Hành Trình Của Mẹ Kế Vượt Thời Gian - Chương 139

Cập nhật lúc: 2024-08-11 15:59:08
Lượt xem: 107

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Về phần căn nhà , mặc dù Đường Minh Sơn là nhân viên kỹ thuật bậc ba nhưng tuổi nghề vẫn còn thiếu nên nơi vẫn thể thuộc về . Nhờ chủ nhiệm Trương thuyết phục nhà máy sản xuất giấy cho họ thuê ngôi nhà nên việc học hành của Nguyên Khang hiện tại cần lo.

Sở dĩ cháu của ông sống ở trong huyện nên quan tâm đến cái nhà lắm.

Lúc đến báo danh, Phong Ngọc Lan và Đường Minh Sơn xếp hàng một hồi lâu, đúng như họ nghĩ, lượng thí sinh tham gia năm nay lớn.

Bởi vì giới hạn tuổi tác nên chỉ cần đóng lệ phí là xong.

"Người nãy hình như là gần năm mươi tuổi ?"

"Ừ, lớn tuổi mà cũng tới tranh giành với chúng ."

Phong Ngọc Lan những lời bàn tán ở xung quanh liền nghiêng đầu Đường Minh Sơn, còn chỉ cúi đầu : "Đề bài tối qua hiểu ?"

Phong Ngọc Lan nhịn : "Anh thể về chuyện khác ?"

"Vậy trưa nay em ăn cái gì?"

"Đổi cái khác ?"

Đường Minh Sơn suy nghĩ một chút: "Dẫn em hóng gió nhé?"

"Vâng."

Phong Ngọc Lan vui vẻ .

Một ngày khi thi, Đường tới dặn dò hai mấy câu, đó bà ở ăn trưa xong về.

Chị dâu Triệu thấy cảnh liền với thím Điền: "Nhìn của kìa, đầu tiên là gọi em chồng tới giúp, đó tự tới khuyên bọn họ đừng quá căng thẳng."

Thím Điền mỉm gật đầu: "Chúng thường đồng chí Tiểu Đường đối xử với khác , bây giờ trưởng bối của họ chúng liền lý do tại như ."

"Ừ." Chị dâu Triệu gật đầu sang chuyện của chị dâu Trương, cả Trương cuối cùng vẫn từ bỏ công việc để thi đại học.

Đường Minh Sơn ở tầng năm bán công việc.

Ở mấy lầu cũng như , trong đó Tăng Bộ Thắng, mới trở thành nhân viên chính thức đầy hai năm xin từ chức, mới kết hôn năm ngoái, năm nay bán công việc, cha vợ của bất mãn nhưng vợ của là Liêu Quế Phương vô cùng ủng hộ chồng .

"Mấy năm nay vẫn tập trung ôn luyện, những lúc rảnh rỗi còn đến hỏi bài." Đường Minh Sơn về chuyện : "Dám xin nghỉ việc chứng tỏ quyết tâm."

Phong Ngọc Lan gật đầu.

Hai tản bộ về nhà, khi rửa mặt xong xuôi liền bước phòng ngủ.

Đường Văn Tuệ và Nguyên Khang ở nhà, họ xuống lầu ba bầu bạn với em chồng của thím ba Lưu, ở quê của vợ chồng thím ba Lưu chút chuyện nên về đó một chuyến, em chồng của bà và Đường Văn Tuệ mấy ngày nay chơi với khá nên cô liền qua đó.

Sáng hôm , Đường Văn Tuệ đưa Nguyên Khang về, Nguyên Khang mơ mơ màng màng chạy thẳng trong phòng, cởi giày nhảy lên giường của cha .

Đường Minh Sơn dậy, đắp chăn cho đó rời giường.

"Tối qua con ngủ ?"

Phong Ngọc Lan xoa đầu Nguyên Khang hỏi nhỏ.

Nguyên Khang lí nhí: "Cô chuyện với dì nhiều lắm."

Phong Ngọc Lan khẽ , đắp chăn cho bé: "Hôm nay con cần đến nhà trẻ nên cứ ngủ cho ."

Cô cũng rời giường theo .

Đường Văn Tuệ nấu mì trứng, cho thêm hai quả trứng chiên trong chén của Phong Ngọc Lan và Đường Minh Sơn.

Thấy chén của Đường Văn Tuệ , hai chia một quả cho cô , kết quả Đường Văn Tuệ lập tức cầm chén dậy: "Không là do em ngại, mà là do hôm nay hai sẽ thi nên ăn hai quả trứng gà, em là vì hôm nay em thi, nên hai cứ ăn ."

Vợ chồng Phong Ngọc Lan lực bất tòng tâm, chỉ thể ăn hết đó cùng khỏi nhà.

Đường Văn Tuệ đưa họ xuống lầu: "Thi nha, em sẽ nấu bữa trưa đợi hai về."

"Đồng chí Văn Tuệ vất vả ."

Phong Ngọc Lan xe đạp, một tay ôm eo Đường Minh Sơn, một tay quơ quơ chào cô .

Đường Văn Tuệ che miệng , cô cũng vẫy tay đáp , chờ họ khỏi nhà ngang, cô mới xoay lên lầu, Nguyên Khang còn đang ở nhà một , cô tranh thủ về mới .

Phong Ngọc Lan và Đường Minh Sơn thi chung phòng, một ở hàng ghế đầu tiên bên trái, ở hàng ghế đầu tiên bên .

Bài thi phát xuống, Phong Ngọc Lan tiên cầm đề hết một , quả thật là nó khó hơn đề thi cuối kỳ lớp mười hai năm nay một chút.

Phong Ngọc Lan hít sâu một , mở hộp bút lấy bút bắt đầu bài.

Hai ngày , kỳ thi kết thúc.

vui, cũng buồn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hanh-trinh-cua-me-ke-vuot-thoi-gian/chuong-139.html.]

Đường Minh Sơn nghỉ việc nên cũng cần , còn Đường Văn Tuệ thì trở về nhà.

Nguyên Khang thì vẫn đến nhà trẻ.

Phong Ngọc Lan và Đường Minh Sơn cũng rảnh rỗi, lúc Dương Bảo Quốc đến, bọn họ đang sắp xếp đồ đạc trong nhà, coi cái nào sẽ đem về quê, cái nào nên mang , còn những cái nào sẽ để .

"Vào trong ."

Phong Ngọc Lan rót nóng, Đường Minh Sơn thì lấy đậu phộng .

Dương Bảo Quốc bảo bọn họ đừng nóng vội: "Cũng chuyện gì hết, chỉ tới thăm hai một chút thôi."

thật là cũng chẳng chuyện gì, chỉ là tiện đường tạt qua nhà ngang nên sẵn tiện ghé đây coi .

"Hôm nay đến nhà máy sản xuất giấy ?"

Đường Minh Sơn hỏi.

"Nghỉ một bữa mà." Dương Bảo Quốc bóc đậu phộng bỏ một hạt trong miệng: "Nhà máy sản xuất giấy mấy ngày nay cũng còn yên bình như , ngoại trừ vị trí của cháu trai của chủ nhiệm Trương đảm nhận thì những vị trí khác vẫn bổ sung."

Vì công việc đó mà nhiều đều đang tranh để đưa nhà của .

"Không ít nhắm đến công việc của Tăng Bộ Thắng, vài chủ nhiệm đến ngỏ ý nhưng Tăng Bộ Thắng nên giao cho ai mới ."

" cứ tưởng bán ."

"Không." Dương Bảo Quốc lắc đầu: " cũng khó bán lắm."

"Ai trả nhiều tiền hơn thì bán cho đó." Triệu Thiên tiến : "Như còn ?"

"Vấn đề là đều trả với cái giá ngang ." Dương Bảo Quốc bất ngờ khi thấy cũng ở nhà.

Phong Ngọc Lan im lặng bọn họ chuyện, Đường Minh Sơn cũng khá ít, chuyện hơn một tiếng , Dương Bảo Quốc cũng rời .

Triệu Thiên uống một ngụm về Dương Bảo Quốc: " đang mâu thuẫn với vợ ."

"Sao ?"

Đường Minh Sơn hỏi.

"Hình như cũng bán công việc, còn bảo là ngoài trải nghiệm, tìm giùm một lá thư giới thiệu, cuối cùng liền chị dâu Dương ngăn ."

Phong Ngọc Lan bất ngờ về chuyện , lá gan của Dương Bảo Quốc lớn, hơn nữa còn quen ở bên ngoài, nếu thì thể lấy đồ mua bán ?

Thi xong nhẹ cả . Buổi sáng, hai đưa Nguyên Khang đến nhà trẻ đó đạp xe chạy vòng vòng, buổi trưa đón Nguyên Khang về ăn cơm, buổi chiều chơi tiếp.

Cuối tuần thì dẫn Nguyên Khang về quê ở hai ngày đó trở về nhà ngang.

"Nhìn hai rảnh rỗi cả ngày việc gì , lo đấy."

Chị dâu Triệu thấy họ đem trái hồng ở quê lên chia cho , liền .

“Chuyện cũng vội , giấy thông báo thì ít nhất cũng nửa tháng mới .”

Phong Ngọc Lan múc nước giặt giày .

Chị dâu Triệu : “Vốn hai cũng cần vội gì, chị thấy hết mà, khoan hãy nhắc đến đồng chí Tiểu Đường là một thích sách, ngay cả em khi mới đến nhà ngang cũng ̉nh rỗi là lôi sách ngay.”

“Chính mắt chị thấy em học từ tiểu học lên cấp hai, đó thi lên cấp ba, còn giúp bọn nhỏ giải đề, quá trình đó em đều đang học, thể thi đỗ .”

Phong Ngọc Lan cứ cảm thấy lời của cô lạ lạ thế nào , cô ngẩng đầu lên, chị dâu Triệu cũng cảm thấy mất tự nhiên : “Ấy, thằng hai quậy phá thật, chị đưa thằng bé xuống dạo một lát.”

Nói xong thì cõng thằng bé ngay.

Phong Ngọc Lan cúi đầu giặt giày tiếp, Đường Minh Sơn bước , theo bóng lưng của chị dâu Triệu nhẹ nhàng : “Cô đang tức giận thôi.”

“Em .” Phong Ngọc Lan mím môi: “ cũng liên quan gì đến chúng .”

Bỗng nhiên nổi giận mặt cô.

Đường Minh Sơn xuống giặt giày cạnh cô: “Cũng ngờ Triệu Thiên cũng suy nghĩ tham gia kỳ thi , nhưng với trình độ cấp một của thì cho dù tham gia thi thì cũng hy vọng gì nhiều.”

Chỉ cần tâm trạng của Triệu Thiên hai ngày diễn kỳ thi cho lắm, hơn nữa hình như còn cãi với chị dâu Triệu.

như những gì Phong Ngọc Lan , mâu thuẫn giữa hai vợ chồng họ liên quan gì đến và cô.

chị dâu Triệu cứ như nghẹn một cục giận nguôi, lúc thấy họ về thì kìm lòng bóng gió vài câu.

Hôm nay bỏ qua, nhưng những ngày kế tiếp chị dâu Triệu như biến thành một khác , cứ suốt ngày úp úp mở mở phê bình Phong Ngọc Lan và Đường Minh Sơn.

Ngay cả Tống Chi cũng phát hiện .

Vào bữa cơm tối, Nguyên Khang thấp giọng : “Chị Niếp Niếp thèm chơi với con nữa.”

Phong Ngọc Lan khẽ chau mày, múc một thìa trứng hấp cho Nguyên Khang: “Ăn .”

Loading...