Hào Môn Nữ Phụ Không Muốn Có Tình Yêu - Chương 77: Giang Thành qua đời

Cập nhật lúc: 2024-11-28 14:17:52
Lượt xem: 29

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhất Phẩm Lan Đình ở vị trí trung tâm thành thị, xây dọc theo vùng ven sông, đến ban đêm, phong cảnh bộ vùng ven sông sáng lên ánh đèn đèn đầy lung linh lộng lẫy, vô đèn đuốc trang trí rực rỡ, vô dạo xung quanh.

Phía Dịch Dương một dãi cửa sổ sát đất, ngoài cửa sổ, đêm tối hàng ngàn ngọn đèn chiếu sáng như đom đóm, mà mặt Hứa Tân Di, một dãy ngọn nến cao lung linh, năm ngọn nến, sắp xếp theo dạng hình tam giác, champagne cùng rượu vang đỏ, bò bít tết và salad.

Thật là lãng mạn... Cái rắm!

Hứa Tân Di nhai nhai miếng thịt bò trong miệng, d.a.o nĩa mặt bóng lưỡng phản quang ánh nên, dùng sức cắt xẻo đến mức cả bàn ăn đều rung chuyển.

―― "Mình còn tưởng rằng chuyện gì quan trọng lắm, hừ, ngay cả ngày kỷ niệm kết hôn cũng nhớ rõ, còn mặt mũi kêu về nhà..."

―― "Có thời gian rãnh rỗi ăn bữa cơm , còn bằng ở công ty thêm kịch bản tìm thêm nghệ sĩ cho công ty."

Hứa Tân Di nhét bò bít tết trong miệng, một đôi mắt tràn đầy oán hận Dịch Dương, nuốt trôi nảy sinh độc ác nhai mấy cái.

Tuy rằng ngẩng đầu, nhưng Dịch Dương vẫn cảm nhận ánh mắt g.i.ế.c của Hứa Tân Di, hầu kết lăn lộn lên xuống, cầm ly rượu vang đỏ lên uống một hớp che dấu hổ.

Ngày kỷ niệm kết hôn của hai bọn họ là ngày 27 tháng 3.

ngày hôm qua, rõ ràng tra đúng ngày mà, xác thật là hôm nay.

Chẳng lẽ Hứa Tân Di nhớ lộn?

Nghĩ nghĩ, lẽ thật sự khả năng , mặt ngoài thích , còn sinh nhật của ngày nào ?

Dịch Dương mở khóa màn hình di động, mở note celendar, ngày kỷ niệm kết hôn thình lình hiện mắt, 27 tháng 3.

Anh phóng to ngày tháng, mới bản nhầm, 27 thành 21.

Dịch Dương như việc gì, buông di động xuống bàn ăn, thanh thanh yết hầu, Hứa Tân Di, : "Xin , là nhớ lầm ngày, sẽ ."

Hứa Tân Di ngẩn .

―― "Đây là đang xin ?"

―― "Nhớ lầm ngày kỷ niệm kết hôn, một câu xin là xong việc hả?"

Thật là cô mở miệng như thế nào cho đây, Dịch Dương chuẩn quà là hộp trang sức, đầy đầy hộp đưa tới mặt cô.

"Quà tặng cho em lý do gì lấy về, em nhận , ngày kỷ niệm kết hôn, tặng em thứ hơn."

Dùng quà để nhận , còn tính chút thành ý.

mặt ngoài vẫn giữ vững bình tĩnh, giá chút.

"Thôi , món quà quý giá như em..."

"Cầm." Dịch Dương thấu suy nghĩ hư tình giả ý của cô, một chữ nhét ngược trở .

Hứa Tân Di cố mà nhận lấy, : "Ờ thì, đành , em nhận cho vui lòng đó nha."

Mở hộp trang sức , là một cái lắc tay, đính mấy viên kim cương giá trị xa xỉ, kiểu dáng, cũng logo.

Hứa Tân Di cảm thấy mỹ mãn nhận lấy.

Không logo mới càng quý, chứng tỏ là hàng đặc riêng, một hai.

Nếu nhận quà, Hứa Tân Di cho rằng cô cần vài ba câu thông cảm.

"Nhớ lầm ngày kỷ niệm kết hôn cũng chuyện gì đáng chết, chuyện gì quan trọng, ông xã , phần tâm ý của em nhận. Hôm nay tỉ mỉ chuẩn bữa tối ánh nến, quá lãng mạn, em thật cảm động quá ."

"Phải ?" Không hiểu càng càng bịt kín cái miệng nhỏ đó.

Hứa Tân Di gật đầu.

Dịch Dương ngoài nhưng trong : "Vậy em ăn nhiều một chút."

"Ông xã cũng nha."

Ha, đàn bà.

――――

Thành phố A, trung tâm thành phố ánh đèn lộng lẫy, là nơi tụ tập mỗi ngày của dân, lượng khá nhiều, rời xa trung tâm thành phố vẻ yên tĩnh hơn nhiều.

Hoa Danh Uyển là một chung cư cũ xây dựng hai mươi năm . Khu chung cư cao bảy tầng thang máy, mặt tường loang lổ vết bẩn màu nâu đen, thang lầu ai quan tâm, mặt tường từ trắng chuyển sang đen ngà.

Mặt đất tầng lầu bằng xi măng, gồ ghề lồi lõm, ít tạp chất xếp lớp dọc từng góc hàng hiên, bụi bặm chiếm cứ hơn phân nửa cửa . Công tơ điện tại lầu cũ đến mức ngoài đều sợ hãi nó sẽ chập khi nào, vô cùng nguy hiểm.

Chỗ duy nhất là nhiều cây cối xung quanh khu chung cư, mùa hè nắng gắt tàng cây cao lớn che khuất cái nắng, nhiệt độ khá thoải so với những khu chưng cư khác.

Bận rộn suốt một ngày, Giang Niệm kéo cơ thể mỏi mệt trở Hoa Danh Uyển, lấy chìa khóa mở cửa, nghênh đón căn phòng hắc ám và yên tĩnh, mà là một ngọn đèn ngủ ở phòng khách.

Nắm then cửa, trái tim Giang Niệm căng thẳng.

.

chợt lên từ sô pha phòng khách.

"Đã trở ?"

Nghe giọng quen thuộc, Giang Niệm mím môi, đóng cửa bước nhà.

Phòng khách, ba Giang sô pha, Giang Hoài ở bên cạnh .

Không chìa khóa, thể xin phép chủ nhà cửa... Giang Niệm khép hờ mí mắt, giọng điệu tính là : "Sao ông tới đây?"

Giang Hoài còn kịp mắng vì thái độ hỗn hào đó, Giang Thành liếc cảnh cáo, tầm mắt trở Giang Niệm, đầy lo lắng hỏi: "Đến thăm con, ba con ngày hôm qua con tìm nó mượn một triệu, ? Có con gặp chuyện gì khó giải quyết ? Còn thiếu thì cứ , ba cho thêm."

Giang Niệm trả lời, liếc mắt Giang Hoài, phòng, từ trong phòng lấy một tấm thẻ ngân hàng đưa cho Giang Hoài.

"Ngày hôm qua gọi điện thoại cho vay tiền, là bởi vì chương trình gameshow bắt buộc . Lúc chơi thua trò chơi nên trừng phạt... Đây là tiền ngày hôm qua cho em, em đụng tới, tất cả còn trong đây, trả cho ."

Giang Hoài tiếp, : "Anh trai cho tiền em trai là chuyện đương nhiên, cho thì em cứ nhận , coi như cho em tiền tiêu vặt."

Giang Niệm mặt cảm xúc, bướng bỉnh chịu nhận, đặt thẻ ở bàn mặt Giang Hoài, thái độ vô cùng rõ ràng.

Cậu nhận bất cứ thứ gì từ nhà họ Giang dù là một đồng một cắc, cũng tiếp nhận bất kỳ tình nghĩa nào từ nhà họ Giang.

"Ba con lộ phận của chương trình, con cần của con phối hợp sáng tỏ..."

Giang Niệm cắt ngang ngay: "Không cần."

Thấy ba Giang thằng em bướng bỉnh của liên tiếp cự tuyệt tình cảm cùng quan tâm, Giang Hoài cũng tức giận, sâu trong thâm tâm cảm thấy ba xứng đáng em trai đối xử như , nhỏ nhẹ hỏi: "Hôm nay nhận tin, mạng bôi đen em, thế ? Giải quyết ?"

"Bôi đen?"

Hai từ khiến cho Giang Thành chú ý: "Chuyện ?"

Giang Hoài giải thích : "Có đố kỵ Giang Niệm, cho nên tìm lưng bố trí một ít tin giả dối hư ảo, bôi đen danh tiếng thằng bé."

"Nếu con còn giải quyết dùm em trai ?"

Giang Hoài ngẩn , cũng là lâu, gần đây bận bịu chuyện hợp tác với tập đoàn Dịch thị, nên chú ý nhiều đến những chuyện khác.

Giang Niệm nhận ân tình , nếu thể , tình nguyện liên quan gì đến nhà họ Giang.

"Mấy chuyện loại , công ty sẽ giúp giải quyết, cần phiền toái. Còn chuyện gì nữa? Không thì mời trở về, mệt mỏi, nghỉ ngơi."

Giang Hoài đối với thái độ của Giang Niệm điều bất mãn, cất cao giọng: "Giang Niệm!"

Giang Thành liếc mắt trừng Giang Hoài, lấy ánh mắt nhắc nhở chú ý thái độ của bản .

Đối với Giang Thành hề lập trường cùng nguyên tắc, Giang Hoài cũng gì cho , nhẹ giọng : "Anh và ba đặc biệt đến thăm em, đợi em mấy tiếng liền, em rót một ly nước vội đuổi và ba là ?"

"Chào đón chỉ dành cho khách từ cửa chính, còn loại hỏi chủ nhà một tiếng cửa, đuổi ngay từ đầu nhân từ lắm ."

Giang Niệm lạnh lùng liếc mắt ba Giang, quá nhiều: "Hai khi nào thì , mệt mỏi, về phòng đây, uống nước thì tự rót."

"Đứng !"

Giang Hoài gọi : "Thái độ gì ? Ngồi xuống!"

"Được ."

Giang Thành : "Thằng bé mệt mỏi để thằng bé nghỉ ngơi, con la thằng bé gì."

Giang Niệm ba Giang xong, nắm chặt cửa phòng, cắn chặt răng, tức giận hét lên: "Nếu việc gì mời ông nhanh chóng rời khỏi đây, hai ở đây, sẽ thích..."

Cửa phòng đóng .

Toàn bộ phòng khách chìm yên lặng.

Bên ngoài cửa sổ là bóng đêm dày đặc, kín kẽ, thấy một tia ánh sáng, cho nên trong phòng chỉ một cây đèn ngủ, trông vẻ tối tăm bất lực.

Thật lâu , mới truyền đến một tiếng thở dài đầy nặng nhọc.

Giang Thành chậm rãi lên.

Mới 50 tuổi, tính già, nhưng thể già hóa, bất quá mới ba bốn năm, từ đàn ông trung niên to cao tới hiện tại thành gốc cây khô cằn, ngày càng sa sút.

Ông vuốt ve sô pha cũ nát trong phòng khách, ghế bập bênh cũ nát bằng trúc ban công , như giây tiếp theo, sẽ một phụ nữ dịu dàng xih từ ghế bập bênh dậy, nhào trong lòng n.g.ự.c của ông.

Giọng Giang Thành đầy run rẩy: "Đây là nơi con từng ở, con xem, hoa bách hợp trắng là loài hoa con thích, thật thấy cảnh nơi nơi đều bách hợp trắng."

Giang Hoài im lặng theo phía Giang Thành.

"Ba cảm giác... Sẽ nhanh thôi... Là ba thể thấy của con."

"Ba đừng như ."

Giang Thành : "Là ba chuyện với con, sớm một chút gặp con, là chuyện đúng đắn . Đây hình như là thứ hai ba tới nơi ..."

Ông ngẩng đầu chung quanh bộ nhà ở: "Lần tới, còn bộ dáng , con phục hồi căn phòng như cũ ?"

Giang Hoài gật đầu.

"Ừ, lắm."

Nói xong, ông vịn cái bàn mãnh liệt ho khan vài tiếng, trái tim co chặt, như kim đ.â.m tim.

"Ba, ba chứ?"

Giang Thành xua xua tay, nhưng vẫn thở hồng hộc: "Không việc gì, bệnh cũ."

"Ngày mai con đến bệnh viện với ba, kiểm tra ..."

"Không cần, thể của tự ba , đừng chuyện , hai ngày nữa đến Dịch thị bàn chuyện hợp tác ? Chờ xong chuyện hợp tác, ba đến bệnh viện cũng muộn."

Giang Hoài thể quyết định Giang Thành, căn phòng của Giang Niệm, chỉ : "Thời gian còn sớm, ba trở về sớm nghỉ ngơi , còn về Giang Niệm, con sẽ chăm sóc thằng bé."

Giang Thành gật đầu, hai cứ như mà rời .

Bóng đêm càng sâu.

Giang Niệm ở cửa sổ, Maybach rời dọc theo con đường nhỏ khu chung cư cũ, chậm rãi khép chặt hai mắt.

――――

Chuyện Giang Niệm bôi đen, tiếp theo đó là một loạt những tiếng mắng chửi, bình luận ác ý càng ngày càng nghiêm trọng, mắt thấy độc thủ lưng thực hiện ý đồ. Chỉ trong một đêm, tất cả những tin đồn , những tin tức bôi đen liên quan đến Giang Niệm đều hành quân lặng lẽ âm thầm biến mất thấy chút dấu vết nào.

Hứa Tân Di đến tin tức tiên, là Giang Hoài .

Có chỗ dựa chính là giống .

Sau Giang Niệm ở giới giải trí, còn ngang .

Nghĩ , Hứa Tân Di thở dài, đều là tổng tài bá đạo, tại Dịch Dương thể học hỏi cách là của cùng Giang Hoài chứ? Sau nếu thể che chở cô như , cô ở giới giải trí cũng thể ngang nha.

"Tân Di, mấy bộ lễ phục em thích bộ nào."

An Nhã đưa lễ phục đến cho Tân Di chọn để ngày mai đến tham gia tiết trao giải của đài truyền hình, đều là những bộ một hai, thuộc những thương hiệu nổi tiếng.

Quá nhiều sự lựa chọn, Hứa Tân Di liếc mắt một cái trúng bộ lễ phục váy trắng dài bo n.g.ự.c hở vai ở giữa đám lễ phục xa xỉ , thể tôn lên dáng , thể hiện rõ đường cong cơ thể, phô bày những điểm quyến rũ cơ thể cô.

"Nhà đài cũng mời Giang Niệm, ngày mai em hãy dẫn thằng bé theo."

"Đương nhiên, nhà mà."

Hôm , Hứa Tân Di mặc lễ phục váy trắng dài bo n.g.ự.c hở vai, từ xe bước xuống, thảm đỏ, mỉm truyền thông, nhiếp ảnh gia và các fan từ bốn phía. Giang Niệm mặc một suit đen, tóc vuốt keo, rút sự ngây ngô của thiếu niên, thể hình ảnh Giang Hoài lúc mười tám tuổi.

hôm nay rõ ràng Giang Niệm chút ngẩn , Hứa Tân Di nghĩ lầm là đang khẩn trương, nhắc nhở : "Đừng khẩn trương, theo chị là ."

"Dạ."

Có nhân viên gần nhắc nhở thể bước , lúc Hứa Tân Di mới mang theo Giang Niệm lên thảm đỏ.

Âm thanh click click răng rắc từ camera dứt bên tai, đèn flash ngừng lóe sáng, bộ hành trình Hứa Tân Di đều mỉm vẫy tay chào hỏi, mà Giang Niệm căng chặt , một chút ý tươi mặt.

Thẳng đến khi đến cuối thảm đỏ, khi ký tên, MC đặt câu hỏi, Giang Niệm cũng phục hồi tinh thần .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hao-mon-nu-phu-khong-muon-co-tinh-yeu/chuong-77-giang-thanh-qua-doi.html.]

Cũng may MC cũng là kinh nghiệm, năm ba câu giải vây Giang Niệm.

Đi giữa sân, Hứa Tân Di tìm vị trí của , xuống, cách gần sát với vị trí Giang Niệm, hai ghế liền kề.

"Vừa thế ? Sao hôm nay em chút tinh thần nào hết ? Có xảy chuyện gì mà chị ?"

Giang Niệm mỉm lắc đầu: "Không , chỉ là chút khẩn trương."

Hứa Tân Di đưa bình nước lạnh cho : "Uống nước, đợi lát nữa em chỉ cần mỉm ."

Giang Niệm tiếp nhận, uống uống, gật đầu.

Mở màn là khúc nhạc dạo thật sự chậm rãi. Hứa Tân Di một hồi lâu cũng thấy ngôi thần tượng đến đầy đủ, vị trí chỗ gấn tên của các ngôi , nên ai đến ai đến ngay.

Đêm nay Giang Niệm lời nào, Hứa Tân Di chán đến chết, lấy di động , mở khóa màn hình, tám chuyện với Dịch Dương.

Hứa Tân Di: "Ông xã, thấy ảnh chụp của em hôm nay , ?"

Hứa Tân Di: "[ ảnh chụp ][ ảnh chụp ][ ảnh chụp ][ ảnh chụp ]"

Hứa Tân Di gửi liên tiếp mấy tấm hình liền cho , là ảnh chụp cô mặc lễ phục bước lên thảm đỏ.

Vô cùng xinh , quả thực gì sánh .

Thực mau, Dịch Dương trả lởi một câu: "Rất . Giải thưởng truyền hình?"

Hứa Tân Di: "Dạ."

Dịch Dương: "Khi nào kết thúc? Đi với ai?"

Hứa Tân Di: "Còn bắt đầu, còn sớm chán, em chung với Giang Niệm."

Hứa Tân Di: "Đêm nay, giải nữ chính nhất khẳng định là ủa em, đến lúc đó khẳng định sẽ mở tiệc mời khách, đừng đợi em."

Dịch Dương: "Ừ, cũng việc, chuyện với em nữa, về nhà , đừng uống rượu."

Dịch Dương khóa màn hình di động, trợ lý của tập đoàn Giang thị tới.

Dịch thị và Giang thị cuối cùng hợp tác , đều quyết định ngay trong hôm nay.

Dịch Dương và những nhân viên chức cao đến phòng họp.

Vừa phòng họp thấy Giang Thành vây quanh.

Dịch Dương mặt đổi sắc chào đón.

"Nghe Giang giao phó quyền trong tập đoàn cho tổng giám đốc Giang, ngờ, hợp tác , Giang tự mặt ký hợp đồng."

Sắc mặt Giang Thành qua lắm, nhưng vẫn mạnh mẽ cố gắng chống đỡ: "Hai nhà hợp tác quan trọng nhất, yên tâm, tới trấn cửa ải thôi."

"Mời ."

Hai phía đều đồng loạt xuống.

Hai bên tập đoàn đều xuống xem kỹ hợp đồng, từng đều nhằm đối phương, những điều kiện lợi cho .

Dịch Dương bình tĩnh đổi sắc mặt Giang Thành, lâu lộ mặt nhúng tay công việc trong tập đoàn, trong lòng suy đoán nguyên nhân Giang Thành xuất hiện ngày hôm nay.

Hết nữa ngày, rốt cuộc hai phía cũng đình chỉ giao lưu, mục đích đạt thành, tất cả đều nhất trí.

Chỉ còn chờ cầm quyền hai bên định đoạt.

"Nếu Giang quyết tâm một nữa hợp tác với Dịch thị, bắt tay việc chung trở ... Như , tin tưởng Giang là mang theo thành ý tới. Rốt cuộc, trong thời gian , hai công ty nỗ lực xem xét hết điều kiện của . Dịch thị chúng đều xem ở trong mắt, dựa theo cơ sở hợp đồng, Giang thị sẽ chỉ lấy 5% lợi tức. Đây là điều kiện cuối cùng Dịch thị đưa , Giang thấy thế nào?"

"5%."

Ánh mắt Giang Thành tựa mũi tên Dịch Dương.

"Tổng giám đốc Dịch so với ba của quả thực chỉ hơn chứ kém. Nếu là ba của còn sống tuyệt đối sẽ dõng dạc ở mặt , ép lợi tức chỉ 5% ."

"Nay khác xưa. Nếu hiện tại chuyện hợp tác với Giang , thì xin mời Giang suy xét điều kiện mà đưa ."

"5% quá ít, 8% là điểm mấu chốt cuối cùng của Giang thị."

Dịch Dương lắc đầu, ung dung phá khí phách Giang Thành: "Một khi như , nghĩ buổi đàm phán hôm nay đến đây là kết thúc, cơ hội, hợp tác."

Giang Thành ấn đường nhíu chặt, trong lòng cân nhắc đủ đường.

Hạng mục một Giang thị ăn vô, trải qua mấy phen suy tính, ích lợi lớn nhất là hợp tác với Dịch thị nuốt cái hạng mục .

Trừ bỏ Dịch thị, ông thể chọn nhà nào hợp tác càng . Chủ yếu, là ông tin tưởng cách của nhà họ Dịch.

Một khi hợp tác đạt thành, giang sơn màu mở của Giang thị ít nhất sẽ tồn tại trong hai mươi năm.

"Tổng giám đốc Dịch."

Giang Thành gọi , dậy vươn tay với : "Hợp tác vui vẻ."

Dịch Dương duỗi tay nắm: "Hợp tác vui vẻ."

"Những chi tiết khác của hạng mục chúng sẽ mau chóng bổ sung , hiệp ước cũng sẽ mau chóng xử lý , đến lúc đó..."

Giang Thành cứng , tốc độ tái nhợt của sắc mặt thể thấy bằng mắt thường, một tay đỡ bàn việc, một tay gắt gao nắm chặt phần ngực, chậm rãi ngã xuống.

Tình huống xảy đến quá mức đột nhiên, ai cũng đều dự đoán .

"Ba!"

Giang Hoài nhanh chân bước lên đỡ Giang Thành.

Trong phòng hội nghị nhất thời hoảng loạn.

Dịch Dương ấn đường nhíu chặt, lạnh lùng : "Mau gọi 120!"

Xe cứu thương thực mau ngừng ở cửa nhà, chuyện xảy ở Dịch thị, Dịch Dương tự đưa đến bệnh viện. dọc đường , trái tim Giang Thành đình chỉ nhảy một , tới bệnh viện, lập tức đưa phòng cấp cứu.

Đèn phòng cấp cứu sáng lên, Giang Hoài bình tĩnh gọi điện thoại cho Giang Niệm, nhưng ai tiếp.

"Hiện tại lập tức đến Hoa Danh Uyển, công ty Hứa Tân Di, lập tức mang Giang Niệm tới đây cho ."

Trợ lý và vệ sỹ của Giang Hoài xong vội vàng rời .

Dịch Dương nhớ tới hôm nay Hứa Tân Di tham gia chương trình trao giải của đài truyền hình: "Từ từ, để gọi hỏi Tân Di."

Anh nhanh chóng lấy di động gọi cho Hứa Tân Di, cũng ai tiếp.

Cắt đứt điện thoại, nhanh chóng gọi cho An Nhã, đợi một hồi, gần kết thúc cuộc gọi chờ An Nhã mới tiếp .

"A lô, xin hỏi ai đó?"

", Dịch Dương."

"Dịch Dương? Anh tìm..."

" tìm Tân Di, Giang Niệm ở đó ?"

"Ở."

"Đưa di động cho Tân Di."

An Nhã đưa di động cho Hứa Tân Di.

"Ai?"

"Chồng em, tìm em chắc là việc gấp."

Hứa Tân Di bắt máy: "A lô, ông xã, tìm em..."

"Giang Niệm ở đó ?"

"Ở."

"Em lập tức mang thằng bé đến bệnh viện tư nhân Nhất Dân, bệnh tình của Giang đang nguy kịch."

Hứa Tân Di ngẩn , tắt nụ tươi mặt: "Em ."

Bệnh viện, đèn phòng cấp cứu sáng suốt một tiếng, rốt cuộc tắt, bác sĩ thở dài từ phòng cấp cứu tới.

"Bác sĩ, thế nào?"

Bác sĩ lắc đầu: "Giang tỉnh, tuy rằng chúng tạm thời khôi phục nhịp tim cho Giang , nhưng lấy tình trạng mắt của Giang tới ..."

Giang Hoài ông vô nghĩa, đẩy cửa xông phòng cấp cứu.

Phòng cấp cứu, Giang Thành đeo mặt nạ ô xy mặt, bên cạnh giường bệnh là một dàn máy móc y tế, âm thanh tích tích tích của nhịp tim.

Một hai tiếng còn ở phòng họp đàm phán, hai tiếng gần đất xa trời, đại nạn buông xuống.

Giang Thành chậm rãi mở to mắt, cố sức đẩy mặt nạ ô xy mặt , đáy mắt tràn ngập u buồn, chút vô hồn.

"Thằng bé ?"

Giang Hoài cắn răng: "Đang đường đến, lập tức tới ."

"Ba... Ba chờ , con... Thằng bé... Con gọi cho thằng bé."

"Dạ."

Giang Hoài gọi cho Giang Niệm, hai tiếng vang, bên bắt máy, Giang Hoài nhanh chóng đặt ở bên tai Giang Thành.

Toàn bộ phòng trừ bỏ âm thanh của máy đo điện tim, cũng chỉ thấy tiếng hít thở dồn dập của Giang Thành.

"Niệm Niệm... Là ba, con đang ?"

đầu điện thoại bên âm thanh.

"Hôm nay ba mệt, chút lời với con, con nghiêm túc ba , ?"

Giang Thành hô hấp càng yếu, vẫn cứ lo : "Ba nhiều chuyện sai, ba con tha thứ cho ba, nhưng... Con còn nhớ rõ khi còn nhỏ con cưỡi ở lưng ba, ba ngựa cho con cưỡi... Ba... Ba món đồ chơi cho con... Còn ... Còn bánh sinh nhật... Ba tận tay cho con... Con nhớ kỹ những điều của ba... Hãy quên những điều của ba... Được ..."

"Niệm Niệm... Ba... Thực xin con, con mới mười tám... Sau ... Ba thể chăm sóc con nữa... Sau ... Con hãy con, trong nhà... Trong nhà ba, con dọn về... Dọn về ... Phòng của con vẫn còn... Ba ... Không đổi gì..."

Điện thoại đầu bên vẫn hồi âm.

Giang Thành , thời gian của ông còn nhiều lắm.

Ông gian nan Giang Hoài buông di động, dặn dò : "Giang Hoài... Nhớ kỹ... Hợp tác với Dịch thị... Không thể đứt đoạn... Hai liên thủ... Giang thị mới thể... Mới thể..."

Giang Hoài trầm giọng : "Con ."

Giang Thành thở dốc khó khăn, giơ tay giữ chặt lấy tay Giang Hoài, từng câu từng chữ gian nan thổ lộ:

"Còn... Con ... Chăm sóc em trai của con... Phải gương cho thằng bé... Đừng dạy hư nó... Đời thể giống ba... Nhớ kỹ ..."

Giang Hoài trầm trọng trả lờ bốn chữ: "Con nhớ kỹ."

"Nhớ kỹ... Nhớ kỹ thì..." Một chữ "" còn ở bên miệng, thể phát âm thanh cuối cùng.

Nếp nhăn khóe mắt Giang Thành trượt xuống một giọt nước mắt, đồng tử dần dần tan rã, trong trung đầy hư vô, ông thấy một phụ nữ đầy dịu dàng ấm áp xinh tới đón ông.

Ông mỉm phụ nữ đó, vươn hai tay như ôm chầm phụ nữ đó lòng.

Bàn tay nắm chặt lấy tay Giang Hoài còn chút sức lực trượt dần xuống.

Tích ――

Một âm thanh bén nhọn chói tai vang khắp phòng cấp cứu.

Giang Niệm ở trong điện thoại hỏi : "Ông c.h.ế.t ?"

"Ừ, chết. Em câu nào với ba ?"

Đáp , là sự im lặng.

Giang Hoài thất hồn lạc phách mà ở mép giường, di động vẫn đặt ở bên tai, kiên nhẫn .

"Không , em , đời ... Em sẽ một lời nào với ông ..."

"Không , ba chết."

Giang Hoài chậm rãi đắp khăn trải giường che kín đỉnh đầu Giang Thành, hốc mắt đỏ thẫm, phát một tiếng nghẹn ngào đau đớn tận tim: "Giang Niệm, em ba ."

Góc của ad:

Nếu các bạn ba Giang những gì thì các bạn sẽ thể tha thứ ông , và thậm chí thể mắng "đáng đời".

Các bạn thể nghĩ như thế , cuộc tình giữa ba Giang Hoài Giang Niệm là ngôn tình thời kỳ đầu. Tình yêu từ thời ghế nhà trường, đời, kết hôn, đó kẻ phá hoại, đổ oan cho Giang, ba Giang trong cơn tức ly dị, đuổi 2 con khỏi nhà. và cái kết BE cho cuộc tình , ngược nữ , nam .

.....

Thôi, để phiên ngoại về hai em kĩ hơn nha.

Loading...