Nghe đến đây trong lòng Nhung như  một dòng nước ấm chảy qua.  miệng vẫn giả vờ hỏi
-Anh thương ai ?
Mạnh , đôi mắt  Nhung đầy yêu thương  đó  kéo Nhung  lòng , vòng tay  siết chặt.
-Thương em. 
…
Sau khi cả hai trở về cạnh , Trinh vui lắm con bé cứ tíu tít theo Nhung suốt. Còn Mạnh thì khỏi     rời Nhung nữa bước luôn. Cứ như thể sợ Nhung biến mất một  nữa .
Mọi chuyện  thỏa, Nhung  đưa Mạnh về gặp bác gái để thưa chuyện nghỉ việc vì giờ đây Nhung    tâm  ý ở bên cạnh cha con Mạnh. Và tất nhiên cô cũng   bác gái mấy tuần để bác và  chị tìm  giúp việc mới.
Bác gái  xong cũng vui vẻ chúc phúc cho Nhung nhưng  bác cũng buồn lắm vì sắp tới  xa Nhung , còn Nhung tất nhiên cô cũng ko mấy vui vẻ bởi chính cô  xem bà như  ruột của ,  bà lo lắng trong những năm tháng qua nếu   bác  lẽ giờ đây Nhung cũng Nhungg lang thang ngoài  cũng nên. Cho nên giờ đây chuẩn  xa  đó cũng là điều ko hề dễ chịu…
Hai bác cháu ôm  bịn rịn chẳng ai  chia tay, đến khi Mạnh  mặt hứa sẽ thường xuyên đưa cô lên nhà chơi vì một hai hôm nữa cô và    về  quê thì bà mới  vui trở  mà gật đầu đồng ý..
Lúc Nhung dọn đồ theo Mạnh  ngoài Nhung thấy Tuấn   cô và Mạnh ánh mắt Trinhn ngập nỗi buồn ,cô định   chào Tuấn và  lời tạm biệt  nhưng Mạnh cản,  để  sẽ giải thích với Tuấn …Nhung   ít nhiều cũng  cho Tuấn buồn, nhưng  Mạnh và hiểu Trang Nhungg ghen nên cuối cùng Nhung  lời  chỉ  từ xa vẫy tay với Tuấn  lên xe  luôn, Nhung nghĩ  lẽ Tuấn cũng sẽ hiểu cho cô. Và hiện tại  còn  việc cho Mạnh nên Nhung    sẽ còn nhiều cơ hội gặp . Đến khi   chuyện qua , gặp  sẽ dễ xử hơn bây giờ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hanh-phuc-tim-lai/chuong-75.html.]
...Tạm biệt phố thị ồn ào ,nơi Cô và  tìm  tình yêu  nữa. Mạnh đưa Nhung trở về với quê hương nơi cô và  sinh , cha  Nhungg mong chờ cô và  trở về.
Lúc về nhà Nhung Mạnh  chịu  với cha  và với  cha   Nhung  rời khỏi Mạnh  nên ông bà  dần ngui ngoai, tuy vẫn  thích Mạnh cho lắm nhưng cha  vẫn  phản đối.
Nhung về  mấy hôm liền sắp xếp cùng Mạnh và Trinh  đến thăm Chị Loan. Khi cả hai gặp , cảm giác cũng ngượng ngập lắm, nhưng vì chị Loan hiểu duyên nợ giữa chị và Mạnh  hết nên chị chỉ  với Nhung mong cô đối xử  và yêu thương với bé Trinh giúp chị. Tất nhiên với con bé thì tình yêu thương của Nhung dành cho con  thật lòng nên Nhung   ngần ngại liền hứa với chị Loan ngay. 
Gặp chị Loan xong thì Nhung cùng Mạnh cùng Trinh  đến trại giam thăm  chồng. Lần  gặp ,   hốc hác và già   nhiều, vì cũng    tội của bà và thời hạn bà chịu án  dài,  lẽ  đến lúc bà trả nghiệp nên Nhung  còn ác cảm với bà nữa. Vì thời gian thăm nuôi  nhiều nên  khi  về Nhung   mong bà giữ sức khỏe và hứa với bà cô sẽ lên thăm bà thường xuyên, và nhất định sẽ cùng cháu nội chờ đón bà trở về nhà.
Lúc đó khi  xong lời hứa của Nhung thì bà Sáu  gật đầu đồng ý với cô  nở một nụ  mãn nguyện. Nụ  của bà bây giờ thật hiền   hối   còn những toan tính, ác cảm như ngày xưa nữa.
….
Rời khỏi khu trại giam, Nhung cùng Mạnh nắm tay Trinh   cổng, con bé  vddivcùng ba  thì vui lắm cứ tíu tít  thôi, còn Nhung và Mạnh trong lòng cả hai như trút   bao muộn phiền,  ánh nắng buổi trưa, cả hai   mỉm  hạnh phúc. 
Cuối cùng  tất cả họ cũng  trở về bên , mấy năm  khi rời  Nhung mang theo bao nhiêu là đau đớn,bao vết thương rỉ m.á.u bên  chỉ mong mỏi và ước mơ một điều xa vời là  bao giờ gặp  Mạnh nữa. Thế mà duyên phận  một  nữa  , Nhung và   về bên   cùng  một  nữa xây dựng  hạnh phúc  đỗ vỡ. Với Nhung cô  thể rời  khi    trân trọng , nhưng sẽ dễ dàng tha thứ nếu như họ   đổi và vẫn yêu thương cô. Nhung cũng   quyết định  của  là đúng  sai, nhưng vì tình yêu của  vẫn còn dành cho Mạnh, và tình yêu thương của Trinh khi  bao năm dài xa cách ngày gặp  con bé vẫn nhận  Nhung,  ôm lấy cô và  con nhớ . Lúc đó Nhung  tự hứa với lòng rằng sẽ mãi mãi yêu thương và lo lắng cho con bé như con ruột của . Cho nên khi hiểu  tình cảm của Mạnh vẫn còn dành cho Nhung thì Nhung  ngầm cho  một cơ hội, và cũng cho chính  một  nữa   yêu thương cha con của . 
Cả ba lên xe về nhà dòng  hối hả lướt qua, Mạnh lái xe chốc chốc  đưa mắt  xuống Nhung đầy yêu thương qua kính chiếu hậu, Phía  Nhung ôm Trinh  lòng, cả hai  con khe khẽ cùng cất lên bài hát cả nhà thương . 
—----Hạnh phúc là thế đó,chẳng cần lời thề non hẹn biển,chẳng cần những thứ xa hoa,chỉ cần trong tim hai  luôn   thì dù  xa cách bao lâu,  khó khăn trắc trở thế nào thì cuối cùng những  yêu  cũng sẽ tìm về   bên cạnh …
- Hoàn-