Giống Cái Độc Ác: Vừa Hoang Dã Vừa Trà Xanh, Mỗi Ngày Đều Bị Tranh Giành - Chương 189: Thiên Đạo lão nhân

Cập nhật lúc: 2025-08-19 15:42:47
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Môi Thanh Trúc lạnh lẽo, mềm mại, mang theo hương thơm mát lạnh của cây cỏ.

Trong lúc Tô Hi Nguyệt còn đang ngây , tên cắn cô một cái.

"Á..."

Cô ôm miệng trừng : "Anh là chó ?"

Thanh Trúc l.i.ế.m liếm khóe môi, đôi mắt xanh biếc lóe lên vẻ đắc ý: "Thú nhân đều đánh dấu bạn lữ như ."

Nói đột nhiên đưa tay đặt lên cái bụng nhô lên của cô, giọng trầm xuống: "Bao giờ sinh cho vài con sói con?"

Đứa trẻ trong bụng Nguyệt Nhi, của Dạ Linh thì cũng là của Mặc Lẫm.

Trong lòng hối hận vì sớm cận với Nguyệt Nhi. Nếu , đứa trẻ trong bụng Nguyệt Nhi bây giờ cũng thể là của .

Cô vung tay đánh bay tay Thanh Trúc: "Đứa con còn sinh , lo cho đứa tiếp theo ?"

Vừa dứt lời, trong đầu cô vang lên giọng đầy phấn khích của hệ thống:

"Đinh! Mời ký chủ thành nhiệm vụ 'Trúc Nguyệt thổ lộ tình cảm'. Hãy để Thanh Trúc công khai thừa nhận 'Yêu nhất Nguyệt Nhi', và hô to lên. Tiêu chuẩn tối thiểu là hơn 50 thú nhân thấy. Thời hạn bảy ngày. Hoàn thành nhiệm vụ sẽ thưởng 1 viên thuốc sinh nở đau, 1 viên đan hồi phục sinh. Thất bại sẽ trừ điểm hảo cảm."

Đồng tử Tô Hi Nguyệt rung động. Cái ... là nhiệm vụ địa ngục ?

Bắt Thanh Trúc độc miệng, khó gần công khai thổ lộ? Lại còn hô to lên, để hơn 50 thú nhân thấy?

Thà đưa cô đến hồ nước mặn xem Dạ Linh và Mặc Lẫm đánh còn hơn.

Đột nhiên, cô nhận điều .

"Thống Thống, nhớ ngươi nhiệm vụ đều là bắt buộc, thể nhận hoặc . Cũng cơ chế phạt khi thất bại. Vậy bây giờ là ?"

Cô cau mày sâu sắc, bất mãn với cái hệ thống chó má trong đầu.

Hệ thống đột nhiên phát tiếng điện giật xì xì. Giọng máy móc ngắt quãng: "Cảnh báo... phát hiện hệ thống phụ xâm nhập... Cơ chế trừng phạt ép buộc... khởi động..."

Cô suýt chút nữa đổ chậu rửa chân, nước văng khắp Thanh Trúc.

Hóa phần mềm diệt virus và phần mềm độc hại đang đánh ?

Sắc mặt cô cực kỳ khó coi. Cái phần mềm độc hại c.h.ế.t tiệt.

Thanh Trúc cứng tại chỗ với mái tóc ướt sũng. Vẻ mặt kinh ngạc: "Đột nhiên lên cơn gì thế?"

kịp giải thích, lập tức điên cuồng gọi hệ thống trong đầu: "Mau tra cho xem cái phần mềm độc hại từ !"

Hệ thống xì xì phát tia lửa: "Đã tra ! Chủ nhân của hệ thống phụ là... là... Sở Du Du."

Trong lòng Tô Hi Nguyệt sấm sét đùng đùng. Sắc mặt cô cực kỳ khó coi: "Sở Du Du? Cô hệ thống ? Sao tự nhiên hệ thống? Hệ thống của cô là gì?"

Sở Du Du vốn là nữ chính của một câu chuyện tình yêu. Hào quang mạnh mẽ. Bây giờ hệ thống giúp đỡ, e là càng khó đối phó hơn.

Cô nghĩ đến Sở Du Du ở Thú Vương Thành, Bạch Kỳ cũng ở Thú Vương Thành. Chẳng ai là cả.

Giọng hệ thống nóng nảy: "Đều là trò quỷ của Thiên Đạo lão nhân. Bởi vì ký chủ và nữ phụ trùng sinh Vân Châu xuất hiện, cốt truyện đổi rối tung rối mù. Hai cô pháo hôi những pháo hôi, ngược còn nữ chính Sở Du Du thê thảm vô cùng."

Hệ thống chép miệng đầy chán ghét, tiếp tục : "Thiên Đạo lão nhân thể chịu nổi nữa. Ông thương đứa con gái ruột thịt của . Muốn bình , đưa cốt truyện trở về lộ trình ban đầu, nên sắp xếp cho Sở Du Du một 'hệ thống vạn mê'. Chỉ cần thành nhiệm vụ, cô sẽ nhận phần thưởng tương ứng."

Sắc mặt Tô Hi Nguyệt cực kỳ khó coi. Bình cái con khỉ khô.

Pháo hôi đáng c.h.ế.t lắm ? Phải để cô như trong cốt truyện, pháo hôi, c.h.ế.t thảm, những đàn ông bên cạnh Sở Du Du cướp từng . Như thế thì Thiên Đạo lão nhân mới vui ?

Cô Tô Hi Nguyệt đây càng chấp nhận phận.

Cô tức đến n.g.ự.c phập phồng, kìm mắng: "Cái Thiên Đạo chó má đạo đức."

Vì quá tức giận, cô lỡ mắng thành tiếng.

Thanh Trúc lau nước rửa chân mặt. Thấy sắc mặt cô lúc âm lúc dương, miệng lẩm bẩm chửi bới, đột nhiên nheo đôi mắt xanh biếc : "Mắng ai đấy?"

"Mắng cái thằng hàng xóm giành giật công việc!"

Trong lòng cô tức giận ngút trời. Cô dùng sức vỗ vỗ bàn, bát bàn kêu loảng xoảng.

Không dọa đến ấu tể trong bụng , bụng cô đá một cái: "Á... Cái thằng nhóc xui xẻo đá !"

Thanh Trúc kinh ngạc, tay chân lóng ngóng đỡ lấy eo cô, cau mày : "Đang yên đang lành nổi giận lớn như ? Lại còn giận như thế."

Tô Hi Nguyệt ôm bụng, lấy . Đột nhiên cô tròng mắt chuyển động: "Còn cái đồ hũ nút như chọc giận!"

Thanh Trúc vẻ mặt hiểu nổi: "?"

"!"

Cô lý sự cùn, chọc n.g.ự.c : "Anh Bạch Kỳ xem. Ngày nào cũng 'Tiểu Nguyệt Nguyệt xinh nhất' treo miệng. Miệng ngọt như bôi mật. Dỗ vui vẻ nhất. Dạ Linh tuy bá đạo, nhưng cũng sẽ chu đáo sắc thuốc cho . Mặc Lẫm tuy ít , nhưng luôn lặng lẽ việc cho , sợ mệt, còn chu đáo nướng thịt và hái linh quả cho ..."

Khóe miệng Thanh Trúc co giật: "Thế nên?"

"Thế nên cũng một việc khiến vui. "

Đôi mắt cô sáng lấp lánh : " mặt ở quảng trường bộ lạc để tỏ tình với , và lớn tiếng 'Ta yêu nhất Nguyệt Nhi'. Thế nào?"

Khóe miệng Thanh Trúc co giật dữ dội. Vành tai ngay lập tức đỏ bừng: "... Cô ."

Loại lời miệng , huống chi còn hô to mặt .

"Không hô?"

Tô Hi Nguyệt hừ một tiếng. Bàn chân mềm mại trắng nõn ngay lập tức đặt lên đầu gối Thanh Trúc đang xổm rửa chân cho . Ngón chân ướt sũng nhẹ nhàng nâng cằm lên: "Được, bây giờ sẽ bảo Báo Phú đưa đến hồ nước mặn tìm Dạ Linh..."

Thanh Trúc túm chặt cổ chân cô. Đôi mắt xanh biếc của u ám: "Cô dám!"

Vân Vũ

"Anh xem dám !"

Cô đột nhiên chỉ khóe miệng ửng đỏ của : "Đợi đến hồ nước mặn, sẽ ... cắn chảy máu..."

Có chảy m.á.u thì cô .

cú cắn của Thanh Trúc thực sự đau. Cho dù chảy máu, cũng chắc chắn sẽ dấu răng.

Thanh Trúc chằm chằm dấu răng ở khóe miệng cô. Yết hầu cuộn lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/giong-cai-doc-ac-vua-hoang-da-vua-tra-xanh-moi-ngay-deu-bi-tranh-gianh-jqru/chuong-189-thien-dao-lao-nhan.html.]

Đột nhiên dậy, cắn thêm một cái chỗ đó: "Thêm một vết nữa, để chứng thực tội danh."

Tô Hi Nguyệt đau đến cau mày. Cô túm lấy chậu rửa chân ném về phía .

Thanh Trúc một tay đỡ lấy chậu gỗ, nước b.ắ.n tung tóe lên . Đôi mắt xanh biếc của sáng lên một cách kinh ngạc: "Hô thì hô, nhưng thêm tiền cược."

Cô nheo mắt : "Nói ."

"Nếu mặt ..."

Thanh Trúc ném chậu rửa chân sang một bên. Ánh mắt dừng ở cái bụng tròn của cô, giọng khàn khàn: "Nếu mặt , đợi khi đứa trẻ trong bụng cô đời, và cơ thể cô hồi phục, đầu tiên giao phối với cô."

Nói đến từ "giao phối", giọng cực kỳ nhỏ, nhỏ đến mức gần như thấy. Vành tai đỏ bừng, khuôn mặt tuấn tú ửng hồng.

Rõ ràng là ngại, nhưng vẫn ngoan cố chằm chằm cô, chờ câu trả lời.

Tô Hi Nguyệt suýt nước bọt của chính sặc. Ánh mắt cô khẽ lóe lên. Tên độc miệng cuối cùng cũng thông suốt ?

vẻ chán ghét bĩu môi: "Cái bàn tính của đánh, đến hồ nước mặn cũng thể thấy."

Vành tai Thanh Trúc càng đỏ hơn, nhưng ánh mắt vẫn rực rỡ chằm chằm cô: "Có đồng ý ?"

Nếu Nguyệt Nhi mang thai, lẽ đến lượt .

Cô dẫm một chân lên cơ bụng của , ranh mãnh: "Được thôi, nhưng mà..."

Cô đột nhiên túm cổ áo Thanh Trúc, kéo gần hơn. Hai mặt gần như dán sát : "Nếu hô đủ lớn, đủ để 50 thấy..."

"Ha ha... Nguyệt Nhi đúng là chơi."

Thanh Trúc trầm thấp. Giọng như phát từ lồng n.g.ự.c , chấn động. Cổ áo mở , để lộ xương quai xanh tinh xảo và bộ n.g.ự.c vạm vỡ, cực kỳ quyến rũ.

Anh trực tiếp bế bổng cô lên, về phía giường đá: "Giờ thì lấy một ít lợi tức ."

Cơ thể đột nhiên bay lên trung, Tô Hi Nguyệt kinh ngạc. Cô bản năng vòng tay ôm cổ : "Này! Trong bụng còn con đấy!"

"Biết ."

Thanh Trúc nhẹ nhàng đặt cô lên chiếc giường đá mềm mại trải đầy cỏ khô và da thú. Anh quỳ một gối bên mép giường, cúi xuống nghiền lên vết răng môi cô: "Lợi tức lấy xong."

Cô ngây : "Chỉ thôi?"

Thanh Trúc nhướn mày: "Chứ còn gì nữa?"

Anh đột nhiên đưa tay ấn lên bụng cô: "Đợi khi ấu tể sinh , sẽ lấy cả vốn lẫn lời."

"Mơ tưởng!"

Cô nắm lấy chiếc gối mềm ném về phía : "Ngày mai mà hô đủ vang, thì lợi tức sẽ mất hết."

Dứt lời, cô kéo tấm chăn da thú bên cạnh đắp lên , nhắm mắt giả vờ ngủ.

Thực , trong lòng cô bắt đầu trò chuyện với hệ thống.

Sở Du Du đột nhiên hệ thống, còn là hệ thống vạn mê, điều khiến cô cảm thấy nguy cơ đột ngột. Cô cần rõ chuyện ngay lập tức.

Cô điên cuồng chọc hệ thống trong đầu: "Hệ thống vạn mê của Sở Du Du chức năng gì? Nhanh, tuôn hết thông tin đây."

Hệ thống xì xì tóe lửa: "Đã tra ! Cái hệ thống nát chủ yếu dựa việc thu thập giá trị tình yêu để thăng cấp. Sở Du Du hiện đang ràng buộc mười mục tiêu: Đại điện hạ Bạch Dạ của Thú Vương Thành, Nhị điện hạ Bạch Sương, và..."

Giọng máy móc đột nhiên nghẹn .

Trong lòng cô vang lên chuông báo động: "Còn ai nữa?"

"... Còn Bạch Kỳ, Dạ Linh, Mặc Lẫm, Thanh Trúc, Huyền Minh, Mộ Hàn, và cả Hiên Viên Minh, Long tộc từ thượng giới vô tình lưu lạc đến hạ giới, cũng là một trong những nam chính của cốt truyện gốc."

Tô Hi Nguyệt cau mày sâu sắc. Cái tên Hiên Viên Minh tuy xa lạ, nhưng đến cụm từ "Long tộc thượng giới", cô phận cực kỳ ghê gớm.

Hơn nữa, là một trong những nam chính của cốt truyện gốc. Ngoại hình chắc chắn sẽ tệ.

Sở Du Du ràng buộc Hiên Viên Minh thì cô quan tâm. Dù cũng liên quan đến cô.

tại ràng buộc Dạ Linh, Mặc Lẫm, Bạch Kỳ, Thanh Trúc, Huyền Minh?

Đột nhiên, một tia sáng lóe lên. Cô nắm lấy lỗ hổng của hệ thống: "Khoan , Dạ Linh và mấy đều ràng buộc với . Đặc biệt là Bạch Kỳ, hảo cảm của với lên 90. Sở Du Du công lược ?"

Giọng hệ thống mang theo sự đồng cảm: "Thế nên cái hệ thống nát của cô nhiệm vụ: Phải cho hảo cảm của Dạ Linh, Mặc Lẫm, Bạch Kỳ, Thanh Trúc, Huyền Minh đối với ký chủ giảm xuống âm. Hảo cảm của họ đối với ký chủ càng thấp, càng ghét ký chủ, Sở Du Du sẽ nhận phần thưởng càng phong phú."

"Nếu hảo cảm của họ đối với ký chủ giảm xuống -100, và họ yêu Sở Du Du, Sở Du Du sẽ nhận gói quà đại kết cục."

Hệ thống im lặng đ.â.m thêm một nhát. Giọng mang theo sự đồng cảm sâu sắc.

"Mẹ kiếp!"

Cô đột nhiên dậy, Thanh Trúc đang đắp chăn cho cô giật .

Đôi mắt xanh biếc của nheo : "Lại lên cơn gì nữa?"

Tô Hi Nguyệt túm chặt cổ áo : "Ngày mai hô khẩu hiệu xong, lập tức Thú Vương Thành với !"

Thanh Trúc suýt cô chọc cho tức . Anh nghĩ cô nhớ Bạch Kỳ, màng đứa con trong bụng, giọng lạnh lùng: "Cô sắp sinh , còn chạy đến Thú Vương Thành?"

"Bạch Kỳ quan trọng đến thế , hơn cả đứa con trong bụng cô ?"

Giọng càng lạnh hơn, mang theo sự ghen tuông mà ngay cả bản cũng dễ phát hiện.

Tô Hi Nguyệt mở lời thế nào. Một ý nghĩ lóe lên trong đầu. Cô đột nhiên ôm bụng "Ái da" một tiếng.

Thanh Trúc ngay lập tức hoảng hốt. Tay chân lóng ngóng đỡ lấy eo và bụng cô: "... Đau ?"

"Không , đứa con đá một cái thôi."

Cô liếc Thanh Trúc, chỉ cảm thấy trong lòng rối bời. Cô xua tay: "Anh về . nghỉ ngơi một chút."

Thanh Trúc thấy sắc mặt cô , cau mày: "Ta ở canh cho cô."

Cô nghiến răng. Tên độc miệng cố chấp lên thì còn khó hơn cả Dạ Linh.

Cô đơn giản nghiêng , lưng về phía : "Tùy ."

Và ngay lập tức trò chuyện với hệ thống.

Loading...