Giống Cái Độc Ác: Vừa Hoang Dã Vừa Trà Xanh, Mỗi Ngày Đều Bị Tranh Giành - Chương 215: Vờ đáng thương
Cập nhật lúc: 2025-08-20 10:50:04
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mấy tên thủ vệ Hồ tộc trao đổi ánh mắt với , Hiên Viên Minh mà phát điên lên thì thể san bằng cả Thanh Khâu Sơn, chi bằng để Trưởng lão Húc Dương đau đầu.
Dù thì tên rồng điên lấy cớ là dẫn bạn lữ về "nhà đẻ".
Ở khúc ngoặt đường núi, Bạch Lạc Thư xách theo một ấm Tuyết Nhược Xuân pha xong, lầm bầm chửi rủa: "Một tên phế vật đứt đuôi từ Hạ Vực tới cũng xứng uống Tuyết Nhược Xuân ?"
Tối qua pha cho Bạch Kỳ một ấm Tuyết Nhược Xuân, nhưng bên trong bỏ thêm chút "gia vị".
Tên phế vật đó ghê gớm thật, chỉ ngửi thôi vấn đề, nửa ngụm cũng uống.
Chỉ rằng pha hợp khẩu vị, bảo pha một ấm khác.
Còn cái gì mà khi nào pha lòng thì khi đó mới giải độc cho .
Thấy tế điển sắp bắt đầu, độc xà trong cơ thể vẫn giải.
Bạch Lạc Thư tức gấp, đành thức đêm hái chồi non Tuyết Nhược Xuân về pha .
Hắn lạnh liên tục: "Tuyết Nhược Xuân đương nhiên hợp với nước bọt chính tông của tiểu gia đây, tuyệt đối đủ vị."
Vừa mới mở nắp ấm , định nhổ nước bọt .
Phía đột nhiên truyền đến một tiếng lạnh.
"Cách đãi khách của Thanh Khâu, thật sự khiến Bản Quân mở rộng tầm mắt."
Hiên Viên Minh ôm Tô Hi Nguyệt cách ba bước, uy áp rồng khiến đầu gối của con hồng hồ nhũn .
Mặc dù thích con cáo , thậm chí còn cực kỳ ghen tỵ.
cách của con hồng hồ quá ghê tởm, mà nhổ nước bọt ấm .
Đừng tưởng rằng thấy.
"Hiên... Hiên Viên Minh?"
Bạch Lạc Thư thấy rõ tới, sợ đến mức mặt mũi trắng bệch, suýt chút nữa quỳ xuống đất.
Không xong , tên rồng điên chạy đến Thanh Khâu Sơn?
Mấy tên thủ vệ ở cổng ăn hại hết ? Sao ai ngăn cản?
Tô Hi Nguyệt đương nhiên thấy câu "phế vật đứt đuôi" của Bạch Lạc Thư, đang mắng ai, trong lòng lập tức nổi giận.
Lúc thấy mở ấm , dường như nhổ nước bọt, càng thêm tức điên.
Ánh mắt cô bỗng chốc trở nên lạnh lẽo, lòng bàn tay trong nháy mắt phóng một đoạn dây leo quất ngoài: "Anh mắng ai là phế vật? Vậy mà còn nhổ nước bọt ấm của , ghê tởm hả?"
Dây leo "Bốp" một tiếng quất cổ tay , ấm trong nháy mắt rơi xuống đất, vỡ tan thành từng mảnh.
Nước nóng bỏng b.ắ.n tung tóe khắp đất.
"A..."
Bạch Lạc Thư bỏng giậm chân, phẫn nộ trừng mắt với Tô Hi Nguyệt: "Con tiện nhân từ ..."
Lời còn dứt, Hiên Viên Minh một cước đá tới, con hồng hồ lập tức bay xa 3 mét, ngã mạnh xuống đất.
"Bạn lữ của Bản Quân cũng là thứ ngươi thể mắng ?"
Hắn âm lạnh nheo mắt , uy áp rồng ép Bạch Lạc Thư quỳ rạp đất run rẩy: "Lần còn quản cái miệng, cẩn thận Bản Quân nhổ cái lưỡi của ngươi ."
Tô Hi Nguyệt lười quan tâm đến thứ , túm Hiên Viên Minh ngay: "Đi mau, tế điển sắp bắt đầu !"
Mặc dù cô quen đường, nhưng Hiên Viên Minh thì .
Hiên Viên Minh đây từng đến Thanh Khâu Sơn, tự nhiên tế đàn ở .
Lúc Thanh Khâu Sơn hầu như thấy mấy đứa con cháu Hồ tộc nào, cơ bản đều đến tế đàn để nhận lôi kiếp tẩy lễ .
Tất cả con cháu Hồ tộc tham gia tế điển đều nhận chín đạo lôi kiếp tẩy lễ, đây là quy tắc của Thanh Khâu Sơn.
Sắc mặt Bạch Lạc Thư cực kỳ khó coi, nhưng lúc cũng tâm tư tức giận.
Vân Vũ
Sợ bỏ lỡ tế điển, chỉ thể vội vàng bò dậy chạy về pha một ấm khác.
...
Tế đàn Thanh Khâu treo lơ lửng đỉnh núi, chín cột đá thông thiên bao quanh Lôi Trì ở trung tâm, khắc đầy hồ văn cổ xưa.
Hồ quang len lỏi giữa tầng mây, tiếng sấm ầm ầm vang dội khiến màng nhĩ đau nhói.
Khi Tô Hi Nguyệt chạy tới, Bạch Kỳ hóa thành bản thể bạch hồ, đang ở trung tâm Lôi Trì nhận lôi điện tẩy lễ.
Toàn m.á.u thịt lẫn lộn, bộ lông trắng như tuyết cháy đen co quắp, trông cực kỳ thê thảm.
đôi mắt hồ ly xinh sáng kinh , sáu cái đuôi còn bùng lên tử kim hồ hỏa, chống đỡ hết đạo lôi kiếp đến đạo lôi kiếp khác.
"Bạch Kỳ!"
Nàng theo bản năng tiến lên, Hiên Viên Minh giữ chặt cổ tay, đôi mắt màu vàng sẫm cuộn trào ánh sáng nguy hiểm: "Lôi kiếp vẫn kết thúc, ngươi c.h.é.m thành than cốc ?"
Trong lòng Tô Hi Nguyệt nóng như lửa đốt, giãy giụa hất tay , nhưng cánh tay của tên đàn ông như kìm sắt, hất thế nào cũng .
Nàng giận dữ trừng mắt qua, "Buông em , Bạch Kỳ hiện tại thực lực đến hai phần, cứ thế sẽ c.h.ế.t mất!"
Hiên Viên Minh c.h.ế.t thì , nhưng sợ kích thích cô, cũng sợ chọc cô giận, lời cuối cùng vẫn .
Hắn yết hầu nhấp nhô hai cái, cuối cùng chỉ khẽ: "Lôi kiếp vẻ nguy hiểm, nhưng đồng thời cũng lợi cho , chỉ thể rèn luyện thể, còn thể trở nên mạnh hơn, cơ hội như khác cũng ."
Lời dối, nếu con cháu Hồ tộc, khác sét đánh cũng cơ hội.
Tô Hi Nguyệt trong nháy mắt ngẩn , tuy Hiên Viên Minh thật giả, nhưng cũng hiểu rằng quả thật tiện tiến lên.
Xung quanh nhiều con cháu Hồ tộc và trưởng lão như đang , nếu nàng trực tiếp xông lên tế đàn, khác còn nghĩ thế nào.
Vừa chỉ là vì quá lo lắng nên loạn mà thôi.
Tuy tiến lên nữa.
ánh mắt chăm chú chằm chằm Bạch Kỳ đang nhận lôi điện tẩy lễ tế đàn, thấy hết đến khác lôi điện đánh quỳ xuống đất, trái tim cô cũng thắt , ngón tay nắm chặt, khớp tay trắng bệch.
Trên tế đàn, móng vuốt hồ ly dính m.á.u của Bạch Kỳ móc kẽ hở của tế đàn, hồ quang màu bạc theo miệng vết thương của cái đuôi đứt chui trong xương tủy.
Đau đến run rẩy, khống chế kêu tiếng, nhưng cố gắng nhịn xuống.
Bên tai đột nhiên thấy tiếng "Bạch Kỳ",
Giọng quen thuộc đến tận xương tủy khiến đột nhiên ngẩng đầu, xuyên qua lôi quang về phía Tô Hi Nguyệt trong đám , đồng tử đột nhiên co chặt.
Khuôn mặt đầy mụn nhọt thế mà trở nên trắng nõn như ngọc, mắt hoa đào môi đào trong điện quang đến kinh tâm động phách.
Đẹp hơn lúc đến ba phần.
Trong lòng mừng sợ, hận thể lập tức lao xuống tế đàn ôm lòng.
Nghĩ đến đang nhận lôi điện tẩy lễ, cố sống cố c.h.ế.t kìm nén sự xúc động .
Sau đó ánh mắt về phía Hiên Viên Minh ở một bên, đối phương dường như cũng đang , đôi mắt màu vàng sẫm phiếm chút lạnh lẽo, bàn tay to nắm chặt vòng eo của Tô Hi Nguyệt.
Bạch Kỳ nheo mắt , tuy chỉ thấy Hiên Viên Minh ở hình thái Chúc Long, nhưng lúc cũng đoán phận của đối phương.
Nếu đoán sai, hẳn là tên rồng điên bắt Nguyệt Nhi ở Hạ Vực lúc .
Cũng là tên đứt đuôi.
"Hóa là ngươi..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/giong-cai-doc-ac-vua-hoang-da-vua-tra-xanh-moi-ngay-deu-bi-tranh-gianh-jqru/chuong-215-vo-dang-thuong.html.]
Bạch Kỳ đột nhiên khẽ tiếng, chỗ cái đuôi đứt truyền đến cơn đau xé rách.
Tử kim hồ hỏa bùng lên, sống lưng chống đỡ hết tám đạo lôi kiếp còn .
"Chậc, ánh mắt con cáo thật khó chịu."
Hiên Viên Minh đột nhiên bóp lấy cằm Tô Hi Nguyệt, cánh tay tỏ vẻ chủ quyền ôm cô chặt hơn, thần thái cử chỉ mật ái .
"Buông ."
Tô Hi Nguyệt trong nháy mắt mặt đen , gạt bàn tay to eo xuống, bước chân dịch sang bên cạnh, cách xa một chút.
Bạch Kỳ đang nhận lôi điện tẩy lễ, lúc thể kích thích .
Hiên Viên Minh dính lên.
Nàng trở tay một sợi dây leo cuốn lấy cổ tay , hạ giọng cảnh cáo: "Anh mà còn loạn, cẩn thận em quất ."
Nam nhân khẽ , mặc kệ dây leo bó chặt cổ tay , khóe miệng câu lên sự chấp niệm bệnh hoạn: "Em quất sợ, chỉ sợ em thèm để ý đến ."
Mặt của cô trong nháy mắt ửng đỏ, hung hăng trừng mắt một cái: "Đừng những lời đường mật đó, nếu em thật sự sẽ để ý đến ."
Chiêu quả nhiên hữu hiệu.
Nam nhân lập tức thành thật, chỉ là đôi mắt màu vàng sẫm dựng vẫn chăm chú chằm chằm Bạch Kỳ ở Lôi Trì, hận thể dùng ánh mắt thiêu một cái lỗ con cáo đó.
Con cháu Hồ tộc xung quanh thấy hai xuất hiện, đều xôn xao bàn tán.
"Đây là tên rồng điên của Long tộc ? Sao chạy đến Thanh Khâu Sơn? Nếu phát điên, chúng chẳng sẽ gặp xui xẻo ?"
"Quỷ vì chạy đến đây? vẻ bình thường, nửa điểm giống thú điên, lẽ nào điên huyết trong cơ thể tinh lọc ?"
"Ta xem chừng là , Long tộc thánh trì, chừng điên huyết của tinh lọc từ lâu , chỉ là chúng , nếu Phượng Tê Ngô cũng sẽ một mực nhất định gả cho Hiên Viên Minh."
"Này? Cái giống cái bên cạnh là ai? Trông cũng thật, bảo Hồ tộc chúng lấy sắc mà nổi danh, nhưng dung mạo của cô dù đặt ở Thanh Khâu chúng , cũng là một hai đấy."
"Quả thật xinh , vẻ mật với Hiên Viên Minh, Phượng Tê Ngô chắc sắp tức c.h.ế.t , ha ha ha..."
...
Tiếng bàn tán xung quanh hết đợt đến đợt khác, đều lọt tai Tô Hi Nguyệt, nhưng cô chỉ xem như thấy.
Hiên Viên Minh cũng thèm để ý lưng gọi là tên điên, dù cũng quen .
Điên thì điên thôi, dù vốn dĩ điên .
Nếu Nguyệt Nhi, giây tiếp theo sẽ phát điên.
Những lời bàn tán , xuyên qua lôi quang truyền mắt Bạch Kỳ tế đàn, đang nhận lôi điện tẩy lễ, yết hầu trào lên vị tanh ngọt.
Đôi mắt hồ ly xinh ảm đạm vài phần, nhưng khóe miệng vẫn cong lên , chỉ là nụ mang theo vài phần đau khổ và thấm .
"Ầm..."
Đạo lôi kiếp cuối cùng cuối cùng cũng giáng xuống, lôi quang chói mắt bao phủ bộ tế đàn.
"Bạch Kỳ..."
Tô Hi Nguyệt uy lực của đạo lôi kiếp cuối cùng, sắc mặt trong nháy mắt đổi, nhịn kêu lên.
Lôi quang tan , trong bụi mù...
Một bóng thon dài từ từ bước .
Bảy cái đuôi hồ ly dang lưng, tử kim hồ hỏa lượn lờ, cái đuôi đứt thế mà tái sinh.
Bạch Kỳ ngước mắt, khẽ với cô: "Nguyệt Nhi, cuối cùng cũng thấy em."
Lời còn dứt, thẳng tắp ngã xuống, đẫm máu.
Tô Hi Nguyệt như điên lao tới, dị năng hệ mộc điên cuồng rót cơ thể , bắt đầu chữa thương cho .
Hiên Viên Minh ở một bên, đôi mắt màu vàng sẫm trong nháy mắt trở nên đen nhánh âm trầm.
Con cáo , đối với bản cũng thật đủ tàn nhẫn.
Không chỉ cứng rắn chịu đựng đạo lôi kiếp cuối cùng, còn dẫn tất cả lôi kiếp trong cơ thể, rót cái đuôi đứt .
Người khác chú ý, nhưng chú ý tới.
"Khụ khụ..."
Bạch Kỳ ho máu, yếu ớt ngã lòng Tô Hi Nguyệt, mặc cho cô dùng dị năng hệ mộc chữa thương cho , bảy cái đuôi thành thật quấn lấy eo cô, đôi mắt hồ ly xinh tràn đầy tủi , "Đau quá, cần Nguyệt Nhi hôn mới khỏi ."
Hiên Viên Minh một quyền đ.ấ.m một cái hố sâu tế đàn, đồng tử màu vàng sẫm cuộn trào sắc đỏ như máu: "Tìm chết..."
Tô Hi Nguyệt đầu giận dữ trừng mắt : "Anh phát điên cái gì!"
Bạch Kỳ đột nhiên rên rỉ, khóe miệng tràn tơ máu, biểu cảm cực kỳ khó chịu.
Nàng vội vàng cúi đầu xem xét, bảy cái đuôi hồ ly cuốn lấy càng chặt.
Môi Bạch Kỳ tái nhợt cọ qua vành tai cô: "Nguyệt Nhi... Ta lạnh..."
Toàn Hiên Viên Minh ẩn hiện vảy rồng, ngay cả sừng rồng giữa mái tóc đen đỉnh đầu cũng nhô , ẩn ẩn dấu hiệu sắp hóa rồng.
Con cáo đáng c.h.ế.t , mà vờ đáng thương, dù cũng là giống đực, cần mất mặt đến thế ?
Hai tay hóa thành móng rồng, thẳng tiến về phía yết hầu của Bạch Kỳ.
khi chạm ánh mắt phẫn nộ của Tô Hi Nguyệt thì trong nháy mắt cứng đờ.
"Anh dám động thử xem?"
Nàng nhổ cây trâm cài đầu xuống, cây trâm trong nháy mắt đ.â.m n.g.ự.c , ẩn ẩn mang theo sự uy hiếp.
Bốn phía tế đàn đột nhiên tĩnh lặng.
Con cháu Hồ tộc và các trưởng lão mặt ở đó đều hít một ngụm khí lạnh.
Cái giống cái là ai , dám uy h.i.ế.p Thiếu Quân Long tộc?
Đây là sống nữa ?
Hiên Viên Minh yết hầu nhấp nhô bật tiếng , móng rồng vuốt ve mu bàn tay đang căng thẳng của Tô Hi Nguyệt, dùng lực của nàng đ.â.m cây trâm n.g.ự.c sâu thêm nửa tấc, đôi mắt màu vàng sẫm cuộn trào sự chấp niệm khiến kinh hãi: "Đâm đây , đ.â.m xuyên ... Em cũng chỉ thể vĩnh viễn ở bên thôi."
Những ngón tay cầm cây trâm của Tô Hi Nguyệt trắng bệch, đầu trâm đ.â.m thủng da thịt n.g.ự.c , đang rỉ m.á.u ngoài.
"Anh thế nào cũng phát điên lúc ?"
Nàng hạ giọng, giọng run rẩy.
Ngay cả tay cũng đang run.
Hiên Viên Minh bỗng nhiên l.i.ế.m vết m.á.u b.ắ.n lên mu bàn tay cô, đôi mắt màu vàng sẫm híp thành một đường: "Anh điên hơn con cáo nhiều... Nguyệt Nhi sớm ?"
Đuôi hồ ly của Bạch Kỳ đột nhiên siết chặt vòng eo cô, "Nguyệt Nhi, chúng đừng để ý đến , chúng tìm một chỗ chuyện ?"
Hỏa khí trong cơ thể Tô Hi Nguyệt tiêu hơn nửa, liền thu cây trâm cài .
Hiên Viên Minh cũng thu móng rồng đang giữ chặt yết hầu Bạch Kỳ, giọng lạnh lùng đến lạ thường: "Buông cái đuôi dơ bẩn của ngươi ."
Bạch Kỳ khẽ , môi tái nhợt, nhưng đáy mắt cố tình khiêu khích: "Nguyệt Nhi là bạn lữ của , quấn lấy bạn lữ của , liên quan gì đến ngươi?"
Bảy cái đuôi quấn chặt hơn, gần như bọc Tô Hi Nguyệt thành một cái kén.
Sau đó nháy mắt với Tô Hi Nguyệt, vẻ mặt mờ mịt hỏi: "Nguyệt Nhi, đây là ai , ngay cả việc bạn lữ của mật cũng xen ? Nhà ở bờ biển ?"
Lời là học từ Nguyệt Nhi, mắng chửi mà cần dùng từ thô tục.