Nhung nheo mắt  cho kỹ, trong bóng tối bao trùm của đêm   tới lúc  là  chồng của Nhung. 
Nhung khá bất ngờ vì    khuya  mà bà còn   ngoài  để  gì, định bụng nấp  một góc tránh mặt bà nhưng loay hoay xoay trái xoay  cũng    nấp chỗ nào. Cuối cùng  chồng Đam cũng  tới nên cô đành  im đối diện.
Cả hai    chút ngỡ ngàng, nhất là bà Sáu, sự xuất hiện của Nhung ngay chỗ  khiến cho bà  tụt cả huyết áp
-Con mần chi mà ở đây?
Nhung vội cúi đầu thưa 
-Dạ con ngủ   nên định  dạo quanh thôi . À mà  Nhungg cầm cái gì đó.
Nhung  thấy mờ mờ  tay  chồng  là một tô cơm to,  còn  cả mùi nước Hòaơng nữa nên cô vội hỏi.
Bà Sáu chột , lấp l.i.ế.m cho qua
-À    kho kiểm tra  lúa thôi, với  sợ khuya đói bụng nên sảmẵn  đem theo cơm để ăn!
-Dạ, mà    cầm đèn  cho sáng ạ. Ở đây tối  đó   là cây, con sợ   vấp .
-Không    quen ,  kho  đèn con yên tâm. Thôi khuya  con  nghủ .
-Dạ .
Dù  tò mò    chồng Nhungg  thật  vì chẳng  ai nữa đêm nữa hôm  coi lúa hết á, thế nhưng Nhung bây giờ  theo để hỏi bà thì cũng kỳ quả, cho nên cuối cùng cô ôm một bụng nghi hoặc trở về phòng.
Cả đêm hôm đó trong giấc mơ Nhung gặp đầy ác mộng…
-Nhungnn…Nhung .. tỉnh  em.
Tiếng Mạnh chồng cô gọi  cô giật  tỉnh  cơn mộng mị,cô  quanh  giấc mơ biến mất, ác mộng cũng chẳng còn,  con gái trong mơ  đánh bầm dập cả cơ thể khiến cho Nhung đau lòng đến phát  bây giờ cũng  còn  thấy nữa ,chỉ  Trang Nhungg  bên cạnh,ánh mắt  lo lắng  cô… Nhung thở phào thì  là cô Nhungg mơ thôi nhưng...hình ảnh trong mơ  chân thật lắm…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hanh-phuc-tim-lai/chuong-30.html.]
Né  ánh mắt của Trang Nhung đưa tay lau vội mồi hôi  tiếp tục  xuống giường. Cùng lúc là Mạnh lên tiếng. Giọng  khàn đặc
-Em hận  lắm đúng ko Nhung...?
Nhung nge Mạnh hỏi câu  cô liền thì  bật dậy đối diện với ,cô  thẳng  mắt  cay đắng trả lời..
-Anh còn hỏi   hận  ko ? nếu g.i.ế.c  ko  tù thì   g.i.ế.c  lâu  ko cần đợi đến giờ  hỏi  Mạnh ?
Mạnh lắc đầu , ánh mắt buồn bã như Nhungg bất lực, cố đưa tay vịn lấy hai bả vai Nhung   
-Em   giải thích  ko?
Nhung vung tay  , giờ phút     cũng dư thừa vì cô quá mệt . 
-Thôi thôi chuyện  quá rõ ràng Anh còn   gì nữa,  Hòaởng  là con ngu ko  con Linh và   ăn  bao nhiêu năm  , nó  bầu với ai  cũng   đúng ?   nó dụ , lột đồ  , tự nó chơi ? Cố giấu cố che  gì nữa  ơi, một tấm vải thưa  che  hết những chuyện  ?
Mạnh  vợ chất vấn, lúc   chỉ đành thở dài 
-Anh     gì nữa thì em cũng ko tin ,nhưng      em  nghĩ  cũng  muộn.?
-Được… Nói.
-5 năm ....
Mạnh bắt đầu định  nhưng     thì ngoài cửa con Linh nó tự tiện  , nó  đến  mặt Nhung chẳng còn chút kiên dè,lớn giọng ..
-Chị đừng hạch sách  Mạnh nữa,chuyện đến nước   cũng   thẳng  với chị rằng  với  Mạnh yêu  chính đáng, đến  chị,chỉ là do chị may mắn hơn  vì gia cảnh chị giàu  hơn ,còn  là một con ở đợ nên chị  ruớc về đây đàng hoàng,nhưng    yêu là ,với   Nhungg mang thai con  ,bà cũng  chấp nhận  ,chị nên  điều mà rút lui ....
Nhung  con Linh  càng cảm thấy thật chói tay. Không nhẫn nhịn tiếp  nữa. Nhung lập tức  tới thẳng tay tát cho con Linh một cái  mặt thật mạnh, nó ko kịp phản ứng nên lãnh trọn,trong khi nó còn  mở miệng phản bác  thì Nhung cho nó thêm một cái tát  má bên .
Con Linh trong phút chốc hai bên mặt đỏ ửng cả lên nó lấy tay ôm mặt  trừng mắt  Nhung trong ngỡ ngàng vì nó nghĩ cô  bao giờ dám phản kháng  nó. Còn Nhung cô  lạnh lửa câm thù bùng lên đến đỉnh điểm khi mà nó dám thách thức cô.
-Mày  chồng tao yêu mày?   mày còn để   cưới tao hả...Còn nữa mày đừng   học thức,gia cảnh giàu nghèo   lý do để biện Mạnh cho cái hành động mục nát của mày…Cái xã hội  mãi mãi chẳng bao giờ dung túng cho cái thứ con giáp thứ 13 như mày ? Còn nữa mày bảo tao nhường chồng cho mày ,tao cũng từng suy nghĩ tới đó,nhưng bây giờ,ngay lúc   thấy cái bản mặt ch.ó của mày thì tao ko  bỏ   nửa,để coi mày còn thủ đoạn nào để dành với tao?...Chị Loan hiền nên để mày phản chị  nhưng còn tao thì ko bao giờ để mày đắc ý ,mày nhớ đó?