Hà Biển - Chương 5

Cập nhật lúc: 2025-12-17 23:38:35
Lượt xem: 28

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCu4hua

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mẹ nuôi vẫn gì, bàn tay thô ráp của bà xoa xoa tóc , đôi mắt chớp chằm chằm , ánh mắt m.ô.n.g lung như đang xuyên qua khuôn mặt sâu linh hồn .

Không bao lâu, cuối cùng nuôi cũng lên tiếng. “Con đến bệnh viện , cổ con tím hết . Mẹ sẽ đến sở cảnh sát hợp tác điều tra.”

“Vâng.” gật đầu.

Xe cứu thương chở chúng lao , cáng khuôn mặt nuôi dần xa.

Không hiểu , bà vẫn nguyên tại chỗ theo .

Xe cứu thương đưa chúng đến bệnh viện nơi việc, bà tin vội vàng chạy đến phòng cấp cứu thăm .

“Chuyện gì xảy ?” Mẹ vết thương cổ và mặt , đau lòng hỏi.

khoát tay, còn sức lực: “Không , lát nữa xong con về nhà ngủ một giấc.”

Sau khi băng bó đơn giản, đổi ca, cùng đến sở cảnh sát bản tường trình đưa về nhà.

Khi về đến nhà, thấy cửa nhà nuôi vẫn mở, dây cảnh báo bao quanh cửa, bên trong nhiều cảnh sát mặc đồng phục , nên ngoài là hàng xóm hiếu kỳ xem.

“Chú cảnh sát, họ đang ạ?” ôm cổ bước tới.

“Chàng trai về , , cảnh sát đang thu thập bằng chứng.” Chú cảnh sát trí nhớ , nhận .

“À, . Vậy nếu chuyện gì chú tìm cháu nhé.” nghĩ cũng gì đáng xem, dù quá trình sự việc cũng rõ ràng.

“Ừ, về .”

Về đến nhà, chạm gối, ngủ say sưa. 

5.

Mọi chuyện diễn suôn sẻ như nghĩ.

Vài ngày , nhà nuôi đột nhiên nhiều cảnh sát đến. hỏi vài , nhưng đều từ chối với lý do: “Vụ án đang trong giai đoạn điều tra, thể tiết lộ.”

Nghe kể , ông chú răng vàng vì nghiện rượu lâu năm, cơ thể suy kiệt, cú đ.á.n.h gáy của nuôi gây xuất huyết nội sọ, lâu khi đến bệnh viện thì ông qua đời. Sau khi c.h.ế.t nhà nào đến, vẫn là cảnh sát chi tiền hỏa táng và chôn cất.

“Vậy nuôi ? Chuyện thuộc về ngộ sát, thể chứ!” lo lắng hỏi .

Mẹ cũng chỉ lắc đầu tỏ vẻ rõ.

Cho đến Tết, nuôi vẫn về. Nhà bà tạm thời cảnh sát kiểm soát, dán niêm phong ở cửa, cho ai .

Cả khu phố tràn ngập khí vui vẻ, ấm cúng và ánh đèn rực rỡ, chỉ riêng nhà nuôi là tối đen như mực.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ha-bien/chuong-5.html.]

Mẹ thấy đành lòng, mua câu đối Tết dán lên cửa nhà nuôi. Dù đơn giản, nhưng ít cũng chút khí Tết.

Khi đang dán câu đối thì gặp bà Lưu đang dạo về, bà hỏi: “Sao Tiểu Vương lâu thế thấy về nhỉ? Nghe bạn trai bà c.h.ế.t ? Thật giả ? Ôi chao, thì gay go , căn nhà c.h.ế.t dám ở nữa, dám ở .” Vừa che miệng nhăn nhó, vẻ mặt đầy ghét bỏ.

Mấy ngày nay luôn lo lắng cho nuôi, trong lòng khó chịu vô cùng.

với giọng vui: “Bà đừng đùa nữa, ngược một trăm năm, mảnh đất nào mà chả chôn c.h.ế.t? C.h.ế.t một kẻ tai họa mà bà sợ thành thế . Người gần đất xa trời còn sợ ma quỷ?”

Tay bà Lưu run lẩy bẩy, giơ gậy chỉ , mặt giận đến tím tái. Bà cứ “mày, mày” mãi mà câu nào tiếp theo.

Mẹ vội đ.á.n.h một cái đẩy về nhà: “Ôi chao, dì Lưu, dì đừng giận. Mấy ngày nay thằng bé lo cho nuôi của nó, ăn ngon ngủ yên. Ở nhà nó cũng với như …”

“Đồ mất dạy…” đóng sầm cửa , chặn tiếng nguyền rủa của bà Lưu ở bên ngoài.

Thêm một tháng nữa trôi qua, bắt đầu học trở .

Mẹ nuôi vẫn về, cũng bất kỳ thông tin nào về bà .

Hôm đó đang học trong trường, đột nhiên hai viên cảnh sát mặc đồng phục đến, họ cùng với giáo viên chủ nhiệm ở cửa.

Giáo viên chủ nhiệm gõ cửa nhỏ vài câu với giáo viên bộ môn ngoài.

Giáo viên bộ môn đến bàn gõ mặt bàn. đang chơi game giật , vội vàng tắt điện thoại.

“Em ngoài một lát, tìm.” Thầy giáo khẽ hiệu cho .

“Ồ, .” vội dậy bước ngoài.

Người ở cửa là chú cảnh sát từng đến nhà nuôi, trông quen mặt, nhớ hình như chú họ Tống.

“Chú Tống? Cháu nhớ nhầm chứ ạ? Sao các chú đến đây?” ngạc nhiên hỏi.

Chú Tống vỗ vai : “Không nhầm, chú họ Tống. Cháu xin phép nghỉ ? Đi cùng chúng về một chuyến, đầu của bố cháu tìm thấy .”

“Cái gì?” sững tại chỗ, thể hồn.

Nói thật, khi bố mất còn gì, tất cả ấn tượng về bố đều do , hàng xóm và kể .

Họ đều bố là một học thức, đối xử rộng lượng nhiệt tình với , học trò khắp nơi.

“Tìm thấy ở ? Ai g.i.ế.c? Bắt hung thủ ?” hỏi một loạt câu hỏi.

Chú Tống với vẻ mặt kỳ lạ, chú mấp máy môi, thôi vỗ vai : “Cháu xin nghỉ cùng chúng về , chúng sẽ mặt cả cháu và cháu.”

mơ màng sở cảnh sát, đợi sẵn ở đó.

 

Loading...