Bất ngờ   phản đối Nhung ngỡ ngàng nên im lặng luôn. Còn bà Hòa thì thở dài một  
-Cha con   cho   đó nên mới bắt con về. Bây giờ dễ gì ông  cho con tự về. Hay là…
Lúc  bà Hòa ngập ngừng, còn Nhung thì khó hiểu ý  nên hỏi ngay
-Là gì    ?
-Hay là  sẽ xin cha cho con lên nhà chị họ con ở vài ngày, vợ chồng cái Trâm con bác hai con cũng ở gần bên nhà máy của nhà chồng con đấy. Hai vợ chồng nó đều  việc bên toà án,  gì   với cha bây  đưa con lên đấy cho con  khuây khỏa với  cũng hỏi luôn vấn đề về chuyện ly hôn cho con. Mẹ   chắc cha con sẽ cho con .
Nghe đến đây khi   đến hai từ ly hôn giữa cô và Mạnh, Nhung   buồn dù cho  cô cũng chỉ  đưa  lý do chính đáng  mặt cha cô thôi. Thế nhưng  hiểu  Nhung vẫn cảm thấy  vui một chút nào. Ngoài mặt thì  chuyện Nhung vẫn  thể giải quyết  mạnh mẽ, thế nhưng trong lòng cô  ai hiểu cô yếu đuối đến dường nào 
-Dạ  chuyện con  theo .
-ừ...để xíu   với cha con xem , chiều  đưa con . Lên đó  hai đứa liệu mà giải quyết chuyện con cái. 
-  Mẹ…
Đến chiều,  khi  cha cho phép, theo lời  kế  cho Nhung  thì ban đầu cha cô cũng  đồng ý, nhưng    lên nhà chị Trâm để hỏi về thủ tục ly hôn cho vợ chồng Nhung thì cuối cùng ông cũng gật đầu. Vốn dĩ Nhung  cha cô ngoài mặt  bảo vệ cô,  cô ly hôn để về nhà sống nhưng hơn ai hết cha cô cũng  vui vẻ gì nên Nhung hiểu và  hề trách cha  một lời nào cả.
..
Nhà chị họ của Nhung thuộc kiểu nhà  điều kiện lắm,  gần chợ nữa..Mà cái lí do Nhung đồng ý với   lên đây là vì nhà chị Trân  gần bên nhà máy của chồng cô, bên   bộ tầm 10 phút sẽ tới, nên cô lên  cũng chủ yếu  điều tra xem dạo    ,vì lý do gì  bỏ mặt cô mấy hôm nay.
Nhà chị Trâm tuy nhỏ thôi nhưng kiến trúc bắt mắt lắm,khác hẳn ngôi nhà ngói ba căn của nhà cô,nhà chị  hai phòng,vợ chồng  chị một phòng, nên chị cho cô ở phòng bên cạnh vì vợ chồng  chị   con , rể thì   suốt hôm nào cũng đến tối muộn mới về nên khi  đưa cô lên đây nhờ vả chị Trâm thì chị vui vẻ đồng ý ngay nên Nhung cũng   ngại.
......
Mấy hôm 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hanh-phuc-tim-lai/chuong-60.html.]
Ngồi ở nhà buồn, vợ chồng chị Trâm thì  suốt, đảo qua nhà máy cũng  gặp Mạnh, mà  gặp  Mạnh thì Nhung    lý do  trở về nhà cho nên Nhung càng thêm chán nản, vô tình sực nhớ đến con Linh lâu  cô ko  thăm nó, ko  nó trong tù sống  ? Và vì lời hứa với tên Khôi nên Nhung quyết định bắt xe lên thăm nó. 
Đến trại giam, do con Linh Nhungg chỉ  tạm giữ chờ ngày nó sinh nên thủ tục  thăm nó cũng khá dễ dàng...Ngồi đợi một lúc thì cô cũng thấy nó  , bụng lùm xùm trong bộ đồ sọc càng nhô  to hơn,nhưng cơ thể nó cô thấy xanh xao,trông đến tội..
Linh   thấy Nhung đến thăm  thì  vẻ  vui, nó cúi gầm mặt từ từ  xuống cái ghế vẻ mặt mệt mỏi nhưng mang theo sự chán ghét khi  cô 
-Chị  đây  gì? Thấy  thế  nên định đến để  nhạo  ?
Nhung thở dài với thái độ của nó, giờ phút  mà nó vẫn còn móc mỉa cô , nhưng cũng thông cảm cho nó, vì  chắc nó Nhungg cảm thấy tự ti lắm nên Nhung cũng lựa lời  để cho nó  thấyặc cảm
-Mày   , trong  sống khoẻ ko  cần gì ?
Con Linh  xong  mỉa mai
-  c.h.ế.t , vẫn khỏe? Chị ko cần  giả tạo hỏi thăm   gì?
-Đừng   chuyện với tao cái giọng đó,tao chỉ  quan tâm mày thôi,  rảnh để  xem thường mày? Chuyện cũ bỏ qua hết ,mà mày chắc cũng vài tháng nữa là sanh  đúng ko?
Nghe Nhung hỏi đến đây con Linh  vẻ xúc động nên  im ,nó sụt sùi  rưng rức,chắc  lẽ trong đây quá cực khổ,  quen chỗ,thức ăn cũng ko ngon chứ gì? 
Không chờ  nó trả lời. Nhung liền đưa tay qua khung sắt nắm bàn tay nó  ...
-Vài hôm nữa tao  mua quần áo em bé giúp mày,ở đây mày ráng ăn uống giữ gìn sức khỏe để sinh con ..Sinh xong tao sẽ giúp mày nuôi con..đừng lo lắng gì nhiều, ráng mà cải tạo cho ,...
Linh  Nhung  xong, chắc  giấu  cảm kích nên  cúi đầu òa lên  mếu máu. 
Nó     Nhung  
-Chị ko hận  ,  quan tâm  nhiều  chứ.   từng  giet chị đó. Có lẽ    chịu trả giá .  con  nó vô tội.. sai ...hối hận cũng ko kịp ...xin  chị... xin  chị....