Ta vùng mạnh hất tay :
“Chu Thần An! Từ đầu đến cuối ngươi đều lừa ! Ngươi còn nghĩ chúng   thể   như xưa ?”
Ta rút cây kim trâm từ búi tóc,  chút do dự, đ.â.m thẳng  n.g.ự.c :
“Một trăm tám mươi mạng Tống gia cùng cả hài nhi của  –  lấy mạng ngươi bồi !”
Không ngờ Chu Thần An chẳng hề né tránh, để mặc  đ.â.m xuyên ngực.
Hắn như chẳng cảm thấy chút đau đớn:
“A Đại, chỉ cần nàng  thể nguôi hận,   gì với  cũng . Cho dù lấy mạng ,  cũng  oán hận.”
Hắn còn nắm lấy tay , từng nhát, từng nhát,  tự đ.â.m   .
Nực  , từng nhát đ.â.m đều khéo léo tránh khỏi chỗ hiểm.
Ngay cả lúc ,  vẫn còn đang diễn trò!
 lúc , Cố Chỉ Nhu mang theo  xông  điện.
“Thần An Ca ca, cuối cùng Người cũng  lừa nàng  trở về .”
13
Cố Chỉ Nhu bước đến bên Chu Thần An, khoác tay , ánh mắt khiêu khích  :
“Vốn dĩ  định tha mạng ngươi, nhưng lũ lão già   lấy chuyện bãi quan uy h.i.ế.p Thần An ca ca, bắt ngươi trở về.”
“Vậy thì  quá , ngươi c.h.ế.t ,  sẽ đường đường chính chính  ngươi  Hoàng hậu. Nhi tử của  danh chính ngôn thuận  Thái tử. Há chẳng  vẹn cả đôi đường?”
Ta bỗng ngẩng đầu, dồn dập  về phía Chu Thần An.
“Đây chính là cái ngươi gọi là ‘ thể rời xa ’ ư?”
Chu Thần An mấp máy môi, gắng sức biện giải:
“Giả c.h.ế.t thôi…”
Ta tức đến bật .
Cố Chỉ Nhu  sai  ghìm chặt hai tay ,  kề lưỡi d.a.o  yết hầu:
“Thần An ca ca  , dù ngươi  chết, cũng  c.h.ế.t cho xứng, lấy sinh mệnh cuối cùng trải đường cho  và con .”
Dứt lời, nàng vặn cổ tay, đ.â.m thẳng lưỡi d.a.o  cổ .
“Cố Chỉ Nhu!” Chu Thần An gào thét, trong mắt ánh lên vẻ hoảng hốt:
“Ngươi rõ ràng  hứa tha mạng cho nàng!”
Ta  , lòng nguội lạnh đến tột cùng.
Thì , những lời sám hối của , từ đầu đến cuối đều là giả dối!
Ngay khoảnh khắc lưỡi d.a.o sắp rạch nát yết hầu,  liều mạng giãy khỏi vòng kiềm kẹp, động tác còn nhanh hơn Cố Chỉ Nhu một bước.
Nhổ cây trâm ngọc  búi tóc,  phập thẳng  cổ nàng.
“Con  chết, trong đó cũng  phần ngươi!”
Máu b.ắ.n tung, Cố Chỉ Nhu ngã vật xuống.
Đám thị vệ lập tức vây chặt lấy .
“Tống Dao Đại, ngươi g.i.ế.c Nhu nhi của , còn  sống mà bước  khỏi nơi  ?” Chu Thái hậu vội vã chạy đến,  lệnh cho thị vệ:
“Giết  tha!”
 bà   ngờ, Phượng Nghi cung  sớm  cấm quân bao vây.
“Chu Thái hậu! Ngươi mưu đồ tráo đổi Thái tử, tội danh khi quân phạm thượng!”
Ngay giữa triều đường, những lão thần từng dâng sớ xin bãi quan loạt bước  từ mật thất.
Mọi lời, bọn họ đều   hết.
Chu Thái hậu và Chu Thần An, đồng phạm tội khi quân.
Ba ngày , đồng loạt xử trảm.
14
Từ khi Chu Thần An đăng cơ, Chu Thái hậu luôn can dự triều chính, hãm hại gần như  bộ hoàng tộc Đại Chu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/han-trao-con-cua-bach-nguyet-quang-voi-con-ta/chuong-7.html.]
Máu mạch hoàng thất chỉ còn sót  một  đứa con của Cố Chỉ Nhu.
“Tiểu Thái tử” thuận lợi kế vị.
Mọi sự  định.
Khi  chuẩn  rời , Ngô Viện thủ mang đến một bát canh gà.
Ngửi hương vị quen thuộc, hốc mắt  bỗng nóng lên.
Ta khẽ vén váy, hướng Ngô viện thủ hành lễ:
“Đa tạ viện thủ   ơn cứu mạng.”
Ngô viện thủ vội vã đỡ lấy:
“Thái hậu nương nương, tuyệt đối  dám nhận lễ . Năm đó, lão thần dâng canh gà cho Hoàng hậu nương nương, một là nhớ ân cứu mạng của Tống Quốc công, hai là phụng mệnh bệ hạ.”
Ta sững :
“Ngô viện thủ, lời  là  ý gì?”
Ông  thở dài:
“Đương kim Hoàng thượng, chính là huyết mạch  sinh của Thái hậu nương nương.”
Ông kể, khi xưa Chu Thái hậu ép Chu Thần An  dìm c.h.ế.t con của , tráo bằng con của Cố Chỉ Nhu, Chu Thần An sớm   nếu thật sự  , cả đời   sẽ  bao giờ tha thứ.
Thế nên, kẻ  g.i.ế.c khi , là con của Cố Chỉ Nhu.
Chu Thần An , ngai vàng  vốn do Tống gia dốc huyết mạch giành cho , nay lẽ  nên trả  cho .
Ta  đứa bé trong lòng, gương mặt bảy phần giống , nước mắt   kìm nổi.
Ngô viện thủ khẽ dò hỏi:
“Thái hậu nương nương, nếu   thể tha thứ, ngày mai hãy đến pháp trường, tiễn bệ hạ một đoạn đường.”
Ta lắc đầu:
“Không cần.
Cho dù chân tướng thế nào  nữa, thì khi , nỗi đau  nếm trải là thật.
Chu Thần An hẳn  , chỉ cần  giấu ,   chuyện  lưng , thì kiếp ,  vĩnh viễn  thể tha thứ cho .”
Về    kể,  khi hành hình, Chu Thần An vẫn luôn ngóng về đầu đường, chỉ mong thấy  đến tiễn bước cuối cùng.
, cho đến khoảnh khắc đầu lìa khỏi cổ,  cũng  hề xuất hiện.
<Hoàn>
---------------------
Giới thiệu truyện: Kiếp Này Không Có Ta, Xem Ngươi  Thế Nào Để Xưng Đế
Ta một lòng phò trợ Diệp Vân Tung bước lên ngôi cửu ngũ chí tôn, ngờ   trở mặt vô tình, lập Bạch nguyệt quang  Hoàng Hậu.
Kế hoạch  chớm tan vỡ,  liền triệu hồi hệ thống, khởi động  nhiệm vụ.
Trước đêm đại hôn một ngày,  cùng Diệp Vân Tung  về bảy năm .
Thuở ,  chỉ là một hoàng tử thất thế, ngất lịm nơi ven đường  hồi phủ.
  ,    tay tương cứu. Ta xoay , tìm đến nhị ca  – Diệp Vân Ly.
Diệp Vân Tung tức giận quát  thấy c.h.ế.t  cứu.
Ta chỉ khẽ nhếch môi,  nhạt:
“Không bằng  tìm Bạch nguyệt quang của ngươi – Lâm tiểu thư .”
Sắc mặt  lập tức trắng bệch, thanh âm trầm xuống:
“Quả nhiên… ngươi cũng giữ  ký ức kiếp . Ngươi  … là  báo thù ?”
Ta gật đầu, thản nhiên:
“Phải, thì ?”
Ánh mắt  tối sầm:
“Ngươi nhất định sẽ hối hận!”
✨ Theo dõi Mèo Kam Mập tại fanpage: 'Mèo Kam Mập '
✨ Mèo Kam Mập đã chuyển qua nhà riêng "meokammap.com"
“Hối hận ư?”
Thật nực . Chẳng lẽ  cho rằng,   …   hệ thống,  vẫn  thể bước lên ngôi báu?