…
Thoáng chốc cũng đến giờ trấn yểm đồng trinh, ông Minh cho đưa Hà Ngân lên núi trong đêm… Cả nhà ông cùng ông thầy phù thủy thực hiện nghi thức cúng bái, khói hương nghi ngút bay khắp nơi , cho đến khi những nén hương gần tàn, ông Minh cho đẩy Hà Ngân trong để chuẩn dâng cô cho con mãng xà trong đó lấp hang thì đúng lúc hiểu do thuốc mê còn tác dụng nguyên nhân nào tác động đến mà tự nhiên Hà Ngân bất ngờ tỉnh …
Hà Ngân tỉnh , mắt cô là một nơi xa lạ, họ cầm đuốc soi sáng cả một gian rộng. Hà Ngân dụi mắt mở nữa, cô thấy rõ hơn, hình như là cô đang một ngọn núi, đây còn một cái hang đá to…Nhìn thấy những nhà ông Minh, cả ông và bà đều mặt, còn một ông thầy mặc bộ đồ dài màu đen trắng, bất chợt Hà Ngân nhớ lời đàn bà với cô. Vô thức ý chí sinh tồn trỗi dậy, Hà Ngân vùng vẫy khỏi những đang trói chặt . Cô gào hướng mắt ông Minh mà kêu gào
-Ông ơi xin ông, đừng…đừng g.i.ế.c !
Ông Minh cùng tất thảy những mặt nơi đây phát hiện Hà Ngân tỉnh thì bất ngờ, nhưng tới nước ông Minh đành tiến lên một bước gần chỗ Hà Ngân. Ông lựa lời thật nhẹ nhàng để cho cô hiểu.
-Ta xin , nhưng vì an nguy của những trong làng nên đành đánh đổi mạng của em để cứu thôi. Ta hứa khi xong việc, mộ phần cha em sẽ xây cất đàng hoàng, em của em sẽ lo cho em em một cuộc sống thật đầy đủ. Em yên lòng mà vì cứ việc thanh thản?
Mặc ông Minh khuyên bảo, mặc cho chuyện chết, nhưng lúc đây Hà Ngân vẫn giấu sự sợ hãi, cô run rẩy, cô gào , cố gắng vùng vẫy khỏi nơi … vì sức tàn lực kiệt, cô chỉ đành bất lực mà quỳ xuống van xin thôi
-, xin ông, xin ông đừng g.i.ế.c , xin ông mà, chết… chết? Ông cho sống , trâu ngựa gì cũng cũng xin nguyện cảm ơn ông mà, đừng gi..ết ông ơi
Ông Minh bất lực thấy tội cho Hà Ngân, thấy cô ông mềm lòng, định bụng bước tới an ủi cô một lúc nữa cho cô vơi nhẹ lòng, thế nhưng chân ông định bước thì cạnh bên bà Kim Ngân đưa tay níu tay ông . Bà liếc mắt một cái, cuối cùng ông chỉ im mà thở dài.
Còn bà Kim Ngân lúc sinh lòng ghen ghét với Hà Ngân, nên mặc cô kêu gào thảm thiết bà chẳng một chút động lòng, chỉ lạnh giọng bảo cô
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hai-chi-em/chuong-14.html.]
-Cô nên chấp nhận phận của . Sau khi cô chết, cả làng sẽ nhớ mãi ơn cô.
Nhìn bà Kim Ngân đang trừng mắt , Vô thức khiến cho Hà Ngân nhớ cái ngày , ngày cô về đến nhà ông Minh, ngọn lửa bùng lên thiêu đốt lấy cô, cô cũng van xin, cũng hướng mắt bà cầu cứu thế nhưng đổi bà chỉ đó im lặng, trơ mắt cô cháy đến tàn ma dại… Bây giờ bà còn gi.. ết c.h.ế.t cô nữa. Thế mà cả làng giờ ai cũng sùng bái bà, khen bà lành như một vị phật sống…
Bà Ngân xong liền thúc giục thầy phù thủy
-Mặc kệ cô , thầy cứ tiếp tục .
Thầy phù thủy gật đầu, họ bắt đầu cúng bái tàn nhẫn sai bảo khác đẩy cô nhanh trong.
-Mặc kệ cô còn sống càng , hang đó cô cũng c.h.ế.t dần c.h.ế.t mòn mà thôi. Mọi mau ném để qua giờ lành may mắn.
Hà Ngân siết chặt đó lôi , bây giờ cầu xin cũng vô ích nên giờ phút cô chỉ trừng mắt thẳng về phía bà Kim Ngân, cô đanh giọng, nổi thống hận từ trong lòng bùng phát mạnh mẽ khiến cho cô ngăn mà trút một lời oán nguyền rủa
-Các độc ác lắm, hôm nay các g.i.ế.c nguyền rủa gia đình các sẽ tuyệt tử tuyệt tôn bao giờ nối dõi .. ha ha…
Tiếng lạnh lẽo của Hà Ngân vang lên khiến cho bà Kim Ngân kinh hãi vội thụt lùi mấy bước, tâm cơ bà run rẩy vô thức đưa tay ôm lấy bụng . khuôn miệng vẫn còn phát những lời độc ác
-Tụi bây đập c.h.ế.t nó ném luôn nó trong , khỏi cho nó xằng bậy nữa.
Ập!