Hà Biển - Chương 4

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-12-17 23:37:49
Lượt xem: 22

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bàn tay của nuôi mùa đông thường nứt nẻ, sưng đỏ. từng hỏi bà tại nghiêm trọng như , bà là do hồi nhỏ gia đình nghèo khó, mùa đông việc cóng tay, nên càng thương bà hơn.

"Cốc cốc cốc." gõ cửa.

Người mở cửa nuôi, mà là cái tên răng vàng chóe .

Ông thấy thì nhe răng , mùi t.h.u.ố.c lá và rượu xộc mũi khiến chỉ nôn mửa.

Ông thấy những thứ xách tay thì giật lấy, đặt xuống đất săm soi.

"Ôi, cho cái thằng... cho bà nhiều thứ như , bà dùng . Mày đúng là hiếu thảo đấy. Sao hiếu thảo với bố nuôi mày đây, mua cho tao chai rượu nào."

cảm thấy sắp nôn đến nơi. vội vàng nhíu mày, véo huyệt hổ khẩu, cố gắng kìm nén ý đ.ấ.m mặt ông .

“Mẹ nuôi của ?”

“Ra ngoài mua rượu .” Ông chú răng vàng chọn xong lấy một quả táo c.ắ.n cái "rộp": “Lát nữa mày hãy .” Nói ông đóng sầm cửa .

cứ ở nhà đợi mãi, đến hơn sáu giờ tối mới thấy tiếng mở khóa. vội vàng mở cửa , thấy nuôi đang xách một bầu rượu và đang móc chìa khóa.

thấy thì ngẩn một lát : “Con trai về ! Trông khỏe hơn, cũng trai hơn .”

nuôi, cảm thấy dạo gầy nhiều.

Mặc dù vẫn giữ vẻ ngoài cao lớn, nhưng hai má hóp đáng kể, nổi bật thêm những đường nét góc cạnh khuôn mặt. Bà trông mệt mỏi, dù trong ánh mắt ý nhưng che giấu vẻ tiều tụy. Quầng mắt thâm sì, khóe miệng còn vết bầm tím.

“Mẹ nuôi, dạo khỏe ?” vội bước hỏi.

“Dạo ngủ ngon, .” Mẹ nuôi vỗ đầu .

“Con lớn thật … thật sự… thật sự lớn .” Mẹ nuôi ngớt: “Mẹ nhà đây, trưa mai chúng chuyện tiếp. Lát nữa chú con sẽ tỉnh dậy.”

mấp máy môi nhưng gì, nuôi mở cửa, từng bước chậm rãi . Trước khi đóng cửa, bà còn sang nở một nụ an ủi với .

Nhất định gần đây nuôi bắt nạt.

Buổi tối, ăn cơm xong, ghế sofa chơi game với bạn bè, đang chơi vui thì đột nhiên một tiếng kêu t.h.ả.m thiết vang lên. thầm kêu , lập tức cầm chìa khóa chạy ngoài.

Kể từ gõ cửa c.h.ế.t sống mà ai mở, để ý và lén lút đ.á.n.h thêm một chiếc chìa khóa nhà nuôi, nhưng bao giờ sử dụng, chỉ để đề phòng những chuyện tương tự như hôm nay xảy .

đẩy cửa phòng , cảnh tượng mắt khiến sững sờ.

Mẹ nuôi ông chú răng vàng đè , cổ thòng một sợi dây. Ông chú răng vàng một tay siết chặt sợi dây, một tay vung roi da quất mạnh nuôi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ha-bien/chuong-4.html.]

Có lẽ nuôi siết đến nửa mê nửa tỉnh, trong cổ họng phát tiếng khò khè.

vội vàng xông tới, đẩy mạnh ông chú răng vàng , đ.ấ.m thẳng bụng ông một cú thật mạnh.

Mẹ nuôi lấy khí, thấy là thì luống cuống nhặt chiếc váy ngủ vương vãi gần đó mặc .

Người thường xuyên nghiện rượu thể chất kém, một cú đ.ấ.m khiến ông thể cử động.

vội đỡ nuôi dậy, lo lắng hỏi: “Mẹ ? Sao ông dám đ.á.n.h như ? Con sẽ báo cảnh sát, con báo ngay bây giờ. Đồ súc sinh !”

tức giận run rẩy rút điện thoại chuẩn gọi 110, nhưng nuôi giật lấy điện thoại của .

“Đừng báo cảnh sát Tiểu Trì, đừng báo cảnh sát.”

“Mẹ nuôi, hồ đồ , loại sẽ chừa , tha thứ cho ông một , ông còn dám nữa!”

“Mẹ , , Tiểu Trì đừng báo cảnh sát, đừng báo cảnh sát…” Mẹ nuôi vẫn nắm chặt điện thoại của , lặp lặp cùng một câu một cách lộn xộn.

Lúc , một sợi dây nịt từ phía thòng cổ , đó một lực mạnh ở lưng kéo ngã ngửa xuống đất.

Mạng sống siết chặt, dùng hai tay nắm chặt sợi dây nịt cố gắng kéo nhưng tài nào dùng sức.

Ông chú răng vàng khẩy một cách ghê rợn phía : “Thằng ranh con còn dám đ.á.n.h tao, xem ông đây g.i.ế.c mày.”

Vừa ông siết chặt hơn, thở hôi thối phả , mắt xuất hiện những đốm trắng, cảm thấy gân xanh trán nổi lên, mặt chắc chắn chuyển sang màu tím xanh. Hai chân run rẩy sàn nhà, vô vọng giãy giụa, nhưng thể thoát

Chỉ thấy tiếng “Bốp”.

vội dậy đầu . Trên trán ông chú răng vàng chảy máu, mặt vẫn giữ nguyên vẻ hung tợn, “rầm”, ông ngã sấp mặt xuống đất.

Mẹ nuôi đang cầm một chiếc gạt tàn t.h.u.ố.c lá nặng trịch phía ông . Sau đó, do dùng lực quá mạnh, chiếc gạt tàn nặng nề nứt “cạch” đôi. Một nửa rơi "choang" xuống đất, một nửa vẫn nuôi nắm chặt trong tay.

“Á!” Bà Lưu, mò sang hóng chuyện, hét lên một tiếng chói tai, lăn lê bò trườn chạy lên lầu.

Tiếng còi xe cảnh sát và xe cứu thương hòa , hú vang vọng tới. Sau khi bà Lưu chạy lên lầu thì gọi điện báo cảnh sát. 

Các nhân viên y tế dùng cáng khiêng và ông chú răng vàng lượt đưa lên xe. Một y tá nhẹ nhàng hỏi nuôi cần xử lý vết thương , bà im lặng lắc đầu.

y tá dìu xuống lầu, khiêng bằng cáng xe cứu thương, bà cũng theo và trong.

cảm thấy hơn nhiều, dậy với nuôi: “Mẹ nuôi, đừng sợ, chúng gì sai cả, là phòng vệ chính đáng.”

 

Loading...