, khóe môi cong lên một nụ tà mị: "Thú vị đấy. phụ trách dẫn bẫy."

Cô liếc Huyền Minh, phủ nhận lời : "Không, Bạch Kỳ phụ trách dẫn bẫy. Ngoài , Thú Vương Thành nhiều cao thủ, chúng giăng bẫy từ . Đối đầu trực diện chắc chắn ."

"Không cần cố ý tung tin đồn phiền phức như ."

Bạch Kỳ khẽ lắc đầu, đầy thâm ý : "Nếu đại ca hồ nước mặn, thì cứ để đến lấy. Hơn nữa, nếu chết, còn g.i.ế.c thuộc hạ đắc lực nhất của , chắc chắn sẽ tự một chuyến. Đến lúc đó chúng chỉ cần giăng bẫy xung quanh hồ nước mặn là ."

Tô Hi Nguyệt xong kế hoạch của Bạch Kỳ, lông mày khẽ nhướng: "Anh chắc chắn đại ca sẽ tự đến chứ?"

Đôi mắt hồ ly của Bạch Kỳ nheo : "Đương nhiên. Hắn ghét nhất khác cướp đồ của . Huống hồ là đứa em 'chết sống ' của . Nếu tận mắt thấy chết, e là ăn ngủ yên. Đừng là còn hồ nước mặn, thế nào cũng sẽ đến một chuyến."

Mặc Lẫm vẫn mặt lạnh: " sẽ phụ trách giăng bẫy."

Đôi mắt bạc của Dạ Linh khẽ lóe lên, bình thản : "Địa hình hồ nước mặn phức tạp, quả thật thích hợp để phục kích."

Thanh Trúc và Huyền Minh đều ý kiến, dù họ cũng chẳng nghĩ ý tưởng nào.

Tô Hi Nguyệt thấy đều đồng ý, cũng chỉ thể theo.

Tuy nhiên, trong lòng cô vẫn chút lo lắng: " Bạch Dạ thực lực mạnh mẽ, nhiều cao thủ. Vạn nhất bẫy thất bại, chúng chẳng sẽ tự chui đầu lưới ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/giong-cai-doc-ac-vua-hoang-da-vua-tra-xanh-moi-ngay-deu-bi-tranh-gianh-jqru/chuong-174-nhap-cuc.html.]

Bạch Kỳ khẽ, cái đuôi nhẹ nhàng vỗ vỗ vai cô: "Tiểu Nguyệt Nguyệt, em đang lo lắng cho ?"

Tô Hi Nguyệt trợn trắng mắt: " lo lắng nếu g.i.ế.c Bạch Dạ, ngược sẽ lộ hồ nước mặn!"

Mặc Lẫm nhíu mày, liếc cô: "Em đang mang thai, vẫn nên về bộ lạc dưỡng thai. Chuyện bên hồ nước mặn cứ giao cho chúng . Cụ thể giăng bẫy thế nào, chúng sẽ bàn bạc thêm."

Dạ Linh cũng ý tưởng tương tự. Ánh mắt về phía Báo Phú, lạnh lùng : "Bây giờ đưa chủ nhân của ngươi về . Trên đường bảo vệ cô cẩn thận. Nếu sơ suất gì, sẽ lột da ngươi."

Cái đuôi Báo Phú run lên, lập tức tiếng : "Vâng, chủ nhân. sẽ đưa ngài về bộ lạc ngay."

Tô Hi Nguyệt nhíu mày. Mấy đàn ông , thật sự coi cô như một bình hoa mỏng manh.

Vừa định mở miệng phản đối.

Lại cái đuôi của Bạch Kỳ nhẹ nhàng quấn lấy. Toàn cô vững vàng rơi xuống lưng Báo Phú.

"Tiểu Nguyệt Nguyệt, đừng cố chấp."

Bạch Kỳ tủm tỉm cô. Trong đôi mắt hồ ly lướt qua sự nỡ nồng đậm: "Tuy em lợi hại, nhưng chuyện đùa. Đại ca tàn nhẫn. Nếu em sơ suất gì, chúng sẽ đau lòng lắm."

Không chỉ đau lòng, e là sẽ phát điên mất.

Khóe môi cô giật giật, trong lòng thầm mắng: Đau lòng cái quỷ gì! Các sợ vướng chân thì !

cô cũng hiểu rõ, bản cô bây giờ thật sự nên mạo hiểm. Dù cô đang mang thai, quả thật yếu ớt.

Thế là, cô chỉ đành bất đắc dĩ gật đầu: "Được , các cẩn thận. Đừng c.h.ế.t đấy nhé, còn chờ các về trông con cho đấy!"

Trên trán Dạ Linh ngay lập tức hiện lên ba vạch đen. Anh chán ghét : "Bớt nhảm , mau ."

Cái gì mà "đừng chết", còn "chờ các về trông con"? Đây là lời ?

Sao giống lời nguyền rủa thế?

Tô Hi Nguyệt lưng Báo Phú, xóc nảy suốt đường trở về bộ lạc sói.

Vân Vũ

Dạ Linh, Mặc Lẫm, Bạch Kỳ, Thanh Trúc, Huyền Minh cũng nhanh chóng trở hồ nước mặn, bắt đầu giăng bẫy.

...

Thú Vương Thành, trong một đại điện cổ kính và lộng lẫy, ánh nến leo lét, chiếu một vầng sáng mờ nhạt.

Bạch Dạ tấm thảm da thú. Ngón tay thon dài của nhẹ nhàng xoa mép ly sứ. Vẻ mặt lạnh lẽo và bực bội.

Anh nhận tin tức, Bạch Kỳ thật sự còn sống. Không những móc tim, mà thực lực còn tăng mạnh, g.i.ế.c c.h.ế.t thuộc hạ đắc lực nhất của là hồ ly tám đuôi đỏ.

Điều khiến Bạch Dạ vô cùng bực bội. Bạch Kỳ c.h.ế.t một ngày, sẽ ăn ngủ yên một ngày.

cũng tin tức . Hóa bộ lạc sói biến lạc vách núi thành cấm địa, là vì ở đó phát hiện một hồ nước mặn.

Hồ nước mặn cực kỳ quý giá. Ngay cả Thú Vương Thành, cũng chỉ nắm giữ một hồ nước mặn nhỏ.

Bộ lạc sói hồ nước mặn, thế lực chắc chắn sẽ tăng mạnh. Nếu cứ để họ phát triển, tương lai thể sẽ uy h.i.ế.p đến Thú Vương Thành.

Trong mắt Bạch Dạ lướt qua sự tàn nhẫn. Chiếc ly sứ trong tay bóp nát.

Anh dậy, ánh mắt u ám chằm chằm màn đêm đen kịt ngoài điện, lạnh lùng : "Người !"

Một bóng đen nhanh chóng lóe từ góc tường, quỳ một gối xuống đất, cung kính : "Điện hạ."

Giọng Bạch Dạ lạnh như băng, mang theo sự uy nghiêm đáng sợ: "Truyền lệnh xuống, tập hợp tinh nhuệ. Ngày mai theo đến lạc vách núi."

Bóng đen tuân lệnh rời , thoáng cái biến mất trong đại điện.

Bạch Dạ từ từ đến cửa sổ, ánh mắt vẫn chằm chằm màn đêm ngoài điện. Ánh mắt lộ sự tàn nhẫn và quyết tâm .

"Bạch Kỳ, em thật sự sống dai đấy."

Anh thì thầm khẽ, giọng lạnh lùng đến cực điểm: ", , nhất định tự tay kết liễu em."

Sự tồn tại của Bạch Kỳ khiến lưng như kim châm.

Lần hành động , chỉ cướp lấy hồ nước mặn, mà còn diệt trừ mối họa lớn .

Đêm đen sâu thẳm. Trong cung điện của Thú Vương Thành, Bạch Dạ vẫn cửa sổ, đang suy nghĩ gì.

Không qua bao lâu.

"Điện hạ, thứ chuẩn xong."

Bóng đen một nữa xuất hiện, cung kính bẩm báo.

Bạch Dạ khẽ gật đầu, giọng lạnh lẽo: "Rất . Ngày mai xuất phát, một bắt lấy Bạch Kỳ và hồ nước mặn."

"Vâng, điện hạ."

Bóng đen một nữa tuân lệnh lui .

Ngày hôm , rạng sáng ló dạng, Bạch Dạ dẫn theo đội tinh nhuệ của Thú Vương Thành, hùng hổ xuất phát về phía lạc vách núi.

Trong đội ngũ, những thú nhân hình thái khác , hung hăng, đều là những cường giả phục vụ cho Bạch Dạ.

Tất nhiên, còn một cường giả do Thú Vương điều tới.

Khi rời , Bạch Dạ với Thú Vương rằng phát hiện một hồ nước mặn, chuyến là để kiểm tra. Anh hề nhắc đến nửa lời về Bạch Kỳ.

Thú Vương hề nghi ngờ. Nghe phát hiện hồ nước mặn mới, ông coi trọng.

Ngay lập tức ông phân phối một nhóm thú nhân mạnh mẽ cho , và lệnh chiếm lấy hồ nước mặn.

Bạch Dạ tất nhiên vui vẻ chấp nhận. Số lượng thú nhân theo ngay lập tức tăng gấp đôi, đều là những thú nhân từ cấp sáu trở lên. Đội ngũ hùng hậu.

Loading...