Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Nhắc đến Mạnh,lòng Nhung như  bóp nghẹn nước mắt  lưng tròng. Mấy năm  từ hôm   việc nhà của , và   2 cha con    xứ khác thì Nhung chẳng còn  chút tin tức nào của  cả,ko    thật sự quên cô ...? Đã  hạnh phúc mới  .
Nhung cứ  im như thế,ánh mắt mơ hồ ngẫm nghĩ cho  phận của , cứ mãi chấp niệm trong lòng những điều  nên nhớ. Ngày Nhung  , cô  nghĩ tình yêu cũng giống như một đôi giày,mang  chân ai  nấy xỏ,dù cho  chung size thì cô cũng nên nhường  cho   thử . Thà một  cô chịu tỗn thương cô cũng ko  chị Loan một  nữa bất hạnh,cô cũng  bé Trinh  đầy đủ  cả ba lẫn ...và....còn.... chẳng  Mạnh cũng  chọn cách rời xa cô ,cô chẳng  Hòa cách gì để níu kéo   cả...Nhung chỉ hận phận cô bạc,duyên cô mỏng nên  đành gãy gánh giữa đường và chấp nhận  phận. Thế nhưng khi Nhung   , cô mới hiểu  những thứ dù tự  quyết định rời bỏ vẫn  thể khiến  tự quên .
Bác gái  thấy Nhung trầm Hòa thì  sát  ôm cô  lòng vỗ lưng an ủi
-Thôi bác  nhắc chuyện cũ. con đừng buồn nữa,bác  con là  ,cố lên   chuyện sẽ  con 
Nhung  bác gái an ủi thì càng  to hơn,  hiểu  tự nhiên bao nổi buồn trong lòng hóa thành nước mắt cứ tuôn  hết  mặt..
-Con cảm ơn bác  hiểu cho con...!!
-Thôi  toilet rửa mặt  
Đến tối Tuấn  sang, hóa   mà bác gái  là khách  là Tuấn.  vì lúc chiều Nhung    những gì cô nghĩ nên bữa tối  khi dùng bữa cùng Tuấn bác gái cũng   gì nhiều chỉ đơn thuần là hỏi chuyện Tuấn thôi.
Ăn xong dọn dẹp cũng đến 8 giờ. Nhung cứ nghĩ Tuấn sẽ về nhưng   chìa  hai chiếc vé xem phim rủ cô  xem chung, ban đầu Nhung cũng định từ chối, nhưng khi  2 tấm vé Tuấn  mua  Nhung  lưỡng lự  sang bác gái thấy bác gật đầu. Nên cuối cùng Nhung đành đồng ý.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hanh-phuc-tim-lai/chuong-70.html.]
Cả 2  đến rạp chiếu phim,Nhung  ngoài đợi Tuấn chạy xe  gửi vô tình một  nữa Nhung  thấy chiếc ô tô 4 chỗ màu trắng quen thuộc dừng   rạp phim. Nhung nhíu mày  hiểu  cứ thấy chiếc xe  quen quen, nhưng  kịp  coi chủ nhân chiếc xe  là ai thì   Tuấn  tới chỗ Nhung, tay  cầm bó hoa đưa  mặt khiến cô giật  đưa mắt ngạc nhiên Tuấn.
Tuấn thấy biểu hiện của Nhung thì gãi gãi đầu  trừ giải thích..
-À Anh thấy con bé  bán hoa,thấy  nên mua tặng em thôi,  tỏ tình nên em đừng khó xử..
Nhung mỉm  cảm ơn Tuấn, đưa tay nhận bó hoa Tuấn đưa   chiếc xe  nổ máy chạy  mất…
Nhung cau mày  theo chẳng  tại  nhưng mỗi   chiếc xe đó trong lòng cô hồi hộp lắm cứ như thể  trong chiếc xe   liên quan đến Nhung thì .
....
Bộ phim kết thúc cũng đến 11 giờ đêm..Nhung  Tuấn chở về  con SH...Anh hỏi cô    dạo quanh đây ko,Nhung ừ nhẹ đồng ý,xe chạy vòng vòng khắp nơi,phố thị về đêm  lắm,ko ồn ào như ban ngày mà chỉ  cảm giác ấm áp xen lẫn những ánh đèn trải dài qua từng quốc lộ.
Nhung im lặng  phía  Tuấn, mặc kệ  cứ luyên thuyên  chuyện một  phía . Nhung chỉ im lặng ngắm  qua hai bên đường cho nên một lúc    Nhung trả lời. Có lẽ Tuấn hiểu ý nên  cũng im ru cứ thế mà chạy...
Đến khi xe  sắp chạy về đến nhà, ngang qua khách sạn Tuấn , chiếc ô tô quen thuộc   nữa đập  mắt Nhung. Lần  thì ko  tò mò cô cũng bắt buộc  tìm hiểu cho  lẽ vì Nhung nghĩ   ngẩu nhiên mà chiếc xe    cho Nhung chú ý nhiều đến . Cô nhớ ko lầm 4  cô gặp Tuấn điều gặp  chiếc xe . Dù cho   Tuấn  là xe của chủ , nhưng  là chủ của Tuấn nhưng  đó là ai?..là vô tình cô  thấy  do  nào đó cố ý  để cô thấy…?