Hà Biển - Chương 2

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-12-17 23:36:28
Lượt xem: 32

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Ôi, mày còn một đứa con trai nuôi cơ ! Trông cũng sáng sủa đấy. Lại đây nào, con trai, qua đây gọi bố nuôi ." Người đàn ông toét miệng , để lộ hàm răng khói t.h.u.ố.c lá hun đến vàng khè.

nhíu mày, để ý đến ông .

"Mẹ nuôi, con ngoài tìm bạn học chơi , lát nữa sẽ thăm ."

"Ừ." Mẹ nuôi đáp lời, vỗ đầu : "Chú ý an nhé."

Trong ấn tượng của , nuôi luôn giữ gìn bản sạch sẽ gọn gàng. Tóc búi một cách chỉn chu. Mặc dù bà cao ráo và khá khỏe mạnh, nhưng khuôn mặt hiền từ, sạch sẽ và ôn hòa. Còn đàn ông ...

nghĩ đến cái hình lùn tịt, béo ú, cái bụng phệ, hàm răng vàng khè, đôi mắt như hạt đậu xanh lấp lánh vẻ tham lam thô tục, mở miệng phả mùi hôi thối của t.h.u.ố.c lá và rượu... là kìm cảm giác ghê tởm về mặt sinh lý.

Mẹ nuôi là một như , tìm một kẻ nghiện rượu bạn đời, xứng chút nào.

Đang suy nghĩ miên man thì đụng bà Lưu ở lầu đang xách giỏ rau về.

"Chào bà Lưu." chào hỏi.

"Ôi chao." Bà Lưu nheo mắt : "Tiểu Trì về ! Nghỉ hè ?"

"Dạ, cháu rời khỏi nhà nuôi, chuẩn tìm bạn chơi ạ."

"Ôi!" Bà Lưu thần bí kéo đến cửa khu tập thể, ghé sát tai nhỏ: "Cháu nuôi của cháu tìm bạn đời chứ?"

"Cháu ạ, thấy ." cũng vô thức nhỏ .

"Chậc, bà cho cháu nhé, đàn ông mà bà tìm là thứ . Buổi tối bà và lão chồng nhà bà thường xuyên thấy tiếng gã đàn ông đó đ.á.n.h Tiểu Vương. Ôi chao, hung dữ đến mức dọa c.h.ế.t ."

"Cái gì? Mẹ nuôi đ.á.n.h ư?" bất giác lớn giọng: "Chuyện gì đang xảy ? Đã báo cảnh sát ?"

"Báo cảnh sát gì, hôm bà gặp Tiểu Vương thì hỏi bà đ.á.n.h , bà thừa nhận. Ôi chao, sĩ diện quá mà." Bà Lưu vẫy tay.

Bà Lưu là một nổi tiếng lắm chuyện trong khu phố chúng .

Mỗi ngày chuyện bà thích nhất là chuyện tầm phào của hàng xóm, chuyện gì cũng thích thêm thắt gia vị kể khắp nơi, chẳng trách nuôi chuyện với bà .

"Vừa cháu về nghỉ hè , lát nữa cháu hỏi xem bà , hàng xóm láng giềng mà, chuyện gì thì cho bà , bà giúp sẽ giúp." Bà Lưu vẫn lải nhải, vẻ điều tra rõ ràng báo cho bà .

"Dạ, cháu . Cháu cảm ơn bà Lưu, cháu đây ạ." chuyện nhiều với bà Lưu nên đáp qua loa vài câu chạy .

3.

Chiều tối về, vội vàng kể cho chuyện của nuôi.

Mẹ ngược hề ngạc nhiên: " thế, quả thật thấy, nhưng hỏi bà nhiều , bà đều chịu gì. Mẹ lòng giúp cũng bắt đầu từ . Thật là… lãng phí một như Tiểu Vương."

Mẹ ăn tối xong vội vàng ngay, hôm nay trực ca đêm.

Buổi tối, chơi game một lúc chuẩn ngủ, bỗng nhiên thấy vài tiếng nức nở như như .

vội vàng nín thở lắng , tiếng động nào cả.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ha-bien/chuong-2.html.]

Vừa định thở phào nhẹ nhõm, tiếng xuất hiện. Lần còn xen lẫn những tiếng cầu xin vụn vặt, đó là tiếng dây da quất khí, là tiếng gầm gừ giận dữ của đàn ông.

"Đồ ch.ó đẻ nhà mày..."

Những câu còn rõ lắm, lập tức nhận , ! Âm thanh phát từ nhà nuôi, gã đàn ông đang đ.á.n.h nuôi!

vội chạy bếp vớ lấy cây cán bột xông khỏi phòng, dùng sức đập mạnh cửa nhà nuôi.

Không ai mở cửa.

áp tai cánh cửa, chỉ thấy tiếng nức nở cố ý hạ thấp và tiếng c.h.ử.i rủa ngừng của gã đàn ông bên trong.

"Đồ tiện nhân ch.ó đẻ nhà mày, nữa ?" Sau đó là tiếng đồ vật va mạnh tường.

tức đến run cả , điên cuồng gõ cửa, động tĩnh lớn đến mức tưởng chừng như sắp đạp đổ cánh cửa.

Một lát , tất cả hàng xóm lầu đều đ.á.n.h thức, xôn xao mặc quần áo, bật đèn pin đẩy cửa . Cầu thang đột nhiên trở nên náo nhiệt.

"Ai giữa đêm khuya thế , gì đó?"

" đấy, cho ngủ ?"

"Hình như là ở lầu!"

"Đi , xuống xem !"

Tiếng bước chân nhanh chóng vang lên, hàng xóm nhao nhao mặc quần áo xuống lầu. Tay vẫn ngừng nghỉ, vẫn tiếp tục dùng sức gõ cửa.

"Mẹ nuôi, mở cửa!" Rầm rầm rầm! 

"Mẹ nuôi, mở cửa!"

Bà Lưu là xuống đầu tiên.

"Tiểu Trì, cháu gì giữa đêm khuya ?"

thèm để ý đến bà .

"Ôi chao, Tiểu Vương đ.á.n.h !" Kèm theo tiếng la hét của bà Lưu, cửa nhà nuôi mở .

mặc đồ ngủ, tóc tai rũ rượi che khuất nửa khuôn mặt, trong nhà bật đèn, tối om.

"Mẹ nuôi, mở cửa? Mẹ đ.á.n.h ?"

vội vàng kéo cánh tay nuôi, mượn ánh sáng đèn cảm ứng bên ngoài để cho rõ.

"Mẹ , đánh, Tiểu Trì, con về ." Mẹ nuôi cố gắng giữ vẻ bình tĩnh, nhưng vẫn một chút run rẩy.

nghiêng đầu chằm chằm mặt nuôi, cảm thấy ánh mắt bà cứ né tránh, dám .

Lúc , hàng xóm đều xuống đến tầng ba, cầu thang .

 

Loading...