Ngày Hà Ngân về bên nhà ông  Minh bầu trời đột nhiên xám xịt, sấm chớp đùng đùng, mưa như trút nước ngập cả các con đường làng như  thương cho  phận của Hà Ngân.
Mấy  trong làng đang quây quanh nhà Hà Ngân để xem đám cưới, thấy hiện tượng bầu trời   họ  bắt đầu bàn tán   những lời ác ý 
-Bây giờ là mùa hè  thời tiết  chuyển mưa đột ngột thế   ?
-Ờ ha, mưa lớn quá, trời thì  đen kịt,   là điềm báo  lành sắp đến   .
- sợ sắp   đại nạn.
-Ừ mà thôi  khẽ thôi, con gái    lấy chồng,   đồn ầm lên thế    .
-Có khi suy đoán  đúng các bà ạ… sợ Hà Ngân sang đó khó sống với vợ ông  Minh đấy?
-Bà  khéo lo, bà Kim Ngân nổi tiếng hiền lành xưa giờ,  tin bà   ác ?
-bà   thì  chứ nếu gặp cảnh  Minh chồng  sợ bà   nhịn nổi .
-Ờ ờ thôi thôi im ,  bậy bạ , ông  Minh mà  thấy  khó mà sống!
Hà Ngân và Hà Trang  trong phòng, Hà Trang đang búi tóc giúp chị , tiện tay cài lên một bông Ngân sứ màu đỏ. Cô cứ  thất thần  chị, hôm nay chị cô là cô dâu, đáng lẽ  chị  lấy chồng cô  vui mới đúng. Thế nhưng càng  chị, cảm nhận chị đang u sầu, Hà Trang càng thêm  vui… Vừa   những lời   từ những  bên ngoài, tâm trạng Hà Trang  dấy lên sự khó chịu. 
Không nhịn  nữa Giao  ngay
-Chị ơi  là hủy bỏ hôn lễ  chị. Em thấy chị về bên đó    cho lắm .
Hà Ngân đưa mắt   khung cửa sổ, bầu trời đen kịt, mưa  to, trong lòng cô thật sự cũng bất an lắm.  mà dù  cũng  hứa với họ , với  vì tương lai của cả chị em cô nên cô đành cắn răng mà chấp nhận thôi.
Nhìn Hà Trang đang cụp đôi mắt  vì , Hà Ngân chỉ  giả vờ  gượng  xoa tay em  trấn an
-Chị     mà, với  chị cũng  quyết định rời,  hối hận .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hai-chi-em/chuong-4.html.]
- mà…
-Thôi bên  đến . À mà trời mưa to lắm em    và cả em cứ ở  nhà đừng đưa chị  nha…
-Chị…
-Nghe lời chị. Sau  cố gắng sống  để cho cha   trời  vui lòng nha em.
…
Đoàn  rước dâu bên nhà ông  Minh cũng  đến, mặc cho trời mưa to gió lớn nhưng theo như  lời họ   thì vì sợ trễ giờ lãnh nên họ đành  đội dù  dầm mưa mà  luôn.
Hai chị em Hà Ngân bịn rịn ôm   cuối  Hà Ngân bước  ngoài, tay cô cầm theo cây dù đỏ do bà mai  đưa  đó nhanh chóng bước   ngoài theo đoàn  nhà ông  Minh trở về bên đó…
Gió cứ thổi, dòng  cứ . 
Rầm rầm
Tiếng mưa gió gào thét, tiếng sét đánh vang trời khiến cho ai  thấy cũng sợ nên đôi chân họ càng bước  nhanh hơn để về nhà cho kịp. Chỉ  Hà Ngân với gương mặt bình thản  hồn, nỗi đau trong lòng bây giờ  lấn ác  nỗi sợ nên cô cũng chẳng còn quan tâm đến xung quanh nữa, cô  thật chậm rãi, chiếc áo dài đỏ thêu Ngân cộng thêm cây dù màu đỏ của cô bước  trong cơn mưa dày đặt mà cứ ngỡ như một cơn mưa m..áu đang từ  trời cuồn cuộn tuôn xuống phủ cả  gian trong làng…
Vì mấy   rước dâu toang chạy về  nên khi Hà Ngân   cổng nhà ông  Minh, chỉ một  áo màu đỏ thẫm, trời vẫn mưa  tạnh càng tô điểm cho dáng  cô thêm ma mị…
Bà Kim Ngân  trong nhà, hướng mắt   cảnh đó bất chợt bà cũng cảm thấy  sợ nên vô thức thụt lùi chân   mấy bước… cho đến khi Hà Ngân   đến tận bật thềm nhà,  rõ nét mặt hiền lành của cô bà Ngân mới dám thở phào  nhanh chân đá cái chậu than đang cháy đỏ rực đến gần chỗ Hà Ngân .
Bà Kim Ngân nhẹ giọng bảo cô
-Em bước qua chậu than hồng , từ nay rũ bỏ  xui xẻo để  hưởng vinh Ngân phú quý nha.
Hà Ngân đưa mắt  chậu than đang cháy  mắt,  chỉ nhỏ giọng  một tiếng với bà Ngân  đó nhấc chân lên bước qua, bất ngờ bên ngoài sấm sét  vang lên một  nữa khiến Hà Ngân giật  mà vấp chân  luôn cả chậu than.
-Á…