Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Một màn    lọt  tầm mắt của Kiều Nương, cô   im  theo  khỏi tỏ  căm phẫn khi mà Hà Trang mới  quán mấy ngày  cướp  con gà đẻ trứng vàng cho cô . Thế nên nhanh chóng khi chiếc xe  rời , Kiều Nương cũng vẫy một chiếc xe khác  rẽ thẳng sang bên nhà ông  Minh.
Đưa Hà Trang về đến nhà, vì đây là  đầu tiên ông đến nơi ,  quên bén việc Hà Trang là em của Hà Ngân nên ông cứ  ngôi nhà mà tặc lưỡi thương tiếc cho   
-Em…em ở đây ?
Hà Trang nhẹ giọng đáp
-Dạ,  hỏi  gì  ạ?
-Nhà thế  mà em cũng ở  ? Hay là em sang nhà  ở …  sẽ lo cho em suốt cuộc đời luôn.
Nghe ông  Minh  , Hà Trang   ông  si mê cô  nhưng Hà Trang vẫn chọn cách  khéo, cô   để ông  Minh nghĩ  dễ dãi thế nên câu trả lời của cô cũng như  đưa  đẩy cho ông  Minh  lòng.
-Dạ em  dám  ạ? Em ở đây quen , sang bên đó em sợ  sống   thoải mái…  là nếu khi nào  rảnh   thể ghé sang đây với em!
Vừa  Hà Trang  đung đưa ánh mắt với ông  Minh khiến cho tâm hồn ông một phen  bay bổng, cứ thế mà ông  lỳ ở nhà Hà Trang mân mê nắn bóp đôi chân Hà Trang cả buổi vẫn  chịu về, cho đến khi bên ngoài sân nhà cô   tiếng xe chạy đến. Ông  Minh  ,  thấy xe mặt ông  tái méc  nhanh chóng ông cũng buông luôn đôi chân thon dài của Hà Trang  khỏi    lật đật  bật dậy.
Miệng ông lắp bấp, đôi mắt cứ   chiếc xe đang  một  bước , đôi chân run rẩy  tự chủ  khuôn miệng mà phát  một câu 
-Ch..e..t  con c..ọ..p cái   mà đến đây hả trời?
Hà Trang bình thản đưa mắt ngó   đàn bà  lâu  danh nay mới thật sự  đối diện. Bà  mặc chiếc áo dài Ngân, khoác cái áo choàng lông trắng che  chiếc bụng đang lùm xùm. Mặt mày tái xanh nhưng vẫn hùng hổ  . Vừa thấy ông  Minh ở nhà  là bà  bặm môi trừng mắt  đưa tay  véo lấy tai ông  Minh.
Bà nghiến răng 
-Hôm nay ông cả gan theo gái về nhà, ông  còn coi  là vợ ông nữa  hả ông  Minh..
Ông  Minh  véo đau nên nhăn cả mặt, ông  hổ  quanh   khẽ 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hai-chi-em/chuong-27.html.]
-Bà buông   coi,  như vầy đám đầy tớ còn xem   gì?
 bà Ngân  cứ quát ầm lên 
-Ông  tụi nó xem ông  gì thì ông nên  điều mà sống đàng hoàng chút cho   nể. Có  một   quyền  đầu cả làng   rượu chè đàn ca múa hát với những loại gái lẳng lơ thế hả?
-Bà…bà im miệng coi 
-  im đó ông  gì  ?
Bà Kim Ngân tức giận tím cả  nên quậy ông  Minh như chong chóng, còn ông thì vì sợ bà  động thai nên cứ khép nép vỗ về bà.
Hà Trang  bên , thấy cảnh tượng đó chỉ  nhếch môi  một cái. Sau đó cô  bật dậy  đưa mắt  bà Kim Ngân  một câu  nhẹ nhàng 
-Giữa  và ông đây chẳng  gì cả bà đừng  tới nhà  mà bắt ghen lung tung. 
Bà Kim Ngân đang hỏi tội ông  Minh,  Hà Trang lên tiếng bà tức thì  , định mở miệng chửi luôn cô ả  dụ dỗ chồng bà nhưng khi   thấy Hà Trang khuôn mặt bà  trắng bệch. Bà  sững , gương mặt  là…Hà Ngân...là cô … bà  cứ tưởng là Hà Ngân còn sống và thoát  khỏi cái hang đá  nên giờ phút  đối diện bà  run như cầy sấy, đôi môi cứ va  răng  bắp 
-Hà Ngân…cô cô vẫn còn…
Nghe đến  Hà Trang  bà   nhầm cô  chị  nên liền bước  tới cố ý dọa bà một phen. Giọng cô  lạnh đều đều vang lên 
- vẫn còn sống?
Bà Kim Ngân   liền điếng , mồ hôi lạnh bổng từ da thịt tuôn  như tắm. Bà   vững nên ngã xuống nền nhà cô luôn.
Á…
Vì   mới động thai    kích động cộng thêm ngã nữa nên chiếc m.ô.n.g  đập xuống nền nhà là bụng bà   nhói lên từng cơn, bà đau lắm, vô thức đưa hai tay ôm chặt lấy bụng .