....
Nói tới  lui, cãi qua cãi  Nhung và Mạnh vẫn ko thể hoà giải  mãi một lúc  cả hai đành mỗi  một bên xoay lưng   giả vờ ngủ…
Nhung  trằn trọc mãi đến tầm 2h khuya, đến khi buồn  tiểu kéo   nhịn ,  cạnh bên thấy chồng   thở đều đều..Nhung nhẹ lật chăn,bỏ chân xuống xỏ đôi dép ,mở cửa  nhà vệ sinh. Giải quyết cơn khó chịu xong cô định   nhà thì đột nhiên cô  tiếng dép lẹp xẹp  thập thò  ngoài cổng 
Cảm nhận  gì đó lạ lạ. Nhung căng mắt  ,nương theo ánh trăng mờ mờ cô nheo mắt phát hiện bóng con Linh Nhungg .Nhớ  lời chị Lài kể khiến sự tò mò của cô trỗi dậy,cô lật đật nhón chân nhè nhẹ chậm rãi  theo phía ...
Vì sợ  phát hiện nên Nhung buông cả dép,chân cô lón nhón vì dẫm  đá,trời  tối,   sợ  phát hiện,tim cô đập thình thịch,mồ hôi lạnh túa  khắp cả  ướt sũng.
..Con Linh  đến nơi cần đến thì phía  Nhung cũng  đủ chọn cho  một chỗ nấp lý Hòaởng và chiếc điện thoại  tay Nhung  lúc cũng Nhungg khởi động 
-Hù
Tiếng  đằng  phát , bất chợt khiến cho Nhung giật nảy  khi trong lùm cây bóng  con trai nhảy  ôm chầm lấy con Linh đúng lúc   tiếng con Linh . Giọng nó  nhỏ nhưng  như Nhungg  bực bội
-Anh   gì mà hẹn em  ngoài ,cẩn thận  phát hiện là ch.ết cả lũ đó?
Tiếp theo thì tiếng  đàn ông đó trả lời . Hình như là tên Khôi. Không hiểu  Nhung  cảm giác  thời gian    xuất hiện ở đây  nhiều. Chắc là do con Linh  thai thì  
-Em   mà lúc sáng  thấy thằng Mạnh chở em  viện  hả?
-Em  ngã thôi,ko ?
Giọng tên Khôi đó  phần lo lắng
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hanh-phuc-tim-lai/chuong-47.html.]
"Cái gì? Sao   ngã, con ,con     ko?
Linh với sự lo lắng   trở nên chán ghét mà vùng vằng trả lời
-Anh chỉ quan tâm tới đứa con thôi , còn   coi ko  gì ?
-Ko,ý  là em với con   ko?
Linh lúc  khẽ nở một nụ  nham hiểm
-Em ko ,chỉ là dùng một chút mưu mẹo  cho Mạnh ghét con Nhung thôi
-Làm gì thì  em cũng nên cẩn thận,mà em nhanh gom một mớ tiền của nhà đó xong  trốn  xứ khác sống . Anh ko đành để em ở  nhà đó,  còn suốt ngày giáp mặt với thằng Mạnh, ghen.
-Anh ráng , một thời gian nữa thôi,ghen gì nữa,em hết yêu  ,chỉ yêu   thôi …
Cả hai lúc  ôm   khoái chí 
Một màn  chuyện của họ Nhung   ko sót một từ..Thì  là , tắt điện thoại ,cô khẽ mỉm  thật ko uổng công cô thức đêm thức hôm với bọn nó .
Biết  chuyện bí mật  Nhung ko những vui,mà còn sướng hơn chữ sướng, dù cho là  chút lạnh , vì Nhung  nghĩ con Linh nó  dám giở trò đê tiện và ranh mãnh đến như ....
Mặc kệ cho đôi gian tình còn ở đó tâm sự chuyện con ruồi Nhung nhẹ nhàng bước chân  thật nhanh  nhà...Vừa  cô   tiếp tục nghĩ cách xem   sẽ  cách nào cho nó bọn nó  chính miệng chúng sẽ tự khai  sự thật  mặt tất cả....
Vào trong nhà,  khi  đặt lưng yên vị  giường bấy giờ Nhung mới  thời gian tiếp tục xâu chuỗi   chuyện.Ban đầu  thể là con Linh nó thích Mạnh nhưng Mạnh cưới Loan nên con Linh căm ghét và phối hợp với tên Khôi( vì  đó  kể là Khôi và gia đình chị Loan cũng  quen  với  Khôi cũng là bạn của Mạnh)  khi đổ oan  cho chị Loan lăng loàn ăn  và trốn  với Khôi thì con Linh nó nghĩ sẽ đường đường chính chính tiếp tục ở bên Mạnh.  nó   ngờ  Mạnh cưới tiếp  là Nhung mà   nó cho nên từ tình cảm dành cho Mạnh con Linh nó sinh  hận thù   thể nó dụ Khôi hoặc là cả hai   đều  tình cảm nên con Linh để cho nó  thai với tên Khôi luôn và cũng chính nó và Khôi âm mưu dùng cái thai để tiếp cận Mạnh   chiếm đoạt luôn tài sản.
Suy tính  từ những gì mà Nhung chứng kiến và nghi ngờ thì Khôi  hề dẫn chị Loan bỏ . Mà chị Loan là do con Linh và  chồng của cô hại  nhốt  kho lúa. Còn tại  hai  đó  hợp tác hại chị Loan thì Nhung  nghĩ  nguyên nhân.  Nhung chắc chắn đến 90% là chị Loan vẫn Nhungg còn sống và  trong tay họ.