"Tiểu Trì, chuyện gì ?"
" , nửa đêm chuyện gì thế?"
định mở miệng , nuôi đột nhiên lén lút kéo ống tay áo , nhẹ nhàng lắc đầu. Bà khác .
suy nghĩ một lúc im lặng.
"Vừa nãy mở TV to tắm, lẽ Tiểu Trì tưởng gặp nguy hiểm nên mới sang gõ cửa. ở trong phòng tắm nên thấy." Mẹ nuôi hắng giọng giải thích.
"Thật ?" Bà Lưu nghi ngờ thò đầu . Tiếc là bà quá lùn, tầm nuôi che khuất, thấy tình hình bên trong phòng.
"Vâng, lẽ cháu nhầm ạ." cũng nghiêng bước lên một bước, giúp nuôi che chắn ánh mắt dò xét của bà Lưu.
"Thôi , thôi . Tiểu Trì , cháu cho rõ , đừng hấp tấp thế nữa." Ông Lý ở tầng mặc quần đùi, phe phẩy quạt mo, ở bậc thang cùng : "Tản thôi, tản ." Ông vẫy tay, cùng từ từ lên lầu.
Bà Lưu đến bậc thang cao hơn đầu , nuôi nhanh tay đóng sầm cửa , vỗ gáy .
"Đi, nuôi sang nhà con."
Bà Lưu thấy gì, hừ lạnh một tiếng đầu nữa.
cúi đầu dẫn nuôi về nhà .
"Con chắc chắn thấy tiếng gã đàn ông đó c.h.ử.i mắng ." đối diện nuôi, bà chằm chằm. Giữa mùa hè nóng bức, nuôi mặc quần áo dài che kín mít.
"Mẹ nuôi.” xổm bên cạnh bà : "Nếu đ.á.n.h thì đừng sợ, cho con , chúng báo cảnh sát. Cảnh sát nhất định sẽ bắt ông ."
Bàn tay thô ráp của nuôi xoa mặt lắc đầu: "Tiểu Trì, thực sự đánh. Con hiểu lầm ."
Một cục nghẹn chặn trong cổ họng . hiểu tại , rõ ràng đàn ông đó là một kẻ vô dụng, thế mà nuôi vẫn bao che cho ông .
Mẹ nuôi dậy đến cửa và mở cửa. Bà ở cửa đầu , tay nắm lấy tay nắm cửa: "Tiểu Trì, nuôi thực sự , đừng lo lắng cho ."
Nói xong, bà bước ngoài.
xổm mặt đất, lâu mới chịu dậy.
Trong suốt hơn một tháng nghỉ hè , bao giờ thấy tiếng c.h.ử.i mắng của gã đàn ông đó nữa. Thỉnh thoảng thấy vài tiếng nức nở yếu ớt, nhưng khi nín thở lắng kỹ thì chúng biến mất.
Đôi khi ngoài thấy gã đàn ông thô tục với hàm răng vàng khè chào hỏi , đều đầu giả vờ thấy.
"Xí." Gã đàn ông đó vài lạnh nhạt cuối cùng cũng nhịn , nhổ một bãi nước bọt lưng : "Thói khốn nạn mà cũng là sinh viên đại học ?"
còn chẳng thèm đầu . cảm thấy chuyện với loại thật dơ bẩn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ha-bien/chuong-3.html.]
Mẹ nuôi vẫn đối xử với như , chỉ là thời gian bà ở bên ít hơn. Khi còn độc , cơ bản thì bà chỉ ăn hai bữa một ngày, thời gian còn đều rảnh rỗi. Giờ thêm đàn ông , bà nấu bốn bữa một ngày, chỉ thể tranh thủ lúc ông ngủ trưa mới ngoài .
Hơn một tháng , dù khuyên nhủ thế nào, nuôi vẫn một mực chịu đánh. thấy bà thật sự vết thương rõ ràng nên đành thôi.
Trước khi nhập học, nuôi nhét tay một chiếc ba lô mới mua.
"Con trai, cái lắm, là thương hiệu đang thịnh hành đấy. Con đeo học nhé."
"Cảm ơn nuôi!"
vui vẻ nhận lấy, nuôi hiền từ về.
đeo chiếc ba lô trống rỗng và xách vali đến trường. Lúc kéo khóa kéo xem, bên trong một phong bì, dày cộm nhét một vạn tệ. sững sờ, vội vàng gọi điện thoại cho nuôi, nhưng điện thoại báo bận.
xấp tiền dày cộp , cảm thấy ngơ ngác. Mẹ nuôi cho nhiều tiền như gì?
gọi một nữa, vẫn là báo bận, thế là đành cất điện thoại, nghĩ bụng lát nữa sẽ gọi .
Đến trưa ngày hôm , hơn 12 giờ, nuôi mới gọi cho , giọng trong điện thoại khàn khàn.
"Con trai, ? Tối qua ngủ sớm." Mẹ nuôi còn hắng giọng một cái.
"Mẹ nuôi, cho con nhiều tiền như ?" hỏi.
"Con lên đại học , cũng là lúc cần dùng tiền, cho con một ít tiền, con mời bạn bè ăn uống, chơi." Mẹ nuôi hắng giọng.
"Dạ, con cảm ơn nuôi. giọng ? Không khỏe ? Cảm lạnh ?"
"Không gì, hôm qua bật điều hòa thổi trúng thôi. Thôi, con bận , chuyện nữa." Mẹ nuôi .
"À, ." Bà đợi xong cúp điện thoại.
Thật kỳ lạ, vội vàng cúp điện thoại như ? suy nghĩ một lúc nhưng nguyên nhân nên đành bỏ qua.
4.
Thấm thoắt đông qua hè đến, bao lâu nghỉ đông. Lần , khi về mua nhiều quà, định mang về cho hai của .
Dù thì bố mất từ nhỏ, là hai nuôi lớn , đặc biệt là nuôi, thích gì nhưng chu đáo hơn cả ruột.
Mẹ thường với : "Con trai, con hiếu thảo với nuôi như hiếu thảo với ."
Về đến nhà, đặt hành lý xuống, chọn những món quà dành cho nuôi. Có quần áo, khăn quàng cổ, miếng đệm đầu gối, cả kem dưỡng da tay.