Nhung ôm lòng càng tức Hòaởi hơn,nước mắt càng liên tục thi rơi xuống,cô cạn nước mắt cho trôi bao đau thương cô chịu đựng.
Một lúc lâu Nhung bình tĩnh . Cô đưa tay lên gạt nước mắt mặt và đẩy Mạnh . Nhung xót xa
-Bây giờ nữa để gì chứ? Tìm em nữa cũng gì? Giữa chúng còn là gì nữa ? Với cuộc sống của em bây giờ lắm.
Mạnh Nhung trách móc chỉ là giả vờ thôi, mắt cô đỏ lên hiểu cô chịu nhiều tổn thương thời gian qua cho nên cô càng đẩy càng ôm cô siết chặt cô.Giọng khản đặc
-Em sống nhưng ko , ko hạnh phúc khi bên ko còn em nữa,Nhung em cũng như ko tí nào cả đúng em?
Dù cố gắng tỏ thì khi những lời từ Trang Nhung trở nên yếu đuối vô cùng. Cô đau lòng bao nhiêu thì càng đánh n.g.ự.c bấy nhiêu
-Tại chứ,tại khi em quên xuất hiện mặt em hả.. buông em em cần nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hanh-phuc-tim-lai/chuong-74.html.]
Nhung vùng vẫy trong lòng Mạnh như con thú Nhungg thương, đau, xót,vì mà vợ chồng thành nông nỗi , ko buông cô mà càng gồng tay giữ cô ,để mặc cô cào cấu đến nỗi tay rớm cả m.á.u cũng chẳng thấy đau..Giọng lạc nhưng lời chắc nịch
-Ngày cha bắt em về cũng là lúc phát hiện Loan nhốt nhờ một đến thăm con Linh và nó hết việc ác độc của . Lúc đó bàng hoàng, như thể tin rằng gây chuyện tày trời như . Khi mà tìm thấy Loan tầng hầm kho lúa, cô nhốt, do đó lỡ tay đánh Loan thương nặng, con Linh bày mưu hại, sợ thả Loan loan theo trai và thưa vì đánh cô thương nên nhốt loan luôn, còn con Linh lúc đó nó thương nên âm thầm bỏ thuốc cho Loan uống đến tâm thần điên điên tỉnh tĩnh thì càng đau đớn nhiều. Anh như điên dại khi đối diện tất cả, , bảo giữ im lặng vì Loan bệnh, con Linh tù sẽ ai dám thưa kiện cả, bảo giấu luôn ba Loan, coi như Loan vẫn Nhungg theo trai như những gì mấy năm qua. thể, ban đầu im lặng, vì một phần dù thì cũng là duy nhất của nhưng ngày ngày đối diện với Loan, ngày ngày chứng kiến cô nữa điên nữa tỉnh cứ kêu gào đòi con . Thì thể im lặng nữa. Thời gian đó vì chuyện trái ngang sảy bất ngờ nên xử lý thế nào cho vẹn cả đôi đường. Rồi cuối cùng khi chính tay đơn kiện chính ruột của , chính đẩy bà tù, chính cho gia đình tan nát thì cũng chính là lúc rơi con đường tuyệt vọng nhất, cũng chính là lúc phát hiện yêu thương là em ko còn bên nữa… Ngày đó sống vật vã như sắp chet, đau khổ, nhưng bé Trinh con bé cứ quấn quýt bên đồng ý trở về bên ngoại thì lúc mới bừng tỉnh và thoát khỏi cuộc sống vật vờ của …
một lúc, Mạnh thở mạnh tiếp..
-Anh bán hết đất đai cũng may lúc bán giá đất Nhungg sốt nên giá, đưa Trinh rời quê lên thành phố lập nghiệp. Sau thời gian chật vật và nhờ gặp những giúp đỡ thì cũng gầy dựng sự nghiệp và vựt dậy đến ngày hôm nay. Năm về quê thăm , đó qua nhà gặp cha hỏi về em thì chỉ cha em xa nhưng dù năn nỉ xin địa chỉ nhưng cha chẳng cho…
Cho đến tình cờ mấy hôm nay gặp em và em Nhungg giúp việc ở gần chỗ ... lúc đó mừng như phát điên, tối đó định đến nhà để gặp em thì phát hiện em Nhungg vui vẻ bên Tuấn nhân viên của .. cứ ngỡ em quen khác nên tức giận bỏ về, mấy hôm em với Tuấn cứ vui vẻ.. khó chịu.. sắp ko trụ nỗi nữa em hiểu ko?
Từng câu,từng chữ giải thích cô đều rõ mồn một, do cô ko chịu tìm hiểu rõ chuyện nên và cô mới hiểu lầm thế . Nhung thở dài,tâm trạng tựa mây bay nhẹ nhàng. Mạnh bây giờ thật sự đổi, nhu nhược như ngày nữa, trưởng thành tự bước con đường của chính mà như một bé ngày ngày bám váy nữa. Chợt hiểu Nhung dần cảm thấy nhẹ lòng , Cô ko cự tuyệt Mạnh nữa mà chủ động vòng tay sang ôm lí nhí giải thích
-Em và Tuấn ko gì hết chỉ là bạn thôi, chuyện và chị Loan chấm dứt hả ?
-Mấy tháng nay và Loan tất thủ tục li hôn . Năm đó Loan về bên gia đình cô , và cùng cha cô đưa viện điều trị một thời gian thì hiện tại bệnh tình Loan khá lên nhiều, bây giờ cô Nhungg sống với gia đình và mở một cửa hàng kinh doanh nhỏ. Trinh vì xa lâu chịu ở với nên Loan đành để Trinh theo luôn, một tháng khi rảnh đưa con về thăm Loan mấy . giữa và Loan thì chấm dứt. Một phần do chuyện cũ Loan ám ảnh nên ở cạnh , một phần là do , thương khác .