Giống Cái Độc Ác: Vừa Hoang Dã Vừa Trà Xanh, Mỗi Ngày Đều Bị Tranh Giành - Chương 208: Điên huyết phát tác

Cập nhật lúc: 2025-08-20 10:49:57
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đầu ngón tay Tô Hi Nguyệt run rẩy xoa mặt , hình ảnh mỹ nhân phản chiếu trong nước cũng chạm mặt.

Cô đột nhiên thấy cay cay sống mũi, hóa tất cả những lời chế giễu và ác ý mà cô và nguyên chủ chịu, đều là do những con trùng đáng c.h.ế.t đó gây .

Cô đột nhiên nhớ lời của hệ thống khi mới liên kết: "Chỉ cần ký chủ thành nhiệm vụ công lược, là thể nhận các loại phần thưởng và khôi phục dung mạo nhé ~"

Bây giờ nghĩ , đó căn bản là một âm mưu.

"Hệ thống chó má, ngươi cút đây cho !"

Cô nghiến răng nghiến lợi gầm lên trong lòng.

đáp cô chỉ là một mảnh tĩnh mịch.

Từ khi hệ thống chó má trừng phạt, cái hệ thống rách nát đó liền giả c.h.ế.t câm nịn.

"Ha..."

lạnh nhạo báng, đẩy Hiên Viên Minh , cúi vốc nước rửa mặt, rửa sạch những chất nhầy đen ngòm và m.á.u chảy .

Máu tim của Hiên Viên Minh thể giải chú, nhưng hệ thống chó má từng nhắc đến nửa câu, ngược còn dùng "phần thưởng" để treo cô như một con rối.

Nghĩ đến giống như một con ngốc hệ thống chó má đùa giỡn trong lòng bàn tay, trong lòng cô một trận uất hận.

Bên chân truyền đến tiếng thở dốc yếu ớt.

Nửa Hiên Viên Minh ngâm trong nước máu, vảy rồng đuôi tróc hơn nửa, vết m.á.u n.g.ự.c vẫn còn rỉ máu.

Anh ngẩng đầu khuôn mặt khôi phục của cô, đôi đồng tử vàng sẫm sáng rực đến đáng sợ: "Nguyệt Nhi... thật ..."

Tô Hi Nguyệt một chân đá văng tay đang vươn tới, nhưng sững sờ khi thoáng thấy vết thương đang quằn quại n.g.ự.c .

Vết thương đó là cô dùng trâm gỗ đâm, ban đầu lớn như thế, nhưng để giải chú cho cô, móng vuốt rồng đào vết thương lớn hơn ít.

"Đừng tưởng như sẽ tha thứ cho ."

Cô khẽ nhíu mày, đầu , nhưng đợi cô lên bờ, bên tai truyền đến tiếng vật nặng rơi xuống nước.

Theo bản năng , liền thấy Hiên Viên Minh chìm hồ sâu, mái tóc đen tán như tảo trong nước, những tia m.á.u từng sợi nổi lên mặt nước.

"Đáng chết!"

Tô Hi Nguyệt chửi một câu tục tĩu, tung nhảy trong nước, đó bơi nhanh tới.

Cô một tay túm chặt cổ áo Hiên Viên Minh kéo về phía bờ, trong lòng thầm mắng tiện tay.

Cũng may lực đẩy của nước thể giảm bớt trọng lượng, nếu cô sợ là còn kéo nổi.

Sau khi tốn hết sức chín trâu hai hổ cuối cùng cũng kéo lên bờ.

Mệt đến c.h.ế.t khiếp, cả liệt bên bờ thở dốc.

Ánh mắt liếc qua, cô chú ý thấy bên vảy đuôi rồng của Hiên Viên Minh đều là những vết thương thối rữa tím đen, còn bốc lên khí đen quỷ dị.

Bỗng nhiên nhớ đến hình ảnh đại chiến khi gian vặn vẹo.

Cô nhớ Mặc Lẫm biến thành mãng, quấn Hiên Viên Minh, hình như còn cắn .

Tô Hi Nguyệt chằm chằm vết thương thối rữa của Hiên Viên Minh, lông mày nhíu chặt: "Con chó điên sẽ trúng độc rắn của Mặc Lẫm chứ?"

Cô vươn tay đẩy vảy đuôi rồng , đầu ngón tay chạm m.á.u đen đau rát.

Không đúng, hình như chỉ độc rắn, hẳn là còn độc khác ở trong đó.

"Ưm..."

Hiên Viên Minh đột nhiên run rẩy, đuôi rồng đột ngột quét gãy cây bên cạnh.

Gân xanh cổ nổi lên, bên da hiện những hoa văn tím đen như mạng nhện.

"Đây là điên huyết trong cơ thể phát tác?"

Tô Hi Nguyệt sợ hãi lùi hai bước, nhớ đến những lời đồn từng qua.

Khi điên huyết của điên thú phát tác, nó sẽ tấn công phân biệt, nghiêm trọng hơn còn sẽ tự hại bản .

Quả nhiên thấy Hiên Viên Minh bắt đầu dùng móng vuốt rồng xé rách vết thương ngực, m.á.u thịt be bét.

Đuôi rồng "Bang" một tiếng quật nát tảng đá, đôi đồng tử dựng màu vàng sẫm biến thành màu đỏ tươi.

Hiên Viên Minh đột nhiên mở mắt, đôi mắt vàng sẫm đầy tia máu, xoay đè cô xuống, thở nóng bỏng phả gáy cô: "Nguyệt Nhi... Ta..."

Cả da nứt những hoa văn màu đỏ thẫm, đó là dấu hiệu của việc hóa điên thú.

Tô Hi Nguyệt đè đến thể nhúc nhích, mặt đều dọa trắng bệch, cô nhanh trí, hai tay ôm lấy mặt : "Hiên Viên Minh, xem là ai!"

Đôi đồng tử vàng sẫm hoảng hốt một khắc, đột nhiên cúi đầu cắn vai cô.

Khoảnh khắc m.á.u tươi trào , trong cổ họng tràn tiếng nức nở đau khổ: "Nguyệt Nhi mau... Ta sẽ xé nát em..."

Gân xanh cổ nổi lên, buông cô , đuôi rồng đột nhiên quét cô bay xa ba trượng, "Điên huyết trong cơ thể ... thể áp chế nữa, ... càng xa càng ."

Thân thể cô đập vách đá, cổ họng trào lên vị tanh ngọt.

Ngẩng mắt lên thấy bộ mạch m.á.u Hiên Viên Minh nổi lên màu tím đen, sừng rồng "Rắc" nứt những đường mảnh.

"Rống...!"

Tiếng rồng gầm rung trời nhấc lên luồng khí lớn, khắp thác nước đảo ngược lên trời cao.

Hiên Viên Minh long hóa, rồng trăm mét điên cuồng va chạm vách núi, m.á.u đen lẫn vảy rồng rơi xuống như mưa.

Tô Hi Nguyệt lau vết m.á.u ở khóe miệng, trơ mắt vách núi cự long đ.â.m nát, những mảnh đá vụn b.ắ.n tung tóe, vảy rồng theo động tác va chạm vách núi mà từng mảng từng mảng tróc .

"Kẻ điên mà chống đến tận bây giờ mới phát tác..."

Cô cắn chặt răng, quyết định đánh cược một phen.

Dây mây trong lòng bàn tay trong nháy mắt phóng , hòn đá vỡ vụn sượt qua mặt cô, đau rát.

Dây mây trong nháy mắt quấn lên đuôi rồng, nhưng tiếp xúc với m.á.u đen khô héo nhanh chóng.

"Vô dụng..."

Khuôn mặt của Hiên Viên Minh từ cổ rồng giãy giụa hiện , đôi đồng tử vàng sẫm lúc thì tỉnh táo lúc thì hỗn độn, "Đây là... hỏa độc của Phượng tộc... còn điên huyết... bây giờ thêm độc rắn..."

Tô Hi Nguyệt Hiên Viên Minh , trong lòng chấn động dữ dội, hẫng hụt.

Hỏa độc của Phượng tộc, điên huyết, cộng thêm độc rắn của Mặc Lẫm...

Bất kỳ loại nào cũng đủ để mất mạng, huống chi là ba loại trộn lẫn .

Có thể chống đến tận bây giờ mới phát tác, ý chí bình thường mạnh mẽ.

Người bình thường sớm phát điên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/giong-cai-doc-ac-vua-hoang-da-vua-tra-xanh-moi-ngay-deu-bi-tranh-gianh-jqru/chuong-208-dien-huyet-phat-tac.html.]

"Rống!"

Cự long một nữa ngửa đầu phát tiếng gào thét đau khổ, đuôi rồng quét mạnh, cây cối xung quanh ầm ầm đổ sập.

Đồng tử đầy tia m.á.u của Hiên Viên Minh co rút dữ dội, rồng vặn vẹo điên cuồng, móng vuốt rồng sắc nhọn xé rách n.g.ự.c , m.á.u đen tuôn trào.

Anh như cảm thấy đau, chỉ ngừng gào rống: "Giết... Giết... Ta..."

Tô Hi Nguyệt sốt ruột, cứ như thì sẽ tự xé nát .

màng những thứ khác, đột nhiên xông lên, dây mây trong lòng bàn tay sinh trưởng , nhanh chóng quấn quanh cự long, ý đồ mạnh mẽ trói buộc .

Đáng tiếc, dây mây chạm rồng, lập tức m.á.u đen ăn mòn, phát tiếng "xì xì", trong nháy mắt khô héo thành tro.

"Đáng chết!"

Sắc mặt cô khó coi, trơ mắt đuôi rồng của Hiên Viên Minh nhấc lên sóng lớn ngất trời, khắp thung lũng chấn động dữ dội, dường như ngay đó sẽ sụp đổ.

Cô hít sâu một , cắn chặt răng, đầu ngón tay ngưng tụ bộ dị năng hệ mộc.

Dây mây trong nháy mắt bạo trướng, hóa thành xiềng xích to lớn, uốn lượn theo rồng, mạnh mẽ bó chặt tứ chi và đuôi rồng.

Đồng thời, dây mây phát ánh sáng xanh biếc, thấm dọc theo kẽ vảy rồng, nơi qua m.á.u đen sôi lên.

Thân rồng của Hiên Viên Minh đột nhiên cứng , đôi đồng tử vàng sẫm tràn đầy đau khổ và giãy giụa, "Nguyệt Nhi... em sẽ phản phệ..."

Tô Hi Nguyệt để ý đến , một cây dây mây phóng , trực tiếp trói buộc bộ đầu , ánh sáng xanh biếc dọc theo sợi tóc, trán và thái dương từ từ thấm .

Muốn tỉnh táo, tiên thanh lọc độc tố trong não.

Dây mây trong m.á.u độc từng tấc đứt gãy tái sinh.

Vân Vũ

Cơn đau lan tràn , phản phệ, là do thúc giục dị năng quá mức.

thấy những ký ức rời rạc của Hiên Viên Minh, cô bé năm tuổi bôi thuốc cho con rắn đen sừng, thiếu niên bảy tám tuổi quỳ trong Hình đường Long tộc rút xương m.á.u thịt be bét, 18 tuổi bóp nát hôn ước của Phượng tộc, đáy mắt đỏ rực...

"Hiên Viên Minh, ..."

Sắc mặt cô tái nhợt, kinh ngạc đến nên lời, một sợi dây nào đó trong lòng như chạm .

Nguyên chủ là may mắn, đồng thời cũng là bất hạnh.

Chỉ thể phận trêu ngươi.

Ánh sáng xanh của dây mây bùng lên.

Đuôi rồng của Hiên Viên Minh ầm ầm đập xuống đất, vết thương thối rữa sinh thịt non màu hồng.

Anh bỗng nhiên hóa thành hình , vồ lấy cô, răng nanh đ.â.m động mạch cổ cô: "Nguyệt Nhi... thuốc của ..."

Tô Hi Nguyệt đau đến run rẩy , theo bản năng đẩy .

Răng nanh của Hiên Viên Minh rõ ràng đ.â.m thủng da thịt, nhưng chỉ khẽ ngậm lấy miếng thịt mềm đó, chất lỏng nóng bỏng chảy xuống xương quai xanh của cô.

Con rồng điên đang .

Cô trong nháy mắt cứng đờ, gáy nước mắt ướt, nóng đến tim cô run rẩy.

"Anh..."

định mở lời, đàn ông đột nhiên bật dậy, một chưởng hất cô bay .

Cô ngã chỗ nước cạn, sặc đầy một miệng máu, sắc mặt tái nhợt.

Khi ngẩng đầu lên, Hiên Viên Minh loạng choạng lùi đến bên thác nước.

Toàn da nứt , m.á.u đen chảy xuống từ ngón tay, đôi đồng tử vàng sẫm cuồn cuộn sự giãy giụa và đau đớn.

"Đi!"

Anh gào rống đ.ấ.m thái dương , đuôi rồng quất nát tảng đá, "Tranh thủ còn thể khống chế..."

Anh xé đứt dây mây quấn quanh , lộ những vết thương m.á.u me đầm đìa .

Sau đó đột nhiên nhảy thác nước.

Bóng rồng trong dòng nước xiết vạn trượng lóe lên biến mất, chỉ còn nước màu m.á.u đỏ lan tỏa trong khí.

Và Hiên Viên Minh còn thấy bóng dáng, .

Tô Hi Nguyệt rạp bên bờ ho sặc sụa, đầu ngón tay nắm chặt tảng đá bên bờ.

Tiếng gầm rú của thác nước che lấp tiếng rồng ngâm, nước màu m.á.u gió núi xé nát.

chằm chằm hướng Hiên Viên Minh biến mất, trong n.g.ự.c uất nghẹn, khó chịu vô cùng.

Cô chống bò dậy, đột nhiên phát hiện trong lòng bàn tay dán một mảnh vảy rồng dính máu, vảy bên cạnh phát màu tím đen quỷ dị.

Chính là vảy rồng tróc khi Hiên Viên Minh xé rách vết thương cuối cùng.

"Kẻ điên ..."

Cô lau nước mặt, bỗng nhiên thấy tiếng phượng hót bén nhọn từ giữa trung.

Ngẩng đầu, liền thấy chín con hỏa phượng lướt qua chân trời, lưng phượng mấy ảnh .

Chính là thú nhân Phượng tộc thấy tiếng rồng gầm phái tới tìm kiếm.

Ngoài chín con hỏa phượng , còn ba con Chúc Long khổng lồ phá mây bay .

Trên lưng rồng đầy tinh nhuệ Long tộc.

Trong lòng Tô Hi Nguyệt thầm kêu , định trốn rừng.

"Có ở đó."

Thiếu nữ Phượng tộc hỏa phượng trong nháy mắt chú ý tới Tô Hi Nguyệt, thấy vảy rồng trong lòng bàn tay cô, cùng với thở quen thuộc bay lượn trong khí, trong nháy mắt nổi giận.

Đó chính là con gái tộc trưởng Phượng tộc Phượng Tê Ngô, cũng chính là hôn ước với Hiên Viên Minh.

Dung mạo cô diễm lệ, khuôn mặt mang theo sự kiêu ngạo cao ngạo.

"Bắt lấy cô cho ."

Phượng Tê Ngô lạnh giọng quát.

Hỏa phượng trong nháy mắt phun lửa cháy cắt đứt đường của Tô Hi Nguyệt.

Chúc Long gầm thét, đảo mắt đến nơi, long uy ép cô suýt nữa quỳ xuống đất.

Sắc mặt cô trắng bệch, chạy càng lúc càng nhanh, vội vàng tiến rừng rậm.

Mặc dù căng thẳng, cũng trận thế dọa sợ, nhưng may mà đầu óc vẫn ngắn mạch.

Run rẩy lấy áo choàng ẩn quấn lên , trong chớp mắt biến mất thấy.

Loading...