Lên đến viện y tá  đẩy con bé thẳng  phòng cấp cứu,Nhung  bên ngoài lo lắng ko yên,rút điện thoại  cô nhanh chóng gọi cho Mạnh,cuộc đầu tiên  ko bắt máy,Nhung  kiên nhẫn gọi tiếp may  đến cuộc thứ hai thì cô   tiếng 
"Alo  !!
Nhung  với giọng gấp gáp
-Anh...bé Trinh...nó sốt nữa ,em mới đưa nó  viện, Nhungg  đó...
-Anh cũng Nhungg ở đây,   em   đợi  lên.
-Em ở phòng cấp cứu nè.
..Cô tắt máy cũng  lúc bác sĩ  ,cô vội vàng  hỏi
-Bác sĩ con    bác sĩ?
Ông bác sĩ già gỡ khẩu trang  từ tốn trả lời cô
-Con bé  sốt virus, và sốt cao  giật thôi. Cũng may  nhà đưa  viện kịp thời giờ thì   nhưng  ở  viện theo dõi thêm, nhà  theo   giấy nhập viện cho con bé  chuyển bé  phòng bệnh nhi ...
Nhung  con bé  qua nguy hiểm thì liền thở phào mừng trong bụng,cũng may là con bé ko , tội nghiệp mới tuần   viện ,nay  nữa,  cả  lấy m.á.u xét nghiệm suốt xót cả ruột con nhỏ.
Nói xong Nhung theo lời bác sĩ định    giấy thì lúc  Mạnh  kịp chạy đến,cô kêu    giấy cho con bé luôn...đợi một lúc nữa cô y tá đẩy con ,cô và  vịn xe đẩy theo cô y tá xuống phòng,sắp xếp chỗ   thoả  Nhung mới kêu Mạnh chạy  mua cháo  cho con ăn.
Mạnh   Cô ở bên giường canh chừng,con bé còn sốt nên mê man,cái môi nhỏ xíu đỏ hồng kêu lí nhí gọi ...... cho Nhung  chút đau lòng,cô  con nhỏ từ bé  vắng  chắc nó cũng mong    lắm đây,cô thở dài nghĩ ngợi  con bé cũng thiệt là dù    cũng ráng ở  chăm sóc con  chứ,chị    ko đau lòng chút nào  ???...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hanh-phuc-tim-lai/chuong-20.html.]
Được lúc Mạnh   đưa cho cô một hộp cháo với một hộp cơm  
-Em ăn  ,xíu con tỉnh em cho con ăn dùm  nha!!
Thoáng   tay chồng thấy  còn xách thêm một hộp cháo nữa cô liền hỏi 
-Anh mua cho ai nữa ?
Anh  cô hỏi, liền  xuống hộp cháo   
-Em ko nhớ con linh Nhungg  trong đây ,thôi  qua coi nó  ..ko hiểu  nghĩ gì mà cho đánh con nhỏ kiểu đó!!!
Cô định hỏi thêm tình hình của con Linh , xem nó    nhưng  kịp mở lời thì   vội vã  mất tiu ,Cô thở dài... chị chăm con bệnh giường kế bên cũng Nhungg chăm con nhỏ thấy vợ chồng cô  chuyện chị cũng bắt chuyện với cô
-Em ơi chồng em coi bộ  trai quá hen,em mà ko giữ xem chừng mất  ngày đó.. vợ  mà em cho nó chưng diện chi dữ  em...?
Cô  xong cũng   chồng . Thật tình là chồng cô  trai, bình thường  cũng  chăm chút vẻ bề ngoài lắm nhưng Nhung   quan tâm nhiều đến vì nghĩ chồng cô  cô cũng hãnh diện thôi. Và thầm  trong lòng bà chị  cũng nhiều chuyện thật chuyện   thì kệ  soi mói chi ,nghĩ  thôi chứ Nhung cũng vui vẻ trả lời  đàng hoàng..
-Dạ cảm ơn chị chồng em đó giờ vẫn  em cũng thấy quen  chị? Mà con bé con chị bệnh gì thế chị, bé khoẻ ?
-Con chị  viêm phổi  ở đây 10 ngày  em,bớt  chắc hai bữa nữa về,con em cũng sốt hãlả? Mà coi bộ  con bé ko giống em?
Cô  hình  chị ,  nghĩ chị   hỏi thẳng thừng như thế, câu nào  là nghiệt câu đó,cô định trả lời  cho qua chuyện là con bé là con cô con  giống  thì giống ba   gì lạ mà chị  hỏi như thế nhưng    thấy bên ngoài phòng chị Lài với  chồng cô lật đật  , chắc là chị Lài gọi cho bà  chuyện.
Cô cúi đầu chào ,bà cũng gật đầu với cô xong liền   cạnh giường ánh mắt bà lo lắng, cứ xíu xoa đưa tay lên sờ lấy trán Trinh ,giọng bà nghèn nghẹn 
-Khổ  cháu ,mới ba lớn mà cứ bệnh mãi?