Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khoảng vài ngày
Hôm nay bên nhà Nhung tiệc,là đám giỗ ông bà của Nhung, thường thì nhà Nhung một năm tận ba đến bốn cái giỗ, vì cha Nhung là con một nên ông bà cố đến ông bà nội cũng do cha Nhung giỗ.
Sau khi xin phép chồng cho về nhà giỗ với bên nhà cha cô cũng sang mời chồng cô sang dự tiệc nên bà quyết định để cô và Mạnh theo xe với bà về luôn.
Dạo cái tình cảm chồng nàng dâu tiến triển nên bản cô cũng chẳng còn bài xích gì với bà, nhiều cô còn cảm giác thích thích bà hơn nữa.
Ban đầu dự định chỉ bà và vợ chồng Nhung thôi, nhưng khi bé Trinh thấy cô nó chịu,cứ đòi cô bế theo,đến nỗi chồng cô mủi lòng hỏi ý cô cho con bé theo cùng,mà khỏi cần chồng cô hỏi thì cô cũng đưa con bé ,lúc nào cũng kè kè với nó giờ mà để nó ở nhà cô cũng buồn,nhớ nó c.h.ế.t luôn thôi thì cho nó theo cho yên lòng.
Con bé cho thì nhảy cẫng lên, mặc đầm đỏ,mang đôi giày đỏ, nước da trắng, mũm mĩm nữa nên con bé cứ như búp bê , cưng ơi là cưng. Chị Lài dẫn Trinh xe trao cho cô, bước lên xe theo bà Sáu mà mặt con bé hớn hở, tíu tít,cái miệng nhỏ xíu líu lo ko thôi...
Mạnh thì ghế lái xe qua kính hậu thấy cảnh khẽ cau mày thoáng chút đ.â.m chiêu nhưng cũng gì nên Nhung chẳng Nhungg nghĩ gì nữa. Hôm nay Mạnh mặc cái quần tây ôm với áo sơ mi màu xanh, tóc vuốt keo bóng bẩy, xịt thêm nước hoa nên bình thường ,hôm nay còn hơn, mà từ lâu từ cái ngày cô phát hiện sự thật đó đối với cô miễn nhiễm vẻ lẩn con …Dù cho , như thế nào chăng nữa, tình cảm cô dành cho cũng dần ngụi lạnh chăng còn là nổi hận thù Nhungg nhen nhóm lên từ đống tình cảm hóa tro tàn.
Nhung thì vẫn , vẫn quần jean, áo sơ mi đơn giản, tóc buộc gọn gàng, tổng thể thể Nhung hơn con Linh nhưng cô hai má lún đồng tiền nên ai gặp cũng khen cô dễ thương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hanh-phuc-tim-lai/chuong-25.html.]
Lúc xe chạy Nhung nhà thì vô tình bắt gặp ánh mắt con Linh ngoài hiên nhà theo Mạnh. Chắc thấy Mạnh với cô nó tức lắm ý. À mà lúc từ viện về ít cô cũng để ý xem con Linh với chồng qua nữa nhưng họ giấu kín lắm chẳng để chút sơ hở nào, lén lúc qua tận mấy năm trời mà chẳng ai thì cô cũng thật bái phục với độ trơ trẽn và kỷ thuật giấu diếm của hai họ quá .....
Đến nhà Nhung,cha cô thấy bà sui qua thì tiếp đón nhiệt tình lắm, mà Nhung để ý chồng cũng tỏ thiện nên cũng yên lòng.
Nhung bế bé Trinh vòng nhà,con bé ngoan với lễ phép lắm cô bảo nó chào ai là nó chào liền,nên ai ai cũng đều khen trộm vía con nhỏ ngoan ngoãn và dễ thương cả..
Nhung dẫn Trinh quanh trò chuyện với họ hàng một lúc đến khi cô thấy con bé buồn ngủ,Nhung mới dẫn con đút cho nó ăn chén cháo cho no,xong ẩm nó lên võng dỗ nó ngủ.
Mọi mặt cảnh Nhung đưa Trinh ngủ như thể cô là ruột của con bé ai cũng khen cô cả,đến nỗi bà Sáu chồng cô dù ác cảm với cô nhưng khi thấy cảnh bà thật sự mát gặp ai bà cũng đổi thái độ cho cô,cha cô thì khỏi cô gia đình chồng thương con gái ông bà vui mừng còn hết...
....
Quanh quẩn cũng một tháng nữa trôi , dạo inh thì vẩn cứ ban ngày nhà máy, Nhung ở nhà đôi lúc phụ việc nhà, chăm lo cho Trinh với chị Lài, chồng cô thì cũng bận do đến thời gian bầu cữ.
Còn chuyện vợ chồng Nhung, ban đêm thì cô và Mạnh vẫn cứ thế cứ ôm ngủ như chẳng gì khác lạ. Mạnh cứ nghĩ Nhung gì nên vẫn giả vờ yêu thương cô bằng nhiều lời và hánh động. Còn với Nhung dù bung bét nhưng cô kinh tởm , và nhiều lúc cô cũng chẳng nghĩ dành thời gian nào cho con Linh nữa vì ban ngày Mạnh , đến tối muộn về là ở bên Nhung đến sáng.