Nhung  c.h.ế.t trân   con Linh, cơn giông bão trong lòng Nhungg kéo đến, giờ phút  chỉ hận  chạy nhào đến đánh nó một trận cho hả cơn giận, nhưng  cuối cùng cô  quyết định   gì cả. 
...Sau một lúc con Linh từ từ mở mắt ,  khi ông bác sĩ  về, ánh mắt nó  hề biểu hiện của vẻ mệt mỏi khi   xỉu mà ẩn  đôi mắt gian xảo  là biểu cảm vô cùng đắc ý.
Đột nhiên  mặt bao nhiêu  con Linh nó leo vội xuống giường  quỳ xuống  mặt bà chủ.
-Bà ơi con  thai  đúng ko bà? Con…con xin  bà… bà   chủ cho con.
Nhung  tiếng"  chủ cho nó" cô liền nhếch môi , con  nó giỏi nhỉ,giỏi bày trò đến mức qua mặt luôn cả  chồng cô. Ai đời mới  xỉu xong tỉnh dậy     thai 
Bà Sáu liếc  con Linh , bà   ghế, chân bắt chéo ung dung  nó hỏi
-Mày  bầu với thằng nào thì lôi đầu nó về đây,tao   lo gả cho mày,mày lớn   mày ngu, ko ở đợ cho nhà tao nữa thì cứ  tao một tiếng,tao cho mày về  kiếm một tấm chồng,ai đời để cho ễnh cái bụng ,thằng đó mà ko cưới thử hỏi mày còn dám vác mặt gặp ai nữa..
Nghe bà chủ  mấy lời, nó lập tức cúi đầu  rưng rức nó thưa như kiểu Nhungg  ức  
-Bà ơi bà cho con ở đây  bà,con  thể hầu hạ  việc nhà cho bà,chỉ cần bà cho con ở đây đến lúc con sanh thì thôi vì......vì....
Nó   hết câu thì Nhung giật  khi  tiếng chồng Nhung bên  quát lớn  cả nhà ai cũng ngỡ ngàng theo
-Mày câm họng ? trong xếp đồ cút khỏi nhà tao.
Con Linh nge xong Nhung càng thấy nó  nhiều hơn,nhưng chẳng thể nào lớn hơn tiếng lòng cô Nhungg dậy sóng.  mà câu   Mạnh  đó là ý gì? Cô ngây    cau mày chẳng hiểu
-Cậu hai,con xin  gia đình con ko còn ai cả,giờ con   , cho con ở   
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hanh-phuc-tim-lai/chuong-28.html.]
Nói đoạn nó bò   sang níu tay bà chủ 
-bà ơi, bà ơi bà thương tình cho con ở  đây  bà...
Bà Sáu  nó  lóc thảm thiết quá đành đỡ nó  dậy  cũng đành nhẹ giọng hỏi
-Cái thằng nào  mày  bầu,ngày mai gọi nó  đây cho tao... tao tính cho
Con Linh  xong thì cô thấy nó  sang Mạnh để cầu cứu và bất ngờ hơn là chỉ  Mạnh hừ nhẹ  chuyển sang thái độ bực tức  sang hướng khác. Mà thái độ   của   qua khỏi  ánh mắt của Nhung? Cô nhíu mày nghi hoặc, ý  là  cô ko thể lý giải nỗi nữa ,theo cô  thì cái thai của con Linh chắc chắn là của  vì 2   qua  lâu , nhưng thái độ của  khi  tin nó  thai thì   biểu hiện   khác với những gì Nhung Nhungg Hòaởng Hòaợng…
Con Linh  quát, nó đ.â.m  cay cú rơi  bà chủ ấp úng mãi định     đó nhưng  hiểu  cuối cùng nó  chọn cách im lặng,chỉ  cúi gầm mặt xuống chắc thấy Mạnh phũ phàng nên nó  chút sợ chứ gì..
Cô thấy thế, cũng hả  lắm, nhưng cũng   đến lúc   lên tiếng  nên liền tiến lên một bước gần  chồng,cô thưa..
-Thưa ,con Linh nó ko   thì để con ..
Nhung   dứt lời  liếc sang chồng    cũng thấy   cô trân trân,cô nhếch miệng  cay đắng   tiếp..
-Cái thai của con Linh là của  Mạnh,nó với chồng con qua  mấy năm ,chuyện  thế  con ko  im lặng nữa,sức chịu đựng của con quá giới hạn ,con Linh  thai coi như con sẽ buông, cứ tác thành cho họ,ngày mai con sẽ về nhà con,ko vương vấn gì nữa,mong  thông cảm cho con..
Nhung  hết câu dù  dặn lòng  mạnh mẽ nhưng   thể kìm nén  mấy giọt nước mắt Nhungg thi  rớt xuống má cô. Cô đưa tay lên lau mà lòng đau như cắt,thật sự   chuyện  cô cũng chẳng sung sướng gì , nhưng cứ để trong lòng  khó chịu lắm. Có trái ngang đau xót nào bằng cảnh khi  về đây là vợ thứ hai ,  còn chứng kiến chồng  khiến một  khác mang thai nữa, dù cô   bụng đến mấy cũng chẳng thể nào bao dung nữa .
Lúc  vẻ mặt bà Sáu  phần hoảng hốt bà á khẩu  Mạnh chầm chầm ko  nên lời nào.. chị Lài  kịp lúc   nhà đúng lúc    bộ câu chuyện thì hầm hầm chạy đến tát cho con Linh mấy cái
-con láo, tao nghi ngờ mày lâu  mà,mày Hòaởng mày là ai,cóc ghẻ mà đòi  thiên nga hả mày,từ cái ngày mợ Loan  thì tao cũng lờ mờ đón  ..ko ngờ hôm nay mày còn dùng đến chiêu ...
…