Hành Trình Của Mẹ Kế Vượt Thời Gian - Chương 224

Cập nhật lúc: 2024-08-18 15:09:37
Lượt xem: 84

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phong Ngọc Lan lấy tất cả điện thoại giữ . Đường Minh Sơn gọi một là cô ghi sổ một dãy .

Có một ít là điện thoại của cơ quan công tác, chỉ là giờ nhà bọn họ trang điện thoại cố định nên trong danh bạ điện thoại ghi điện thoại ở nhà.

điện thoại cố định nhà bọn họ cũng bạn bè ghi .

Lúc Nguyên Khang về nhà thì đúng lúc Đường Minh Sơn đang chuẩn gọi cuộc gọi cuối cùng: "Nguyên Khang qua đây."

"Gì ạ? Ơ! Nhà điện thoại cố định!"

Sau khi thấy rõ thứ mặt là gì, Nguyên Khang chạy tới với vẻ mặt đầy ngạc nhiên và mừng rỡ.

"Cha cho con gọi điện thoại cho Vĩnh Bình nhé. Con ?"

Đường Minh Sơn đưa ống cho . Nguyên Khang lập tức kề sát ống tai. Điện thoại kết nối, giọng vịt đực của Vĩnh Bình cất lên: "Xin chào, đây là nhà Lâm Tráng."

Lâm Tráng là tên của chú Lâm.

"Anh Vĩnh Bình, em là Nguyên Khang! Đây là điện thoại cố định nhà chúng em." Nguyên Khang lớn tiếng .

Thiết Đản cũng xem các bạn nhỏ trong tivi nữa mà nhanh chóng bò đến bên chân Nguyên Khang, ôm lấy chân .

Nguyên Khang cúi đầu liếc tiện tay xoa xoa cái đầu nhỏ một cái.

Đường Minh Sơn cúi xuống bế Thiết Đản qua bên , ai ngờ Thiết Đản sống c.h.ế.t chịu , cứng cổ sắp gào . Thế là Đường Minh Sơn đành bế nó bên Nguyên Khang.

Phong Ngọc Lan để ý đến mấy cha con bọn họ mà bếp chuẩn nấu cơm tối cùng Đường.

Nhà hai Đường còn đang bận rộn bên phía quảng trường. Lát nữa nấu cơm tối xong, Nguyên Khang sẽ đưa cơm cho bọn họ.

Mãi đến hơn chín rưỡi tối, đồ đạc mới dọn nhà kho thuê cạnh quảng trường. Thậm chí hai Đường còn dựng một cái giường từ ván gỗ buổi tối hai vợ chồng ngủ ở bên nữa.

Chỉ là cơm canh thì ở bên đó tiện nấu, cần bên đưa qua.

Dưới lời đề nghị của Đường Minh Sơn, gian hàng của nhà hai Đường cũng chỉ một trò chơi giải trí là vớt cá vàng nhỏ mà còn trò khác nữa. Sau khi dọn những thứ đó kho là gian trong kho lập tức chiếm mất hai phần ba.

"Chiều nay ăn thế nào?"

Lúc ăn cơm, Đường hỏi Nguyên Khang. Hôm nay là thứ bảy nên Nguyên Khang cũng qua bên giúp đỡ.

"Cũng ạ." Nguyên Khang gật đầu: "Có nhiều xếp hàng chơi vớt cá vàng nhỏ nên một sang chọn vẽ tranh hoặc tô tượng. Tóm ăn cũng khá."

"Vậy thì ." Mẹ Đường gật đầu.

Cơm mà hai vợ chồng hai Đường ăn đựng trong hộp đựng thức ăn bằng thép gỉ, do Nguyên Khang xe đạp chở Đường qua bên đưa cho.

Buổi tối, Đường sẽ qua đó giúp đỡ.

Vợ chồng Phong Ngọc Lan ở nhà chăm con, thỉnh thoảng sẽ đưa Thiết Đản ngoài bộ một vòng.

"Em gần đây cơ thể lắm. Chẳng mấy ngày nữa nghỉ ba ngày ? Chúng về quê khám cho cha một chút khám cho luôn thể nhé?"

Phong Ngọc Lan .

"Cơ thể ư?"

Đường Minh Sơn ngạc nhiên: "Mẹ gặp ?"

"Mẹ bảo là xế chiều hôm nay ngang qua tiệm thuốc thì gặp họ mua thuốc."

"Để mấy ngày nữa chúng qua thăm một chút."

"Ừ."

Phong Ngọc Lan múc một muỗng cải xanh băm nhuyễn đến bên miệng Thiết Đản nhưng nó nghiêng đầu qua một bên chịu ăn.

Thế mà lúc Đường Minh Sơn múc nửa viên thịt đút tới thì Thiết Đản há to miệng ăn hết.

"Chỉ ăn thịt ăn rau xanh. Con cẩn thận táo bón đấy."

Phong Ngọc Lan cũng chỉ thuận miệng thế thôi, ai ngờ hai ngày ăn cơm tối xong, hai vợ chồng lo lắng đưa Thiết Đản khoa nhi bệnh viện huyện .

Bác sĩ đang trực hôm nay trùng hợp là trưởng khoa Tiền. Trưởng khoa Tiền ấn ấn cái bụng nhỏ của Thiết Đản một cái. Thiết Đản lập tức nước mắt lã chã qua.

Bình thường là một thằng nhóc vui vẻ mà hôm nay biến thành cái van phun nước .

"Mấy ngày đại tiện?"

"Hơn hai ngày ." Đường Minh Sơn trả lời.

Trưởng khoa Tiền nhịn : "Có cho thằng bé ăn bổ sung ?"

"Có ạ. Lúc thì ăn canh trứng và cháo, lúc thịt vụn hoặc món súp."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hanh-trinh-cua-me-ke-vuot-thoi-gian/chuong-224.html.]

Phong Ngọc Lan đáp.

"Thằng bé thích ăn thịt hả?"

"Vâng, gần đây nó thích ăn thịt và canh trứng. Mấy món khác dỗ mãi mới chịu ăn một chút." Đường Minh Sơn Thiết Đản bằng ánh mắt quái dị, dần dần đoán lý do tại thằng nhóc thúi ỉa .

"Không . Cho thằng bé uống nhiều nước xoa xoa bụng là . Thằng bé còn nhỏ nên hạn chế dùng đến thuốc thang." Trưởng khoa Tiền chắp tay , chà xát để lòng bàn tay ấm lên bấy giờ mới đặt lên cái bụng mềm như bông của Thiết Đản, nhẹ nhàng xoa bóp cho nó.

Phong Ngọc Lan và Đường Minh Sơn nghiêm túc .

Rất nhanh đó, Thiết Đản phát tiếng ứ ừ. Đường Minh Sơn lập tức bế con nhà vệ sinh.

"Sau thể chỉ cho thằng bé ăn những món thích . Phải bắt ăn cả rau xanh và hoa quả nữa."

Phong Ngọc Lan gật đầu ghi nhớ. Bây giờ cũng bệnh nhân nào khác tới khám nên trưởng khoa Tiền Phong Ngọc Lan kéo trò chuyện mấy câu gia đình. Ai bảo bà và bác sĩ Đường là đồng nghiệp, con gái bà là bạn của Phong Ngọc Lan gì.

Trò chuyện một hồi đột nhiên trưởng khoa Tiền bày vẻ mặt đầy tiếc nuối : "Tiếc là bác sĩ Đường em khác."

Phong Ngọc Lan lập tức hiểu ý bà . Nếu em khác thì khi thể giới thiệu cho cô giáo Tiền.

" ạ. Bên nhà bác sĩ Đường hai em. Anh em nhà chú bác và em họ cũng đều gia đình cả ." Phong Ngọc Lan gật đầu.

Trưởng khoa Tiền thở dài, chủ động nhắc tới cô giáo Tiền: "Từ nhỏ con bé nhà cô chiều chuộng quá sinh hư . Con bé giáo viên, thế là đăng ký thi sư phạm. Chỉ là cô cảm thấy tính cách con bé hợp dạy con nhà . Cũng tạo thêm phiền phức cho cô giáo Phong ?"

"Không ạ. Cô giáo Tiền dạy học tốt." Phong Ngọc Lan khen cô giáo Tiền mấy câu. Trưởng khoa Tiền đáp khiêm tốn dám nhận.

Lúc Đường Minh Sơn bế Thiết Đản , Phong Ngọc Lan thầm thở phào nhẹ nhõm một .

"Đi hả?"

"Ừ."

Trưởng khoa Tiền sờ bụng Thiết Đản thêm nữa: "Không nữa . Hai đưa thằng bé về tắm rửa ngủ . Này nhóc, kén ăn nữa đấy."

Thiết Đản a một tiếng với với tay về phía cha . Đường Minh Sơn bế nó lên. Hai vợ chồng cùng đưa con khỏi bệnh viện.

Lúc bọn ngoài thì Đường và Nguyên Khang cũng lên xe đưa cơm cho vợ chồng hai Đường bên quảng trường. Nếu Đường hai ngày Thiết Đản ngoài, đó Thiết Đản bày vẻ mặt khó chịu thì vợ chồng Phong Ngọc Lan vẫn còn chuyện xảy .

Sau khi về đến nhà, Đường Minh Sơn đưa Thiết Đản tắm. Phong Ngọc Lan thu dọn bát đũa chờ Đường và Nguyên Khang về. Hai vợ chồng kể chuyện Thiết Đản táo bón viện , nhưng lúc cho Thiết Đản ăn bổ sung thì còn cho thằng bé ăn thịt như nữa.

Ngày về quê vợ chồng Đường Minh Sơn, Nguyên Khang và Thiết Đản. Cha Đường mới cho gà ăn thì thấy cửa sân đang mở, bên trong tiếng Thiết Đản và Nguyên Khang đang chơi với .

Ông bước nhanh hơn , quả nhiên thấy mấy đang trong sân.

"Cha." Vợ chồng Đường Minh Sơn dậy.

"Ngồi ." Cha Đường khoát tay: "Cha mới cho gà ăn một lúc. Lần các con về mấy ngày?"

"Tổng cộng ba ngày ạ. Chúng sẽ ở nhà hai ngày ngày cuối thì qua bên chỗ thăm một chút."

Đường Minh Sơn đáp .

"Vậy để cha thịt con gà." Cha Đường qua bên bắt gà nhưng Phong Ngọc Lan ngăn cản.

"Không , những ngày chúng con ăn thịt đến nỗi ngán , giờ ăn chút đồ chay."

"Thật đó ạ. Đồ ăn càng ngày càng ngon." Đường Minh Sơn cũng .

"Mấy đứa còn trẻ tuổi mà như thế là . Nào chuyện ăn thịt đến ngán chứ." Cha Đường với vẻ chê bai: "Hồi còn trẻ một cha thể ăn một cân thịt cũng chẳng ."

Đó là vì hồi đó nhiều cơ hội ăn thịt nên ăn một bữa thể ăn đến ngán ?

Chẳng qua vợ chồng Phong Ngọc Lan chỉ chứ mạnh miệng, kéo cha Đường xuống chuyện gia đình.

"Chiều nay sẽ buổi bỏ phiếu chọn đội trưởng đấy. Nhà thằng hai vắng cả . Các con theo cha họp nhé."

Bọn họ một hồi đến chuyện chọn đội trưởng.

"Sao đột nhiên đổi đội trưởng ạ?"

Phong Ngọc Lan tò mò hỏi.

Cha Đường lắc đầu một cái: "Bị bệnh nổi nữa. Ý của bên công xã là để trong đội chúng bỏ phiếu , đó bên sẽ căn cứ kết quả bỏ phiếu để quyết định đội trưởng."

"Vậy ạ?" Đường Minh Sơn gật đầu: "Có những ai ứng cử ạ?"

Cha Đường kể tên mấy tiếp: "Chú ba nhà các con cũng đăng ký đấy. Chúng bỏ phiếu công tâm, thể vì quan hệ họ hàng quen mà bỏ phiếu lung tung . Như thế là sai đấy."

"Ông nội, ông cho ông ba kéo phiếu cũng chứ còn cho chúng cháu bỏ phiếu cho ông luôn ạ?"

Nguyên Khang đang chơi với em trai, chia một bên tai hóng chuyện lớn nhịn chen .

"Ông là hai của ông ba cháu đấy." Cha Đường lý chẳng sợ: "Ông ba cháu nghĩ gì trong lòng ông chắc? Chú chức đội trưởng , đừng cho chú lên thật. Người gì mà gì cũng hỏng. Đến khi đó mắng sẽ là chú đấy."

"Anh hai, giọng mà lớn hơn chút nữa là em ở ngoài sân cũng thấy đấy nhé." Chú ba chắp tay lưng tiến , bất mãn .

Loading...