Hào Môn Trọng Sinh: Sủng Thê Pháp Y - Chương 28

Cập nhật lúc: 2025-12-21 22:48:51
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4LCTWaPiJo

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ở vị trí trung tâm của lớp 7/3, một thiếu niên, trông như địa vị đặc biệt, mười bốn tuổi, mặc một bộ đồ thường ngày màu trắng, ngũ quan tuấn tú, một đôi mắt dài hẹp mang theo vài phần lạnh lùng, nhưng bây giờ sự lạnh lùng trong mắt còn, chỉ còn sự bình tĩnh, trông vẻ kích động mím môi, vành tai còn ửng đỏ, chằm chằm Cẩm Bạch, ánh mắt đó dường như thiêu đốt một cái lỗ Cẩm Bạch.

Tâm trạng của Quý Như Ngọc bây giờ kích động, từng nghĩ rằng, thể thấy cô ở đây, tiểu thiên sứ xuất hiện trong ổ buôn ngày đó, giải thoát khỏi tuyệt vọng, ký ức trong đầu vẫn như mới xảy ngày hôm qua.

Cô mặc chiếc váy trắng mỏng manh, chân trần bước ngoài, vai văng lên một đóa hoa màu máu, điểm xuyết những đốm đỏ, sắc mặt nhợt nhạt, rõ ràng yếu đuối như , nhưng kiên cường đến thế, như một tia sáng rọi bóng tối, đến chói mắt.

Từ khoảnh khắc đó, quyết định tìm cô.

DTV

Trong khoảnh khắc thấy Cẩm Bạch, gần như quên mất đang ở , chỉ xông lên ôm lấy cô.

Những xung quanh lớp cũng cảm thấy kỳ lạ, cảm nhận sự đổi trong cảm xúc của Quý Như Ngọc, nhưng thể hiểu .

Cẩm Bạch khuôn mặt của Quý Như Ngọc, nhớ những gặp khi trọng sinh, , quen.

Thu hồi ánh mắt, Cẩm Bạch thầy giáo mặt, lễ phép hỏi.

"Thưa thầy, cho hỏi em nên ở vị trí nào ạ?"

"Cái ..." Thầy giáo thấy lời của Cẩm Bạch, đầu xuống vị trí bục giảng, hiện tại hầu hết đều chỗ, chỉ là chỗ nào loạn, thấy ở góc cuối còn một chỗ trống, đang định Cẩm Bạch đến đó thì đột nhiên...

"Thưa thầy, chỗ em chỗ , để bạn Nhan Bạch ở chỗ của em ..." Quý Như Ngọc chút lưu tình phát cho bên cạnh đến chỗ trống ở góc cuối, để chỗ bên cạnh trống .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hao-mon-trong-sinh-sung-the-phap-y/chuong-28.html.]

"..." Người đày , ánh mắt u oán, ngoan ngoãn góc.

"Vậy thì... bạn Nhan Bạch, em cứ cạnh bạn Quý Như Ngọc ." Thầy giáo trong mắt lóe lên sự ngạc nhiên, nhưng hỏi nhiều, chỉ tay về phía đó, bảo Cẩm Bạch qua.

Cẩm Bạch cũng khách sáo, đeo cặp sách bước đến chỗ Quý Như Ngọc, đặt cặp sách ngăn bàn, đưa tay , mỉm Quý Như Ngọc.

"Chào bạn, Quý Như Ngọc, bạn cùng bàn mới của ."

"Chào... chào bạn... Nhan Bạch..." Quý Như Ngọc nắm lấy tay Cẩm Bạch, chỉ cảm thấy bàn tay trong lòng bàn tay nhỏ nhắn, mềm mại, khiến thất thần, chỉ trong chốc lát, tay Cẩm Bạch liền rút , khỏi chút thất vọng.

"Cậu... còn nhớ ?" Quý Như Ngọc nghiêng mặt của Cẩm Bạch, một hồi do dự, vẫn nhỏ giọng ghé sát tai Cẩm Bạch lên tiếng.

"Hửm?" Ánh mắt nghi hoặc, Cẩm Bạch chớp mắt Quý Như Ngọc, rõ ràng là nhớ.

"Tối hôm đó, tầng hầm, ổ buôn ." Quý Như Ngọc trong mắt thất vọng, đó nhỏ giọng nhắc nhở Cẩm Bạch, gì đó.

Cẩm Bạch ánh mắt lóe lên, Quý Như Ngọc, nhận , đôi môi hồng khẽ l.i.ế.m môi tái nhợt, mang theo chút mê hoặc nhàn nhạt, khóe miệng nhếch lên, một động tác với Quý Như Ngọc, tay đặt giữa môi.

"Suỵt..."

Suỵt... đừng nhé, nếu sẽ g.i.ế.c đấy-

 

Loading...