Hai Anh Chồng Từ Địa Phủ - Chương 32
Cập nhật lúc: 2025-06-11 02:07:42
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4VQydWuR98
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mấy ngày hôm sau Dương Lệ đi học rất vui vẻ, Đoàn Ngọc Vân không tới làm phiền khiến cuộc sống của cô trở lên yên bình hơn hẳn.
Hôm nay đang đứng ở trên sân thượng trường hóng gió với Hắc thì Ân Minh đột nhiên tới, Dương Lệ nhìn cậu bạn mà nhíu mày nghi hoặc. Tên này sao lại rảnh rỗi lên đây vậy?
"Này này Lệ Yên, tớ biết cậu giả trang vào trường học rồi nhé, tên cậu là Dương Lệ đúng không!?"
Ân Minh lại gần cười cười nói, vẻ mặt vô cùng đắc ý mà tận hưởng vẻ ngạc nhiên của Dương Lệ, nhưng cậu ta cũng không để ý đến sắc mặt của Hắc đã trầm xuống, ý nghĩ g.i.ế.c người đã loé lên muốn diệt khẩu tên nhóc này.
"Sao cậu biết?" Dương Lệ khẽ cười hỏi, cô giống như không quan tâm việc bị Ân Minh phát hiện vậy.
Mà cũng đúng thôi, cô là hội chủ của Huyết Phủ hội, dù chỉ mới gần một năm nhưng tâm tình đã khác xưa rất nhiều, đối với việc lộ thân phận cũng không lo lắng mà chỉ hơi ngạc nhiên mà thôi.
Dù ngôi trường này nằm trong địa bàn kiểm soát của Huyết Phủ hội nhưng không phải ai cũng biết đến tên và diện mạo của cô. Một cậu học sinh nhìn ngu ngơ không có gì đặc biệt lại biết khiến cô khá bất ngờ.
Thêm cả việc Ân Minh dám đến vạch trần mà không có sợ bị thủ tiêu cũng đủ làm Dương Lệ coi trọng hơn nhiều, vậy lên cô ra hiệu cho Hắc, rồi quay ra mỉm cười nhìn Ân Minh.
"Tất nhiên là điều tra rồi, vốn cái trường này không có gì đặc biệt nhưng dạo gần đây liên tiếp xuất hiện nhiều người lợi hại như vậy thì chắc chắn có vấn đề, nhất định có ai đó hấp dẫn những người này đến. Mà hôm qua khi về tui đã đi hỏi mấy anh chị khoá trên, biết được trùm trường hiện tại tên là Lam Vân" Ân Minh nói xong liền lấy điện thoại ra cho Dương Lệ xem.
Đó là đoạn tin tức vụ Thiên Vân hội và Sở gia đánh nhau, cái tên Lam Vân cũng xuất hiện ở đó.
"Chắc chắn trùm hiện tại của trường là hội chủ của Thiên Vân hội, mà đối thủ của Thiên Vân hội lại là Huyết Phủ hội. Nếu biết kẻ thù ở đây thì người của Huyết Phủ sẽ tới để tìm, và việc Hắc Thiên và Bạch Yên đột nhiên xuất hiện mà không rõ lai lịch, lại còn mạnh như vậy thì có thể đoán ngay ra đây là người của Huyết Phủ hội"
Ân Minh nói xong liền cười cười nhìn Dương Lệ nói tiếp: "Hai chữ Thiên và Yên ghép lại là Dương Lệ, mà cậu cũng có thể đi bên cạnh họ, ra lệnh cho họ thì chắc chắn là hội chủ của Huyết Phủ hội!"
Ân Minh vừa dứt lời thì Dương Lệ đã bật cười, cô véo má cậu cười nhẹ: "Thông minh, có muốn gia nhập Huyết Phủ hội không nào?"
"Có!" Ân Minh trả lời mà không cần nghĩ, đây là điều mà cậu ta luôn mong muốn, làm người ở Thương Minh thành này ai mà không muốn theo ngũ đại thế lực chứ.
Nhất là Huyết Phủ hội, đối với những người trẻ thì Dương Lệ là hình mẫu họ theo đuổi, dù là con gái nhưng cô hoàn toàn hơn hẳn tất cả đàn ông nơi đây, một người lãnh đạo một bang hội chỉ chưa tới một năm đã diệt Sở gia, trở thành ngũ đại thế lực lớn nhất Thương Minh thành.
Hơn nữa cô còn là một người biết chăm sóc và quan tâm thuộc hạ, đối với địa bàn của mình cũng không thu một đồng phí nào của người dân. Chỉ riêng việc này thôi cũng giúp Dương Lệ thắng được nhân tâm, chiêu mộ được rất nhiều người về với mình.
"Được rồi, vậy trưa nay về nhà chị giới thiệu cho mọi người" Dương Lệ nói xong thì cùng Hắc trở về lớp.
Ân Minh nhìn theo mà cảm thấy rất hưng phấn, hắn có thể đến trụ sở của Huyết Phủ hội á, thật mong chờ không biết nơi đó sẽ gặp được những ai.
Buổi học hôm đó diễn ra nhanh chóng, đến trưa Dương Lệ, Hắc và Bạch đi về, thêm cả Ân Minh là bốn người ngồi trên cùng một xe lên có cảm giác hơi chật chội. A Tà cũng hỏi Dương Lệ về người mới này.
Có thể để cho người khác gia nhập thì cô đã sớm điều tra rõ ràng về người đó, Ân Minh hoàn toàn không dính dáng gì đến bốn gia tộc kia, người nhà làm công nhân cho một nhà máy lắp ráp thiết bị điện tử vô cùng phổ thông.
Về đến nhà Dương Lệ gọi mọi người tới giới thiệu để giới thiệu Ân Minh, cũng để họp bàn cho kế hoạch sắp tới.
Vì Lam Vân đã xuất hiện!
"Ân Minh tạm thời vào vào đội của A Tà đi" Dương Lệ khẽ nói.
"Hả tại sao!?" Ân Minh lập tức hỏi, hắn ta tại sao lại phải vào đội của A Tà cơ chứ.
Đội của A Tà chính là đội cận vệ của Dương Lệ, thực lực cũng không quá mạnh mà chỉ làm nhiệm vụ bảo vệ khu nhà này và làm việc vặt do cô sai bảo, trong chiến đấu hoàn toàn không phải tham gia lên được coi là đội yếu nhất trong Huyết Phủ hội.
Ân Minh rất không muốn, hắn cảm thấy bản thân hợp với những đội khác hơn, thậm chí gia nhập đội của Hắc cũng được. Chứ đội của A Tà, bảo hắn ở lại đây quét sân sao?
"Không thích sao?" Dương Lệ cười cười hỏi Ân Minh, hắn lập tức gật đầu biểu thị kháng nghị mãnh liệt.
"Vậy được rồi, có thể đánh thắng A Tà thì tôi cho cậu đổi đội, còn không thì ngoan ngoãn làm việc theo lệnh đi" Dương Lệ nói.
Đây là luật mới cô đưa ra kể từ khi thành lập hệ thống phân đội, chỉ cần đội viên có thể đánh thắng đội trưởng thì liền được phép đổi sang đội khác, thậm chí đánh bại năm đội trưởng sẽ được phong làm đội trưởng mới.
Ân Minh được cô phân vào đội của A Tà, muốn rời đi phải đánh thắng A Tà. Mà việc thắng ở đây không phải là đánh gục mà chỉ cần vượt qua năm mươi chiêu là đủ.
Chứ để đánh nhau sống c.h.ế.t thì chênh lệnh đăng cấp làm sao bù nổi. Năm mươi quỷ hồn hạ cấp mới bằng một trung cấp á, đánh một mất một còn thì không khác gì tìm c.h.ế.t cả, không có một cơ hội thắng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hai-anh-chong-tu-dia-phu/chuong-32.html.]
"Vì cậu là nhân loại lên chỉ cần mười chiêu" Dương Lệ bắt chéo chân, cầm ly rượu khẽ nhấp môi nói.
Ân Minh trên đường tới đây đã được kể về Huyết Phủ hội lên biết những người đứng đây đều là quỷ hồn trung cấp và cao cấp, chỉ có mình hắn và Dương Lệ là con người mà thôi.
"Được!" Ân Minh gật đầu, chỉ đỡ mười chiêu thì hắn vẫn có cơ hội thắng.
Dương Lệ dặn A Tà chỉ dùng một phần lực để tránh Ân Minh trọng thương, nếu không nỡ may đánh gãy tay gãy chân nằm viện mất vài tháng thì sẽ rất khổ, lúc ấy cô phải bỏ tiền bỏ người ra chăm sóc lại mệt.
"Tới đây nào!" Ân Minh hét lên.
Ầm!
Vừa dứt câu thì một đ.ấ.m đã đánh thẳng vào bụng hắn khiến Ân Minh kém chút phun cả mật gan ra ngoài, lực chấn động khiến bụng hắn sôi trào vô cùng khó chịu, bản thân cũng bay ra mấy chục mét mới dừng lại.
Hai người đánh nhau đương nhiên ở ngoài sân, cũng may nơi ở của Dương Lệ là một khu nhà rộng tới ngàn mét vuông, đủ để hai người đánh thoải mái.
"Còn tiếp tục không?" Dương Lệ hỏi, cô đang tận hưởng Bạch xoa bóp thái dương cho mình lên vô cùng thoải mái, sau khi có người báo Ân Minh vẫn ổn thì cô mới hỏi hắn.
Ân Minh bò dậy lắc đầu, mới một đ.ấ.m đã bỏ cuộc thì sau này bảo hắn làm sao lăn lộn trong Huyết Phủ hội và Thương Minh thành này được.
"Đánh tiếp đi!"
Ầm!
A Tà nhanh như chớp áp sát đ.ấ.m một đ.ấ.m vào bụng Ân Minh, lực lượng bùng nổ lần nữa đánh bay hắn ra xa mấy chục mét. Lần này khóe miệng hắn đã cháy máu.
Ầm, Ầm, Ầm.
Liên tục là những quyền đánh ra, Ân Minh như cái bao cát bị đánh bay qua bay lại, vết thương ngày càng nhiều hơn, đến mức khi A Tà đánh ra quyền thứ chín thì Ân Minh phải mất hai mươi phút mới đứng dậy nổi.
Chỉ một quyền nữa!
A Tà nhìn Ân Minh, hắn lúc đầu muốn giáo huấn tên nhóc này một trận lên cố tình dùng lực nhiều hơn một tí, muốn cho người mới này ăn chút đau khổ để mài đi cái tính nông nổi của tuổi trẻ.
Nhưng khi thấy Ân Minh kiên trì được vậy khiến A Tà cũng rất khâm phục, hắn quyết định lần thứ mười nay sẽ dùng đúng lực không gia tăng nữa, coi như đã công nhận Ân Minh là chiến hữu của mình.
Ầm!
Một quyền đ.ấ.m ra, Ân Minh lập tức phun ra một ngụm m.á.u mà lảo đảo ngã xuống, hắn đã đến giới hạn chịu đựng lên trực tiếp ngất đi.
Nhưng hắn đã thông qua, đã có thể đổi sang đội khác.
"Mang hắn đi điều trị đi, đợi khi tỉnh dậy thì để hắn tự chọn đội mình muốn" Dương Lệ nói.
Hai thuộc hạ tới mang Ân Minh đi nghỉ ngơi, dù bị đánh thảm nhưng thực chất vết thương không quá nặng, chỉ là cơ thể liên tục chịu lực chấn động lên mới kiệt sức mà ngất mà thôi.
Trở về phòng, Dương Lệ cùng Hắc, Bạch và những đội trưởng bàn bạc về việc bắt Lam Vân, đây là đối thủ một mất một còn của bọn họ, dù hiện tại uy h.i.ế.p không bằng tứ gia tộc nhưng vẫn cần quan tâm.
"Nếu hắn đã xuất hiện thì chắc chắn đảm bảo an toàn cho bản thân, hơn nữa Thiên Vân hội vẫn còn mấy trăm thành viên, muốn ra tay vây bắt sẽ tốn không ít nhân lực" Bạch trầm trọng nói.
Hiện tại Huyết Phủ hội đang tích cực mở rộng lực lượng, nhưng Thương Minh thành đã chia năm làm sao còn chỗ cho họ mở rộng phạm vi hoạt động nữa, một khi ra khỏi khu vực của mình sẽ phải đối mặt với tứ gia tộc.
"Một tháng sau là thời điểm cuối năm, sang năm mới là buổi đấu giá của Đoàn gia" Dương Lệ khẽ nói.
Ngày hẹn trong thiệp mời của Đoàn gia là mùng sáu tháng một. Dương Lệ không biết đám người này tổ chức đầu năm làm gì nhưng cô đảm bảo không phải chuyện tốt.
Đương nhiên Đoàn gia muốn ra tay với cô ở đó cũng là không thể.
Đang lúc mọi người bàn bạc cách bắt Lam Vân thì ở bên ngoài khu nhà đã có một chiếc xe chậm rãi đi tới, nó dừng lại trước cửa nhà, người bên trong đi ra là một thanh niên mặc áo lam với khí chất phong độ hơn người.
"Phiền phức thông báo một chút, hội chủ Thiên Vân hội Lam Vân muốn gặp Dương Lệ cô nương!"