Vì vốn dĩ   ăn uống mấy hôm,  dày  chịu nổi nên sáng đó Nhung lén pha một ly nước chanh nóng uống nên tác dụng đến nhanh lắm. Canh   Nhungg  ở bếp, Nhung liền chạy thẳng   nhà   ở một góc cho  dễ thấy cô cố gắng ói lấy ói để, đúng là ban đầu là Nhung cố tình  cho  ói, thế nhưng  ói  thì bụng Nhung cồn cào lên  đó là ói liên tiếp luôn.
Mẹ Nhung  nấu ấm nước ở bếp định pha cho chồng  bình Trinh buổi sáng. Lại vô tình thấy Nhung cứ ói mãi, trong lòng bà vô thức dấy lên sự bất an,  đó bà  ,  con gái ói đến lã  bà lo lắng nhanh chóng hỏi Nhung     dìu luôn con gái  nhà.
Sau một lúc ói sạch ruột thì Nhung  vật luôn  giường thở hổn hển,    lên tiếng hỏi
-Con   Nhung,   ói nhiều  hả? Hay là con…con  bầu. 
Nghe  hỏi Nhung giả vờ giật   đưa tay xuống chạm lấy bụng . Biết là     với  nhưng cô chẳng còn cách nào khác. Nhanh chóng Nhung bật dậy biện Mạnh
-Chắc ko   ơi do mấy nay con ko ăn uống gì nên chỉ đau bao tử thôi?
Bà  Nhung giọng bà buồn buồn, nghèn nghẹn trong cổ họng nhưng chắc nịch khẳng định
-Con đừng  qua mặt ,  sanh con   ? mấy tháng  con  kinh ?
Nhung hiểu  Nhungg lo cho .  cuộc đời  của cô cô  tự  quyết định, nút thắt hôn nhân của cô cô   cô mà Mạnh dù  chuyện gì cũng tự 2 đứa gỡ , cho nên Nhung đành    cha  thất vọng. Nhìn  buồn,    Nhung chỉ  nhào đến ôm lấy   xin   mà thôi. Thế nên giọng Nhung cũng nghẹn   nhiều
-Dạ con…con .  ơi  là  chạy  tiệm thuốc mua giúp con que thử thai  ,giờ con mới nghĩ  con trễ . Mà  đừng  cho cha  nha ...
-Ừ đợi  chút...  con khổ  nè,?
Vừa    xoa đầu Nhung  rơi nước mắt như sợ Nhung thấy nên nhanh chóng  bước  ngoài luôn. Vô thức lúc   bóng lưng  , Nhung cũng  kìm  mà gục đầu xuống  nức nở.
Mãi lúc ,cửa phòng Nhung  mở,  cô  rón rén ,tay bà rút trong túi quần  một bọc đen  giục cô thử. 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hanh-phuc-tim-lai/chuong-59.html.]
Nhung cố gắng  dậy,  sự trợ giúp đỡ của  liền nhanh chóng    nhà , tay cô là hộp que thử thai...Tâm trạng lúc  của Nhung vô cùng khó tả. Không chỉ là vì Nhungg cố giả vờ nên sợ, mà lúc  Nhung nhớ  ngày  ngày mà cô phát hiện   mang thai. Đứa con đầu lòng là nhân duyên khiến cho cô và Mạnh nên duyên vợ chồng.  cũng chính vì  đó  đưa Nhung đến cuộc sống hôn nhân mù mịt  lối thoát như bây giờ. Và cả sự   oan ức của con cô.
Nghĩ đến đây tim Nhung thắt , nỗi đau  ùa về khiến cho cô  . Đưa bàn tay đặt xuống bụng , lòng cô nặng nề thật sự. Giá mà nếu con của cô còn sống… thì bây giờ con cũng sắp chào đời . Chỉ tiếc là…đoạn nhân duyên giữa  con cô quá ngắn…Em bé của cô   thể ở bên cạnh cô nữa .
Mãi lúc lâu ko thấy Nhung  ,  sợ chồng  phát hiện nên bà Hòa nhanh chóng đưa tay gỏ cửa toilet
-Nhung ơi   con?
Nhung   gọi, cô nhanh chóng định thần , đưa tay lau  những giọt nước mắt  mặt  cầm chiếc que 2 vạch  sẵn  . Còn chiếc que  mua, Nhung nhanh chóng thả xuống bồn cầu  dội nước.
Nhung  , gương mặt thất thần, bà Hòa bất an cúi xuống  chiếc que  tay của con gái thì hiểu  chuyện.. bà thở dài dìu con gái  giường. Sau một lúc im lặng bà lên tiếng
-Vậy giờ con tính ?
Nhung ngập ngừng   lên tiếng 
-Mẹ, con  là  Nhungg buồn,  giận con nhưng   thể giúp con giấu cha   ,vì giờ con ko thể liên lạc  Mạnh  nên  tiên để cho cha nguôi giận con  .. nên con  ý   thấy  ko ạ?
Bà Hòa cau mày  Nhung suy ngẫm
-ý gì    ?
-Dạ con định nhờ  khuyên cha cho con   nhà chồng con. Vì mấy hôm nay  Mạnh  thấy sang,  con lo bên  sảy  chuyện quá .
-Không .