Hành Trình Của Công Chúa: Sống Ở Trường An Chẳng Dễ Dàng - Chương 14

Cập nhật lúc: 2025-12-13 13:56:54
Lượt xem: 377

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ta khẽ nắm lấy tay Vu ma ma, đầu tiên rõ lòng .

 

Có những tình cảm, thể dứt bỏ.

 

"Bà !" 

 

"..." 

 

"Bà , bà sẽ ... hại ." 

 

Ta cũng chắc chắn, nhưng vẫn ôm chút hy vọng.

 

Ta cảm thấy đây như là một loại báo ứng luân hồi.

 

Thứ gọi là huyết thống , thật kỳ diệu.

 

Từng lúc dựa huyết thống, để mưu cầu lợi ích từ Mẫu hậu.

 

Bây giờ cũng là huyết thống, níu giữ bước chân của .

 

Rõ ràng chỉ cần tiến thêm một bước là trời cao biển rộng, nhưng vẫn cứ đầu vách núi, dù cho tan xương nát thịt.

 

Ta cưỡi ngựa phi nhanh lên đường đến Thái miếu.

 

Giữa đường, gặp Khang Lạc ám sát.

 

Mười mấy hắc y nhân c.h.é.m g.i.ế.c khiến thị vệ của phủ Vũ Lăng Vương c.h.ế.t quá nửa. Khang Lạc sợ hãi la hét thất thanh bên cạnh chiếc xe ngựa lật nghiêng.

 

Mắt thấy một hắc y nhân sắp bổ đao xuống đầu nàng , bèn rút kiếm g.i.ế.c tên thích khách, ngựa đối phó với đám hắc y nhân bên cạnh Khang Lạc, tóm lấy cổ áo nàng kéo lên ngựa phi nhanh .

 

Khang Lạc định thần , vẫn còn đang la hét.

 

Ta lạnh giọng quát: "Câm miệng!" 

 

Lúc Khang Lạc mới đầu , giọng hoài nghi: "Triệu T.ử Ngọc?" 

 

Ta thèm để ý đến nàng , chỉ hỏi điều quan tâm nhất: "Mẫu hậu ? Xảy chuyện gì?" 

 

"Mẫu hậu ám sát. Nghe thương nặng. Phụ hoàng đang phái bắt thích khách. Triệu T.ử Ngọc ngươi nhanh lên, gặp Mẫu hậu cuối." Khang Lạc run rẩy, nước mắt giàn giụa.

 

Nàng lúc , chân thật đến mức khiến sinh lòng thương hại.

 

Ta nuốt những lời châm chọc bên miệng, chỉ chuyên tâm chạy .

 

Có lá bùa hộ mệnh Khang Lạc , đường ai dám ngăn cản.

 

Rất nhanh đến Thái miếu.

 

"Mẫu hậu..." Khang Lạc nhảy xuống ngựa, loạng choạng chạy về phía , nàng xách váy lên, dáng vẻ mất hết.

 

Ta bước như bay theo , vội vàng đẩy cửa , bên trong.

 

Chỉ thấy ánh đèn dịu dàng bao phủ, Mẫu hậu đang quỳ với tư thái đoan trang bồ đoàn.

 

Nghe thấy động tĩnh, bà đầu quở trách: "Nơi trọng địa quốc gia, ồn ào náo động, còn thể thống gì nữa? Sao con đến đây?" 

 

chỉ liếc mắt qua , liền mật ôm lấy Khang Lạc đang lao tới.

 

Khang Lạc mừng quá hóa : "Mẫu hậu, ? Tốt quá, thật sự quá!" 

 

Toàn lạnh buốt, một cảm giác nguy hiểm cực độ bao trùm, rõ là nên vui là nên buồn.

 

Mẫu hậu , điều đương nhiên là .

 

lợi dụng , điều ,

 

Ta liếc qua bà với ánh mắt lạnh như dao, từ từ lùi về phía .

 

Thị vệ bốn phía ùa tới. Tên thị vệ dẫn đầu lo lắng hỏi: "Khang Lạc công chúa, chỉ một đến thôi ?" 

 

"Còn nàng ..." Khang Lạc tìm khắp nơi, ánh mắt dừng , mang theo vài phần vui mừng chân thành: "Triệu T.ử Ngọc, Mẫu hậu ." 

 

ánh mắt đổ dồn .

 

thanh kiếm chĩa .

 

Nụ mặt Khang Lạc lập tức cứng đờ.

 

Ánh mắt Mẫu hậu cũng trở nên kinh ngạc.

 

Ta cụp mắt, khẩy một tiếng, từ từ lau lớp cải trang mặt, để lộ dung mạo vốn hành lễ vô cùng chu đáo.

 

"Dân nữ tham kiến Hoàng hậu nương nương, cung chúc nương nương thể khỏe mạnh, cát tường bình an." 

 

"A Ngọc..." Mẫu hậu lẩm bẩm.

 

"Phụng chỉ Bệ hạ, bắt giữ phản tặc Triệu T.ử Ngọc. Bắt nàng , áp giải thiên lao!" 

 

Ta đành buông tay chịu trói.

 

Thật nực

 

Sớm sẽ bắt, thà dùng cái mạng đổi lấy mạng của Ngụy Chiêu. Ít nhất cũng coi như trọn vẹn tình nghĩa với A Tắc.

 

Bây giờ thế , là đây? 

 

"Lui cho Bổn cung!" Mẫu hậu lạnh giọng quát.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hanh-trinh-cua-cong-chua-song-o-truong-an-chang-de-dang/chuong-14.html.]

 

"Hoàng hậu nương nương, Bệ hạ chỉ, phản tặc Triệu T.ử Ngọc cấu kết với thích khách, ám sát Hoàng hậu nương nương và Khang Lạc công chúa..." 

 

Mẫu hậu rút kiếm của thị vệ, một kiếm đ.â.m cổ họng kẻ đang , khiến câm miệng.

 

Khí thế Bà uy nghiêm như núi Thái Sơn đè xuống, gằn từng chữ, giọng lạnh thấu xương:

 

"Lui cho Bổn cung, nếu g.i.ế.c tha!" 

 

21

 

Giữa Thái miếu rộng lớn, chỉ còn , Mẫu hậu và Khang Lạc. 

 

Không một ai lên tiếng phá vỡ sự yên tĩnh

 

Trong Thái miếu tĩnh mịch, thể thấy cả tiếng hít thở của đối phương. 

 

Ta chằm chằm bài vị của các vị hoàng đế Đại Chu, nhưng tâm tư ở nơi

 

Ta Mẫu hậu : "Không !" 

 

Giọng của bà lạnh lùng mang theo chút mệt mỏi, càng mang theo ý vị của sự bi ai tột cùng khi cõi lòng c.h.ế.t. 

 

Khang Lạc ngơ ngác , Mẫu hậu. 

 

Rõ ràng là hiểu chúng đang gì. 

 

Cái đầu óc hạn của nàng thật sự thể nghĩ chuyện phức tạp như

 

Ta thản nhiên : "Vậy thì ?" 

 

Lần , Mẫu hậu đích đến sân nhỏ khuyên nhận thánh chỉ sắc phong công chúa. Khi đó, bà hậu quả

 

ngờ tới, rõ mà vẫn cố tình? 

 

"A Ngọc..." Giọng Mẫu hậu vài phần yếu đuối, "Khi đó, Mẫu hậu tự tin đủ sức bảo vệ con chu ." 

 

"Thật ?" Ta , ánh mắt bình tĩnh đến mức chính cũng thấy đáng sợ. 

 

Mẫu hậu hiểu , sắc mặt lập tức tái nhợt, hai hàng nước mắt trượt dài từ khóe mắt. 

 

ngã xuống bồ đoàn, một lời. 

 

Khang Lạc hiểu câu đố câm , nhưng cũng cản trở việc nàng cảm nhận bầu khí ngột ngạt đến bức bối. 

 

Nàng quỳ bên cạnh Mẫu hậu, bất an lay nhẹ cánh tay bà: "Mẫu hậu, rốt cuộc xảy chuyện gì?" 

 

"Xảy chuyện gì ư..." 

 

Mẫu hậu vô thức lặp câu , bỗng phá lên lớn, tiếng ai oán thê lương. 

 

"Hahahahaha!" 

 

"Mười tám năm..." 

 

Ta thể tiếp nữa, đẩy cửa bước ngoài. 

 

Tiếng bước chân "lộp cộp", là Khang Lạc đuổi theo. 

 

"Triệu T.ử Ngọc, ngươi !" 

 

Khóe mắt nàng ửng đỏ, mang theo một cảm giác hổ, nhưng vẫn lấy hết can đảm hỏi

 

"Rốt cuộc là ? Tại Phụ hoàng bắt ngươi?" 

 

"Tại Mẫu hậu ?" 

 

"Các ngươi rốt cuộc đang ?" 

 

Ta đầu nàng , trong lòng dâng lên một cảm giác khó tả. 

 

Sự ngây thơ của nàng , lúc khiến chán ghét, nhưng lúc khiến ghen tị. 

 

Ta lúc chuyện, nên cũng ngại lãng phí chút công sức với nàng

 

"Ngươi yêu mến Ngụy Chiêu, Ngụy Chiêu cũng yêu mến ngươi." 

 

Khang Lạc chút lúng túng: "Đó là chuyện quá khứ , liên quan gì đến chuyện của Mẫu hậu chứ?" 

 

"Đương nhiên là liên quan." Ta đầy ẩn ý. 

 

"Nếu một ngày, Ngụy Chiêu nắm giữ binh quyền, g.i.ế.c , uy h.i.ế.p Phụ hoàng nhất định để ngươi ở bên , Phụ hoàng đồng ý." 

 

"Ngụy Chiêu ngại ngươi từng gả cho khác, cũng ngại ngươi một đứa con với đàn ông khác khiến ngươi vô cùng cảm kích, cũng sinh cho một đứa con." 

 

"Các ngươi vui vẻ sống bên mười tám năm. Ngươi tưởng tấm lòng của đối với ngươi trời đất chứng giám, ngươi thể kiểm soát tuyệt đối." 

 

" bỗng một ngày, ngươi phát hiện Ngụy Chiêu thực vẫn luôn tâm tâm niệm niệm trừ khử đứa con đầu lòng của ngươi, thậm chí tiếc loan tin ngươi c.h.ế.t ngoài, chỉ để lừa đứa trẻ đó tới đây, g.i.ế.c nó." 

 

"Lúc đó, ngươi đau lòng ?" 

 

"Ngươi thấy mười tám năm qua đều là một trò ?" 

 

"Ngươi ?" 

 

Ta chằm chằm Khang Lạc, thấy đôi mắt mờ mịt của nàng trở nên kinh hãi, đôi mắt ửng đỏ ngấn lệ, trong lòng nhen nhóm một niềm khoái cảm thầm kín.

 

Loading...